Vì vai ác chết lần thứ ba ( 09 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"......"

Hai tay Du Đường đã bắt đầu run rẩy.

Mà Trình Lạc dường như không hề phát hiện ra sự khác thường lúc này của y, hắn hãy còn hào hứng lật sách, vui vẻ nói với Du Đường: "Nội dung của quyển truyện tranh này nói về một vị tổng tài và người chồng của anh ta, hai người này có sự tương thích về cơ thể đạt tới 100%, cho nên mỗi khi tổng tài nhìn thấy chồng nhỏ của mình là sẽ muốn chiếm hữu cậu ta, vì thế cho nên mới có câu 'Hàng đêm thừa hoan'."

"Cho nên em đã hiểu......" Trình Lạc nhìn về phía Du Đường: "Nguyên do là bởi vì cơ thể của hai chúng ta tương thích với nhau, cho nên em mới có cảm giác với anh."

Sau khi liên tục nạp tri thức vào đầu trong vòng hơn một tháng, Trình Lạc đã có đủ tri thức về cac phương diện lý luận và các thường thức cơ bản trong cuộc sống như một người bình thường.

Những điều mà hắn vẫn luôn thắc mắc trước kia cũng đã được quyển sách trước mắt đây giải thích một phần.

Chuyện này làm hắn nhớ tới thời điểm lần đầu gặp mặt Du Đường và những lời y đã từng nói qua.

Trình Lạc hơi nheo mắt lại, nghiêm túc trịnh trọng lật tới trang sách vẽ hình thụ đang giải quyết bằng tay cho công, nói với Du Đường: "Ngày trước, anh đã từng làm thế này với em."

Sau đó, hắn lại lật qua vài tờ, chỉ vào hình ảnh "vận động không lành mạnh" giữa công và thụ: "Thế nhưng chúng ta vẫn chưa thực hành bước này."

Hắn hỏi Du Đường: "Em thấy nét mặt của bọn họ thoạt nhìn rất hưởng thụ, cho nên mới muốn hỏi anh về vấn đề này, chẳng lẽ làm chuyện này sẽ sung sướng hơn làm bằng tay sao?"

"???"

Chết rồi chết rồi chết rồi!!

Rốt cuộc là ai nhét quyển sách này vào trong chồng sách đầy tri thức về khoa học và xã hội mà y mang vào đây!!

Hiện giờ Du Đường cảm thấy xấu hổ muốn chết, cho dù đắp thêm mấy lớp da mặt nữa lên cũng khó tránh khỏi việc thẹn đến nóng bừng.

"Cái này anh không biết." Du Đường nói: "Bởi vì anh cũng chưa từng thử qua."

'Vậy thì chúng ta thử một lần xem sao không?" Trình Lạc nhìn Du Đường, vẻ mặt dạt dào hứng thú: "Rốt cuộc thì phải áp dụng vào thực tiễn thì mới biết được hiệu quả chính xác chứ, đúng không!"

"???"Du Đường trợn mắt.

Vội vàng liếc liếc nhắc nhở hắn về cái cameras giám sát ở góc tường kia, dùng khẩu hình để nói cho hắn biết về việc cả hai người đang bị người khác nhìn chằm chằm cả ngày lẫn đêm.

Trình Lạc lập tức xốc chăn lên, phủ lên cả người hai người, ngăn cách tầm mắt của người ngoài, chớp chớp mắt nhìn Du Đường.

"Chúng ta có chăn mà, sợ cái gì?"

"???"

Chiêu này của hắn tung ra quá đột ngột, làm cho Du Đường trở tay không kịp.

Y còn tưởng rằng hiện giờ Trình Lạc đang say mê trau dồi tri thức, sẽ không đề cập tới vấn đề này!

Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây, Trình Lạc cũng không hề cưỡng ép y làm bất cứ gì, hắn luôn luôn tự tay giải quyết vấn đề của cơ thể.

Vậy thì tại sao hôm nay lại đột nhiên thay đổi?!

Nếu so kè về giá trị vũ lực giữa hai người, chỉ trong giây lát, Du Đường đã phân tích ra được một điều, y chắc chắn sẽ bị hắn đè!

Trong đầu nhất thời hiện lên vô số hình ảnh không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi, cuối cùng Du Đường linh động ngăn cản Trình Lạc, nghiêm túc nói: "Không được! Tuyệt đối không thể thử!"

"Vì sao không thể?"

"Bởi vì những chuyện này chỉ có hai người thích nhau mới có thể làm!" Du Đường chính trực nói: "Hiện giờ em không thích anh, anh cũng không thích em nên chúng ta không thể làm những chuyện này được!"

Trình Lạc nghe đến đây thì ngẩn ra trong chốc lát, hắn nhìn chằm chằm người đang nằm dưới thân, nhíu mày hỏi: "Thích là cái gì?"

Lần này đổi lại là Du Đường ngây ngẩn cả người.

Hỏi hay lắm, y cũng không biết nha!

【 ha ha ha ha ha ha, ký chủ ngài ngốc quá đi! 】 hệ thống cười ầm lên: 【 chính ngài cũng không biết thích là gì, làm sao có thể trả lời hắn được? 】

【 hai ngươi ngốc y như nhau, ôi giời ơi, ha ha ha ha ha, em sắp bị hai người chọc cho cười chết mất thôi! 】

Du Đường:......

Du Đường cố gắng giữ thể diện, hất mặt nói: Ai bảo với ngươi rằng ta không biết? Tốt xấu gì ta cũng đã từng chia tay với cả trăm người!

Y trả lời Trình Lạc: "Thích có nghĩa là, nếu như em thích một người nào đó, mỗi khi ở bên người ấy em sẽ cảm thấy cực kỳ vui vẻ, chỉ mong sao mỗi ngày đều được ở bên cạnh người em thích không xa rời, quấn lấy người ấy, có chuyện gì tốt đẹp cũng muốn chia sẻ với người ấy, nếu như có chuyện gì không vui hay đau buồn cũng sẽ muốn tâm sự muốn giãi bày với người ấy, muốn người ấy giúp em thoát ra khỏi khốn cảnh, và còn......"

Du Đường nói: "Em sẽ muốn ôm, hôn môi với người ấy, thời điểm em và người ấy làm những chuyện thân mật tiếp xúc da thịt, trái tim của em sẽ đập rất nhanh, tâm trạng cũng sẽ cực kỳ kích động. Anh nói như vậy em......"

Trên môi bỗng nhiên nóng lên.

Du Đường ngơ ngẩn.

Giọng nói cũng đột ngột im bặt đi.

Trình Lạc chỉ là nhẹ nhàng dán lên bờ môi y một cái rồi ngay lập tức tách ra.

"Hôn môi, là như thế này sao?" Chàng trai trẻ sờ sờ lên vị trí trái tim của chính mình, nhìn Du Đường: "Dường như thật sự trái tim của em có hơi đập nhanh hơn bình thường một chút."

Bên dưới lớp chăn tối tăm, mái tóc dài của Trình Lạc hơi rủ xuống vai gáy, hắn mặc trên người bộ quần áo thực nghiệm màu trắng, nhìn Du Đường với ánh mắt chăm chú.

Khiến cho ý thức Du Đường đột nhiên hoảng hốt trong giây lát.

Dường như lúc đang nấu cơm trong nhà bếp, cũng có người từng hôn môi y như vậy.

Người đó còn nói một câu: "Tiểu biệt thắng tân hôn."

Trái tim đột nhiên buốt nhói lên.

Sắc mặt Du Đường có chút khó coi, y trả lời Trình Lạc: "Đúng vậy, đây là hôn môi."

"Cảm giác khi hôn cũng không tệ lắm!" Đôi mắt hoa đào của Trình Lạc sáng rỡ, hắn kéo Du Đường tới gần: "Vừa rồi những gì anh nói em cũng đã hiểu được đại khái."

Hắn thì thầm thật nhỏ: "Anh biết không, em đã sắp tìm ra cách phá hủy cái trang bị được gài thuốc nổ trên cổ em rồi, đến lúc đó anh hãy giúp em chạy thoát, em nhất định phải khiến cho tất cả những kẻ ở nơi này phải trả cái giá thật đắt, em phải dùng máu của bọn chúng để nhuộm đỏ mặt đất của nơi đây, em sẽ tước đoạt tứ chi của bọn chúng, sau đó đổ vào miệng vết thương của chúng thật nhiều mật ong, rồi thả côn trùng cắn bọn chúng đến chết, hoặc là cột bọn chúng vào chung thành đống, sau đó tưới xăng lên, châm lửa thiêu sống cả đám."

Giọng điệu của hắn thật tự nhiên, bình tĩnh, tựa như chỉ đang kể lể về nhiệm vụ mà hắn nhất thiết phải hoàn thành.

Du Đường nghe hết kế hoạch của hắn thì sởn tóc gáy, thế nhưng y lại không có lập trường để khuyên bảo Trình Lạc.

Cũng may, sau khi nói ra những lời này, Trình Lạc lập tức chuyển đề tài, hắn cười nói: "Nhưng mà anh đừng lo lắng, em sẽ không đối xử với anh như vậy."

"Hơn nữa, suy xét từ tất cả các phương diện, anh là người đối xử tốt nhất với em trong những năm gần đây. Nếu giống như anh nói, thích một người nào đó có nghĩa là, mỗi khi ở bên người ấy em sẽ cảm thấy cực kỳ vui vẻ, chỉ mong sao mỗi ngày đều được ở bên cạnh người em thích không xa rời, quấn lấy người ấy, có chuyện gì tốt đẹp cũng muốn chia sẻ với người ấy, nếu như có chuyện gì không vui hay đau buồn cũng sẽ muốn tâm sự muốn giãi bày với người ấy, muốn người ấy giúp em thoát ra khỏi khốn cảnh, như vậy thì em cảm thấy anh chính là người thích hợp nhất để em thích!"

Trình Lạc nở nụ cười thật hồn nhiên.

Cho dù chỉ số thông minh của hắn cực kỳ cao, nhưng ở phương diện tình yêu, hắn cũng chỉ là một tờ giấy trắng.

Hắn nhìn Du Đường, ngây thơ nói: "Hơn nữa cơ thể của chúng ta tương thích với nhau 100%, em thật sự rất thích hương vị của cơ thể anh, cũng muốn thân mật với anh, ví dụ như ôm và......"

Nói đến đây, hắn lại nhướng người lên hôn Du Đường một cái.

"Hôn môi!" Trình Lạc chạm lên ngực, dường như đang cảm nhận gì đó, rồi sau đó, gò má hắn ửng hồng, nói: "Em thật sự rất thích cảm giác khi hôn môi anh......"

"Nếu đây chính là thích." Hắn kề thật sát vào mặt Du Đường, đôi mắt hoa đào sáng lấp lánh: "Vậy thì em nghĩ rằng chắc là em thích anh."

Dường như sợ rằng không đủ trịnh trọng, hắn lại lặp lại thêm lần nữa: "Du Đường, em thích anh."

Du Đường ngẩn người ra trong chốc lát.

Rồi lại bất đắc dĩ nở nụ cười, trong lòng thầm nghĩ, độ hảo cảm vẫn là 0 điểm mà cứ thích nói cho sướng mồm, chỉ giỏi ăn nói linh ta linh tinh......

Nhưng mà, ngay sau đó, hệ thống đột nhiên gào ầm lên: 【 Ôi mẹ ơi! Độ hảo cảm +60!! Độ hảo cảm của Trình Lạc đột phá lên 60 điểm rồi! 】

Du Đường:??????

------

Editor Anh Quan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro