Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tiểu Băng à! Hôm nay Vương phu nhân sẽ đến thăm Spa của chúng ta

- Vậy à? Bạch Băng đang lau cửa kính bỗng dừng lại

- Đây quả là một cơ hội lớn! Vương phu nhân vốn là một thương nhân có tiếng lại được đông đảo giới truyền thông quan tâm. Hai mắt Yến Hạ lấp lánh như hạt sương . Đáng yêu đến nỗi khiến cho Bạch Băng phải mỉm cười.

- Nhưng cơ hội này có lẽ lại rơi vào tay Lưu Trân rồi! Yến Hạ bỗng xịu mặt xuống. Bạch Băng vỗ vỗ vai cô bạn :

- Tiểu Hạ à! Chúng ta vẫn còn nhiều cơ hội mà

- Cậu xem kìa! Cậu đã lau đến mức cánh cửa sắp long ra rồi đấy. Mau vào thay đồ , chuẩn bị đón khách quý đi thôi!

Ánh nắng chiếu vào cửa kính tạo thành những vệt sáng dài óng ánh,  rực rỡ. Lúc này, cô mới hài lòng tháo tạp dề, thu dọn dụng cụ. 

Đúng 8h30,

Cánh cửa ICE natural Spa bật mở

Ánh đèn flash chói lóa. Theo hiệu lệnh của người phụ nữ trung niên, nhân viên bảo vệ và mấy tay vệ sĩ kéo đám phóng viên ra ngòai, rồi đóng cửa lại. Sảnh đường rộng lớn giờ chỉ còn rất ít người. 

Ai cũng biết ICE natural Spa là một trong những địa điểm làm đẹp hàng đầu . Từ kiến trúc nột thất cho đến đội ngũ nhân viên đều có thể sánh ngang với những Spa nổi tiếng trên thế giới. Máy móc ở đây không nhiều bởi Spa chỉ chủ yếu dùng các liệu pháp thiên nhiên để làm đẹp cho khách hàng. Kiến trúc lấy màu Trắng - xanh của băng làm chủ đạo . Xung quanh , trần nhà, sàn , tường , cửa sổ đều được ốp lát bằng loại đá băng tinh khiết, tạo không khí mát lạnh , sảng khoái. Không cần dùng điều hòa, thân thiện với môi trường. Spa đặc biệt chỉ mở vào mùa hạ. Nhưng doanh thu cũng rất cao. 

Vị phu nhân từ từ cởi cặp kính mạ vàng có mắt kính màu hổ phách . Khác hẳn với làn da trắng mịn màng trên cơ thể, mặt bà nhăn nheo đến kì dị. 

- Mời Vương phu nhân đi theo lối này! Giám đốc Spa Điện Nhược Minh cung kính cúi đầu . 

- Ai sẽ chọn trang phục giúp tôi hôm nay? Tiếng Vương phu nhân hơi khàn 

- Dạ ! Cô Lưu Trân

- Là cháu gái cô?

- Vâng! Giám đốc Điện cười tươi như hoa

Lưu Trân xuất hiện trong bộ váy hồng lòe lọet. Trông rất lạc lõng giữa không gian căn phòng đá băng

- Chào Vương phu nhân! Cô ta cố ý kéo dài giọng khiến chất giọng trở nên chát chúa , khó nghe

Vương phu nhân nhíu mày . 

- Còn ai khác không?

- Ý phu nhân là...? Giám đốc Điện căng thẳng

- Cô ấy đi!

Vương Ngọc Lâm chỉ vào một cô gái đứng bên góc phòng. Mái tóc đen , dài xõa tung xinh xắn. Làn da trắng tựa hạt ngọc trân châu. Cô mặc một bộ váy trắng. Giản dị nhưng thanh khiết . Cổ cô gái đeo chiếc vòng vàng có hạt ngọc thạch xanh biếc . Đẹp như một công chúa Ai cập

- Tiểu Băng! Còn không mau chào Vương phu nhân

- Chào bà!

Mặt Lưu Trân dần xám xịt lại

- Cô có thể giúp ta?

- Hôm nay thì không! Thưa bà

- Tại sao?

- Tôi vừa dọn dẹp khắp Spa, tay dính những tạp chất không tốt cho da. Chị Lưu ngày nào cũng chăm sóc tay cần thận . Da tay rất đẹp lại sạch sẽ. Mong phu nhân để cho chị Lưu chăm sóc !

Đôi mắt Vương Ngọc Lâm thoáng nheo lại. Giám đốc Điện sợ phu nhân sẽ bỏ đi. Nhưng ngược lại , bà chỉ cười đáp :

- Không sao! Tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm nếu da dính tạp chất độc hại!

- Vậy mời phu nhân theo tôi!

Sau khi Vương Ngọc Lâm nằm trên ghế đệm, Bạch Băng dùng trà xanh ướp lạnh tẩy da chết cho bà. Tẩy da chết xong, da mặt Vương phu nhân đã trở nên sáng hơn . Cô liền dùng bột ngọc trai đắp lên mặt bà chừng 15 phút...

Nhìn vào gương , Vương phu nhân không khỏi ngỡ ngàng

- Với làn da này, phu nhân sẽ không cần đánh phấn nữa. Nó sẽ trắng mịn suốt hai tuần.

- Thật sao? Cảm ơn cô!

- Phu nhân có thể cho tôi biết buổi lễ sắp tham dự để tôi định hình phong cách trang điểm

- Lễ tôn vinh Thương nhân Đại lục 

- Vậy trang điểm không cần cầu kì nhưng vẫn phải sang trọng Trang phục lịch sự nhưng không quá kín đáo. Phu nhân nghĩ sao?

- Được!

Bạch Băng viền mí , kẻ chân mày cho Vương Ngọc Lâm vô cùng tỉ mỉ. Sau đó, dùng tông tím nhạt đánh mắt cho bà. Dùng màu đồng đánh má và cuối cùng , cô thoa lớp son dưỡng hương cafe . Môi Vương phu nhân bỗng đẹp lạ thường. Căng mọng, hồng hào.

Cô rút cây trâm ngọc đang cố định tóc bà, chải phồng rồi vắt sang bên trái. Một bên vén lên tai

- Sao cô không vấn kiểu nữ thần? 

- Thưa bà! Bạch Băng nở nụ cười yêu mị - Bà đã xuất hiện với kiểu đó quá nhiều lần. Thử đổi kiểu này xem sao!

- Nhưng...

- Đợi một chút ...

Khoảng ba phút sau, Bạch Băng cầm trên tay một hộp bọc nhung đỏ. Bên trong là chiếc váy đỏ nâu trang nhã , dệt từ lụa nên vô cùng mát tay , cổ được khoét khá sâu , đi kèm cùng hoa tai , vòng cổ vàng trắng có họa tiết giọt nước pha lê lấp lánh , sáng trong ...

Vương phu nhân bước ra cửa Spa . Kiều diễm. Đẹp sang trọng như một nữ thần khiến cho đám phóng viên ai nấy đều tròn mắt kinh ngạc. 

- Vương phu nhân! Bà thật đẹp ! Bà có hài lòng với hình tượng mới này của mình?

- Tôi rất hài lòng!  Vương Ngọc Lâm mỉm cười. Kiều diễm như đóa hồng nhung

- Xin hỏi ai đã trang điểm cho bà? Có phải là cô Lưu Trân

- Không! Người trang điểm cho tôi là cô Đường Bạch Băng

-...

***

Trên những tờ báo ngày hôm sau đăng một tít lớn : Vương phu nhân - Phong cách mới

Vương Ngọc Lâm - Vương Chiêu Quân thứ hai của Trung Quốc

Vương Ngọc Lâm lần đầu trả lời báo chí

Dương mĩ nữ ghen tị với sắc đẹp của Vương Ngọc Lâm

Có tờ báo táo bạo hơn thì viết :

Có ai tin đây là Vương Ngọc Lâm không? Trông bà như đi ra từ thẩm mĩ viện qua một cuộc đại phẫu vậy

Còn có tờ ghi : Bạch Băng là nhân vật nào? Tại sao lại có thể biến Vịt thành Thiên nga thần kì như vậy?

- Bạch Băng! Cậu đọc mấy tờ báo này chưa? Một xấp báo dày cộp được Yến Hạ đặt trên sa lông phòng khách nhà Bạch Băng

Lật từng trang , trên khóe môi Bạch Băng bỗng hiện lên một nụ cười hiếm hoi. Nụ cười mà chỉ có Đổng Minh và Yến Hạ lâu lâu mới nhìn thấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro