Con Gấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau

7h am

Đôi mắt nhẹ mở , Trần Như bị hành đêm qua , đến giờ cơ thể vẫn mỏi nhừ, hơi đau nhức, nhìn rõ lại , cô đã ở phòng Vương Nhã khi nào, đêm qua cô đã thiếp đi ngay tại bàn tiệc..

"Hic..xấu hổ chết mất" - ôm chặt mặt nhớ lại chuyện đêm qua

"Tỉnh rồi à" - Vương Nhã vừa vào tay cầm một khay bữa sáng đặt nhẹ lên bàn

Liền ngồi cạnh giường nhìn Trần Như,  ôn nhu hỏi

"Còn đau không"

"Um....ân" - Trần Như xấu hổ, chị ấy vẫn bình thường, hic ngại chết mất

"À..ùm để tôi giúp em vào phòng tắm" - cô

"À...em tự đi được mà" - nói rồi cô bước thẳng xuống giường nhưng cơn đau vẫn còn liền nhói lên, chân mỏi nhừ, như sắp té như Vương Nhã đã thừa biết đỡ được cô

"Đừng bướng, tôi giúp em" - nói rồi hai tay bế Trần Như lên tiếng thẳng vào phòng tắm

"..." - Trần Như im thắt, hình ảnh đêm qua còn động cô không thế nào quên được

Đặt bé con xuống, cô vẫn đứng đó

"..." - cô

"..." Trần Như

"..." - cô

Nhìn Trần Như không động tỉnh gì cô thắc mắc hỏi

"Sao vậy"

"chị.,..không đi sao" - e ngại hỏi

"Tôi ở đây giúp em" - điềm đạm

"Em..ổn mà" - nhẹ cười, lòng ngại

"Không, để tôi giúp em tắm đã" - nói rồi cô định đụng tay đến chiếc áo sơ mi của cô đã mặc cho Trần Như, nó hơi to làm thân thể người mặc rõ đáng iu

"A..em..em tự làm được..thật mà" - Trần Như bối rối , sợ lại thêm hành

Vương Nhã cũng không muốn làm khó bảo bối của mình , cô nhẹ tiến tới gần ép sát Trần Như vào tường

Ghé sát đôi tai nhạy cảm ấy, thở nhẹ, thì thầm

"Đêm qua, em tuyệt lắm" - nhẹ cười trêu cô

Rồi bỏ đi

*cạch*  *cửa đóng lại*

Trần Như bị một phen hú hồn, cô đỏ cả tai

"Chị..chị....ya đồ lưu manh" -  làm người ta ngại chết

Cởi bỏ thân thể, nhìn lại vết hằng, những dấu vết chủ quyền từ đỏ đến tím khắp người, đôi lúc còn xuất hiện những vết cắn, trên đường cong tuyệt hảo, hic, sao tui đi làm được đây , cô không biết che sao hết chủ quyền của Vương Tổng đáng ghét kia

*tích tách*       *cạch*

Mở cửa, Vương Nhã đã ngồi chờ sẵn bên ngoài

"Lại đây, tôi sấy tóc cho em" - vừa nói tay thon dài đập đập lên đùi mình ra hiệu Trần Như ngồi lên

Bước đến, mùi sữa trên cơ thể trần như tỏa ra vừa mát vừa thơm, vai giọt nước còn đòng trên áo làm hiện mờ ảo phần nào da thịt của Trần Như

Lấy khăn lau sơ tóc Trần Như cô không kiềm nổi cuối xuống hít hà chiếc cổ, làm người ngồi trên hơi run

"Vương Tổng..." - Trần Như nhẹ nói , bất ngờ vì hành động của người dưới

"Gọi tôi Vương Nhã , tôi tha em" - điềm đạm

"Ưm...Vương Nhã"

"Hmm, bảo bối....còn đau không" - cô vừa hít hà, ôn nhu hỏi

"Em, không sao..a~...um đỡ hơn rồi" - run rẩy

"Hừm, chân mỏi nhừ vậy sao chạy khỏi tôi đây.." - lần nữa ghé sát tai Trần Như , trêu ghẹo

"Um...em không có mà...thật sự l..à hiểu lầm" - cô giải thích nhưng người kia cứ động

"Vậy sao..."- tay hơi mân mê chiếc eo nhỏ

"Ân..." - hơi thở hơi nóng

"Rồi, tôi không trêu em nữa"

"Ăn một chút đi, em có phép 1 tuần, ở đây tôi sẽ về sớm với em" - nhìn Trần Như cô xoa xoa đầu

"Nhưng mà công ty.."

"Tôi có Nhân Phong rồi , không sao.." - nói rồi cô mặc nhanh chiếc vest đen

Mở cánh cửa định bỏ đi

"Vương Nhã..." - Trần Như

"..sao vậy" - cô quay lại

"Um...đây là quà sinh nhật của em...tuy..tuy nó hơi...nhưng mà..." - Trần Như khó nói, cô biết nó không là gì với Vương Nhã, nhưng cô thấy nó hợp với chị ấy, dễ thương mà

Cần con gấu bông , đôi mắt cô hơi tìm hieier nhìn nó

Thấy Vương Nhã chăm chú con gấu ấy cô giải thích

"Um..em..em sẽ cố mua một thứ gì đó giá trị hơn..ch....chị đừng chê nó" - nhìn chị ấy cầm con gấu với thân thể Tổng Tài, ôi sao dễ thương thế

"Con gấu này..." - cô nói

Trần Như lo sợ

"Dễ thương thật"

Hể? Chị ấy thích nó hic...mừng chết mình rồi

Nghĩ vui trong lòng

"Cảm ơn em, tôi thích nó mất rồi" - cô nhìn con gấu rồi nhìn Trần Như cười , lần đầu Trần Như thấy chị cười vui như vậy, chị ấy đáng yêu thật

*Tiến lại*

Cô nhẹ kéo Trần Như về phía mình hôn sâu, Trần Như hơi bất ngờ nhưng rồi cũng nhắm nhẹ mắt hòa vào nụ hôn ấy

Ngọt thật

Rời bỏ nụ hôn Vương Nhã nói

"Tôi giữ nó nhé" - cô lay lay con gấu

"Um..ân" - ngại ngùng cả lời

"Ở nhà ngoan, tôi về sớm với em" - nói rồi bỏ đi

*cạch* cánh cửa đóng lại

"Hic....yeahhh...chị ấy thích nó...a...a đau thật" - cô vui mừng nhảy lên nhưng quên cơn đâu vẫn còn, hic chơi ngu rồi

__________________________________________

Công Ty

Mặt uy nghiêm đến đang sợ, đi ngang từng người

"Chào sếp ạ" - nhân viên A lo sợ

"Chào sếp.." - nhưng nhân viên luôn sợ khuôn mắt sắc thái ấy
.
.
.

*cạch* mở cửa cô tiến đến ngồi lên ghế

Vắt chân chéo xoay xoay chiếc ghế, đảo mắt nhìn xung quanh, an toàn

Lôi trong người ra con gấu nhỏ ấy đặt cạnh bàn, sờ sờ chọt họt cái bụng béo ấy, nhẹ cười..

Đáng yêu

____________________________________________________________________

Hết Chap 20

Mưa này đọc truyện là tuyệt vời, không biết bên mọi người có mưa không, bên tui mưa to lắm

Nhớ ủng hộ tui nha iu iu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro