chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những tia nắng sớm len lỏi qua từng kẽ lá.

Vị giám đốc trẻ đẩy cánh cửa một cách khoan thai

Thấy bóng bà , hai cô gái trẻ đang lúi húi lau sàn liền cúi gập người chào.

- Giám đốc Điện!

- Giấm đốc Điện!

Điện Nhược Minh khẽ nheo mắt . Rồi bà nhìn cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt , cất giọng hơi trầm :

- Tiểu Băng à ! Từ nay cô không phải làm những công việc nay nữa ! 

- Tại sao ạ? 

Yến Hạ nghĩ rằng giám đốc định đuổi việc Bạch Băng sau việc ngày hôm qua, liền lên tiếng :

- Ấy ấy! Tiểu Băng rất yêu ICE , cũng rất thích công việc lau dọn này. Giám đốc đừng ...

Giám đốc Điện lạnh lùng cười :

- À ! Tôi vốn định đưa cô lên làm nhân viên phụ giúp cho Hoa Ảnh . Nhưng cô lại muốn làm công việc lau dọn hơn. Vậy thì...

- Nhân viên phụ giúp nghĩa là đã thăng lên một cấp cho Tiểu Băng ? Yến Hạ bỗng thấy mình thật hấp tấp

- Xin lỗi Giám đốc! Tôi xin được từ chối vị trí nhân viên phụ giúp, Bạch Băng từ nãy im lặng bỗng lên tiếng

- Tại sao? Tôi cảm thấy cô rất có năng lực . Làm Nhân viên phụ giúp rồi lên chức nhân viên chính thức . Nếu cô may mắn còn có thể trở thành chuyên viên cao cấp hơn

- Tôi không muốn bắt đầu từ chức thấp nhất!  Tôi muốn làm chuyên viên!

- Đường Bạch Băng! Cô thật quá ngông cuồng

- Chào chị Lưu! Bạch Băng lễ phép cúi đầu

-Trân Nhi! Sao cháu lại ra đây?

- Cô ! Cháu đã nghe hết chuyện rồi! Cô ta không biết lượng sức mình.Cô đừng mất công tiến cử loại người này!

- Chuyện của Tiểu Bạch cô sẽ tự sắp xếp. Cháu cũng xem lại mình đi! Hôm qua Vương phu nhân không ưng cháu. Nếu không nhờ Tiểu Bạch , liệu thương hiệu ICE còn đứng vững được hay không? Chủ tịch Đổng sẽ nghĩ gì về ta ?

- Cháu... - Lưu Trân ấm ức

Đám nhân viên vừa bước tới cửa nghe tiếng Giám đốc liền đứng xúm lại .

- Tất cả giải tán. Ai làm việc người nấy đi!- Đợi khi họ tản đi hết, Điện Nhược Minh cất giọng hơi trầm - Bạch Băng, cháu đi theo ta!

- Vâng!

Yến Hạ nắm lấy tay cô , cười lớn :

- Ha ha ha! Tốt quá rồi ! Tiểu Băng à, chúc mừng cậu nhé!

- Yến Hạ! Mình ...

- Đừng cảm thấy có lỗi với mình. Dù sao mình cũng không giỏi công việc này. Yên tâm đi! Mình đang theo học khóa Trung cấp du lịch. Sẽ tạo dựng sự nghiệp lớn!

Hai mắt Yến Hạ mơ màng tưởng tượng . Bạch Băng đứng bên lắc lắc đầu.

...

Phòng làm việc của Giám đốc ICE spa được thiết kế khá cầu kì. Tường sơn màu kem , được chạm trổ tinh xảo , lạ mắt. Những bức tranh đá quý đính trên tường toát lên vẻ cổ kính pha chút kì dị  . Theo yêu cầu của Điện Nhược MInh, phòng được đặt rất nhiều cây gỗ cảnh quý hiếm. Bạch Băng nhìn qua một lượt rồi trầm trồ thán phục :

- Căn phòng là một kiệt tác!

- Cháu cũng thật quá tinh tường

- Dạ...!

- Người bình thường bước vào đây đều chê chúng khô cứng và tẻ nhạt.Họ cười nhạo ta khi ta đi theo phong cách cổ điển. Chỉ có cháu mới thấu hiểu được chúng

- Cháu cũng chỉ biết sơ sơ

- Biết sơ sơ? Vậy theo cháu , bức tranh kia có ý nghĩa gì? - Điện Nhược Minh chỉ vào mảng tường được chạm đá khá công phu. Trong tranh là hình ảnh một thiếu nữ đang ôm con ngỗng thần. Bộ lông ngỗng mềm mại như thật , óng ánh dưới ánh đèn pha lê . Nếu không biết đó là đá, người ta sẽ nghĩ nó được dệt từ sợi.

Bạch Băng khiêm tốn trả lời:

- Thưa Giám đốc, đây là bức họa nổi tiếng của Hi Lạp : Nàng Leda và thần Zeus ( Thần Dớt )

- Cháu thật là giỏi. Khi Lưu Trân bằng tuổi cháu, ta đã hỏi nó như vậy và nó trả lời rằng : Cô gái chăn ngỗng làm xổng ngỗng nên trút bỏ quần áo để nhảy xuống ao bắt ngỗng! - Điện Nhược Minh cười pha chút chát đắng - Ha ha ! Nói thật là lúc đó, ta rất thất vọng về con bé!

- Chị Lưu Trân suy nghĩ ngây thơ không phải là không tốt! Hơn nữa style của chị ấy cũng rất trẻ trung!

- Cháu là cô bé tốt! Tiểu Băng ạ

- Cảm ơn Giám đốc!

- Nhưng ta luôn nhìn thấy ở trong cháu một nỗi u uất khó nói. Cháu...đang mất đi sự ngây thơ vốn có.

- Dạ...!

Bạch Băng ngỡ ngàng. Người hiểu cô ngoài mẹ ra hầu như không có.

- Tạm thời cháu cứ làm nhân viên phụ giúp cho Hoa Ảnh! Ta sẽ xem xét thêm. Được không Tiểu Băng? - Ánh mắt ấm áp của giám đốc Điện đưa cô về với thực tại

- Cảm ơn Giám đốc! Cháu sẽ cố gắng!

- Tốt!

...

Bạch Băng rời khỏi căn phòng. Chiếc ví xanh để quên trên bàn uống trà. Bà Điện mở ví ra , sững sờ một lát. Thảo nào nhìn con bé quen đến thế ! Con bé chính là con của Ngọc Cơ và Tiểu Khiết. Đất nước này sao mà nhỏ bé đến thế?

***

- Chào chị! Em là Bạch Băng. Rất mong chị chỉ bảo , giúp đỡ em

- Tôi không dám! Cô vốn chê tôi, có ý định làm chuyên viên cao cấp. Nhân viên quèn như tôi làm sao dám chỉ bảo cô?

Hai chữ " chỉ bảo " được Hoa Ảnh nhấn mạnh đầy hàm ý. Bạch Băng cười mỉm , vẫn là nụ cười hờ hững kiêu ngạo mà Hoa Ảnh ghét nhất đó :

- Thì em cũng chỉ " mong " chứ không dám đòi hỏi ở chị quá cao!

- Cô cũng lắm mồm lắm miệng thật đấy! Mau vào trong sát trùng tay đi. Đừng để người ta chê ICE của chúng ta có một nhân viên mới tay bẩn

- Vâng!

Vị khách đầu tiên là phóng viên Thanh Giao của tạp chí " Đẹp + " - một tạp chí vô cùng danh tiếng.

- Trang điểm đậm một chút! Hôm nay tôi đi phỏng vấn Dương mĩ nhân , bạn trai tôi cũng có mặt  không muốn nhan sắc quá chênh lệch với cô ta! Trở thành nền cho cô ta!

" Ôi! Mặt cô ta to như cái mâm ! Làm thế nào phủ hết phấn được? Phủ nâu lên gò má mà không khéo sẽ rất buồn cười! " - Hoa Ảnh lo lắng nghĩ thầm. Như nhìn thấu nỗi lo của Hoa Ảnh, Bạch Băng nói nhỏ : " Để em làm cho! Xấu đẹp em chịu hết ! Không liên quan đến chị ! "

- Cô giúp được tôi sao?

- Em làm được mà! - Bạch Băng gật đầu

- Vậy... xin cảm ơn côt trước!

Hoa Ảnh hít một hơi dài rồi thở ra nhẹ nhõm . Cô ta đã nhận trang điểm thì mọi sai sót cô ta phải gánh chịu. Lén nhìn Bạch Băng xem cô có lo lắng không , Hoa Ảnh bỗng chột dạ. Gương mặt cô gái ấy tươi sáng , bình thản. Ánh mắt tĩnh lặng dịu dàng. Ẩn sâu trong đó là sức hút mãnh liệt khiến cô cứ  nhìn mãi không rời .

- Chị Giao! Em sẽ massage cho chị!

- Được!

Vừa xoa được hai vòng trên gò má Thanh Giao, Bạch Băng bỗng dừng lại

- Sao thế?

- Chị mắc bệnh thận đúng không?

Thanh Giao bất ngờ mở tròn mắt :

- Sao cô biết?

Bạch Băng nói khẽ :

- Chị bị phù rất nặng

- Đúng thế!

- Em sẽ dùng lá nho đỏ đắp mặt đồng thời massage cho chị. Lá nho đỏ chống phù nề khá tốt! Hơn nữa em đã bào chế thành tinh dầu nên thẩm thấu rất nhanh

Khỏang hai mươi phút sau.

Gương mặt Thanh Giao trở nên thanh tú vô cùng. Hoa Ảnh vội đẩy Bạch Băng ra và cười tươi :

- Chị thấy lá nho đỏ em bào chế thế nào?

- Cô đã dạy nhân viên à?

- Vâng!

- Tay nghề thật khá ! Tôi phải viết một bài về cô mới được. Nhưng trước hết hãy tư vấn trang phục cho tôi. Nên nhớ người tôi gặp là Dương mĩ nhân !

" Chết rồi! Lúc nãy mình trót ba hoa. Chị ta béo như vậy... "

- Sao thế? - Thanh Giao cau mày

Hoa Ảnh vội nói :

- Chị nên mặc áo size XXL hoặc free size vừa thoải mái vừa hợp với dáng vóc của chị!

Thoáng thất vọng hiện hữu trên khuôn mặt Thanh Giao

- Không đúng! Chị ấy thon thả, ngực lại đầy đặn , nên mặc váy khoét cổ chữ V và bra dây .

- À đúng đúng! - Hoa Ảnh hùa theo- Da chị trắng mịn nên mặc váy màu đen

- Không được! Da chị ấy màu chocolate khỏe khoắn nên mặc váy màu sáng có chút kim tuyến

Hoa Ảnh nổi giận mắng :

- Sao cái gì cô cũng chống lại tôi thế?

- Nhưng cô ấy nói đúng đấy chứ! Này! Có thật là cô đào tạo nhân viên kia không thế? Chắc trò vượt mặt thầy rồi!

- Tôi....- Hoa Ảnh lúng túng gãi đầu

- Cô! Lại đây! - Thanh Giao vẫy vẫy Bạch Băng lại.

- Chị Giao có gì căn dặn?

- Sao cô biết nhiều thứ về tôi như vậy? Cứ như phù thủy ấy!

- Thứ nhất: chị bị phù nên em nghĩ chị bị yếu thận. Thứ hai , chị bị phù nên chị cố mặc nhiều áo khoác để thân hình cân đối so với mặt. Giống như chị nói : chị không muốn nhan sắc chênh lệch so với Dương mĩ nhân, ngòai ra, chị còn để lộ cổ tay rất nhỏ với làn da hơi nâu nên em đoán mò thôi!

- Không phải là mò mà là sự  tinh tế , tỉ mỉ, khéo léo của cô . Bây giờ , cô  tư vấn thêm về tóc và trang phục được chứ?

- Rất sẵn lòng , thưa chị Giao!

...

Thanh Giao khiến cho anh người yêu phải ngỡ ngàng. Cô đứng cùng mĩ nhân họ Dương mà không thua kém !

Và đương nhiên hôm sau , trên " Đẹp +" xuất hiện một bài báo PR cho ICE cũng như Bạch Băng to đùng!

Con đường sự nghiệp của Bạch Băng càng tiến xa thêm một bước!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro