[16] Level Fun =)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cấp độ này....an toàn sao?

Tại sao tôi mãi nghi ngờ điều này?

Thông tin trên hệ thống M.E.G nó....bảo vậy mà?

Sải bước trên nền chấm bi đầy màu sắc, tôi cầm điện thoại của mình vừa lướt vừa cảnh giác xung quanh, những gì tôi có thể nhìn thấy vòng đi vòng lại chỉ là những bức tường màu vàng dán đầy áp phích, hình vẽ, ghi chú hoặc loại chất lỏng gì đó....hơi sẫm màu.

[Let's Party! Have fun!! =) ]

[Join us! =) ]

Một số khá mới.

[Happy b-rthday to....y█u! =) ]

[Hఴppy --ithday deఴr wa-d█rer- =) ]

[Let's- enఴoy the party wఴ--th us! Your be██ fr█e--d! =) ]

Một số đã rạch mất chữ, vết bẩn bắn lên đó tôi nghĩ nó cùng là một chất lỏng tương tự như các vết sẫm, một vài đường rạch trên tấm áp phích. Cảm giác đó lại nổi lên khi tôi chạm vào, cơ chế phòng vệ của bản thân tôi cảnh báo nguy hiểm.

Bước vào một căn phòng, nó được trang trí với nhiều bóng bay và các dãy bàn ghế cho bữa tiệc, mọi thứ trông thật....bình thường. Tôi dường như đến gần một chút với tiếng nhạc, có vẻ, giống như là một bài đồng dao. Ai đó đang hát gần đây sao...

Nhìn lên trên bàn tiệc được trang trí, có vài chiếc bánh kem được làm để trên đó cùng với dao cắt bánh ở một bên và bên còn lại là những chiếc dĩa đầy màu sắc, có thể có thêm cả bánh nướng (cupcake) rải rác trên bàn. Nhưng chúng.....trông khá ngon.

"Đừng ăn bất cứ thứ gì cậu không biết, dù trông có ngon đến đâu..." Lời nói của Ender vang lên hồi chuông cảnh báo trong đầu tôi.

Tại sao tôi lại nghĩ đến việc nó ngon ngay từ đầu?!

Có gì đó không đúng!

Tôi phải ra khỏi đây, làm sao để thoát ra khỏi đây?!

Cách thoát....nó đâu nhỉ...tôi vội vã lướt thông tin, không hề để ý tiếng nhạc về bài đồng dao đó đang lớn dần, ngày càng gần.

<< Thoát: tại sao bạn lại muốn rời đi. Đừng đi =) >>

Hệ thống thay đổi, cập nhật chỉnh sửa lại lần ███ .

<<D̶̶O̶̶N̶̶̶̶'T̶ TRUST THEM!!!>>

Một lời cảnh báo. Muộn rồi. Bài đồng dao....nó đã ở quá gần.

_____________________________

Giật lại chiếc túi đeo mòn của Trevil, Ender hoảng hồn ngay giây phút cậu ta rơi vào cánh cửa đôi đầy màu sắc với hai chữ "Vui Vẻ =)" trên đó. Nhanh chóng nhảy vào sau đó, kết thúc ở cấp độ Fun trong hành lang trang trí hình ảnh tiệc tùng, mặc nhanh bộ đồ hazmat vào, cầm túi đeo mòn lao đi nhanh chóng.

"Làm ơn, Trevil. Sao lại rơi vào đây chứ!" Cậu ta lầm bầm đầy phiền não, xông đi như biết rõ con đường ở cấp độ này mặc cho tính bất ổn của nó.

Daisyyy~ daisyyyy~ give me your answer dooo~

I haveeeee crazy...all for the love of youuuu~-

....

Partygoers....những kẻ thích tiệc tùng......

Chúng nhìn thấy Ender, không phải một, mà nhiều. Chúng tụ tập ở đây để....

Máu, nhuốm đỏ trên bàn tay có lỗ miệng đầy răng với làn da vàng sáng của chúng, cái tay với một lỗ tròn đầy răng nhỏ xuống "lách tách" vài tiếng trên sàn, giống như hũ sơn đỏ bị tràn bên dưới một thi thể...một kẻ lang thang xấu số bước chân vào nơi này. Chỉ với một cái cổ gãy và bị xé toạc ra, phần khác đều còn nguyên....chỉ để chuẩn bị làm nguyên liệu cho những cái bánh kem ngon lành.

"Rất vui khi thấy bạn trở lại để chơi.. =)"

"Ender nhỉ =)"

_____________________________

"Chúng đi rồi..."

Núp đi một bên tường, cứ nghĩ vốn dĩ tôi sẽ phải chạy tiếp...nhưng một tiếng hét đã thu hút thứ đó đi sang phòng tiệc khác, tôi thở phào. Nhưng sự nhẹ nhỏm thì không có, vui mừng lỡ khi người sống sót khác rơi vào tình trạng nguy hiểm sao.....tôi không thể. Dù không biết chính xác họ có phải người hay không, nhưng nghĩ đến điều đó....

Tôi loáng thoáng nhìn thấy "chúng", những sinh vật cao ráo màu vàng nổi bật cột theo thứ gì đó trôi nổi màu đỏ bên tay, có vẻ là bóng bay. Khuôn mặt...một biểu tượng mặt cười như được khắc...khắc như dùng vật nhọn đâm lên hai vết tượng trưng cho mắt và một vết rạch cong cho miệng, đỏ thẫm.

Quá đáng sợ để nghĩ nó an toàn.

Tôi nên gọi ai đó...ai đó có chuyên môn.

Nhìn vào phòng tiệc, tôi chui xuống dưới một bàn tiệc có phủ khăn dải bàn trắng dài đến che đi hoàn toàn bên dưới, tôi nghĩ mình sẽ an toàn để liên lạc một lúc..

Tạ ơn trời, cô ấy đã bắt máy.

"Hỗ trợ viên Latiah đang nghe.... Trevil, tài khoản này của cậu sao? Cậu cần hỗ trợ về...?"

Nhìn liên lạc cá nhân, mặc dù kết nối hơi rè nhưng nghe vẫn ổn, có vẻ là một cấp độ nào đó tín hiệu không mạnh.

"Tôi bị.....đẩy vào cấp độ... với sinh vật- ...kiểu, chúng có da màu vàng và khuôn mặt cười....an toàn không?"

Có tiếng gì đó ở bên kia, cái gì đó rớt..

"Lati?" Tín hiệu ngày càng bất ổn, tôi lo lắng.

Đánh rơi bút, Latiah biết chỗ cậu ta rơi vào là Level Fun, một cấp độ hoàn toàn nguy hiểm, Latiah nhanh chóng lớn tiếng nói lại trong tín hiệu nhiễu trước khi mất tín hiệu hoàn toàn.

".....Rất Không an toàn chút nào!! Phải ra và đừng ở đó ngay!!"

Nhìn liên lạc đứt, Latiah cố nối máy lại nhưng hoàn toàn không thể.

Vậy còn Ender?! Cậu ta đâu?? Cô nối máy đến điện thoại của Ender. Bắt máy rồi!!

"En--!!"

"Chào nghiên cứu viên thực thể~~=) Ender đang ở Level FUN,cậu ấy đang rất rấttttt vui luôn~~~=) Đến tham gia cùng bọn tôi nào~~ =)"

Tiếng của những kẻ thích tiệc tùng...

Sau đó là tạp âm và những tiếng cười khúc khích.

Sau đó là tiếng cúp máy.

[Cre art: Mevan_Rion ]

Trước khi mất tín hiệu, tôi nghe giọng cô ấy có vẻ lớn hơn và lo lắng qua từng chữ, tôi lại càng khó hiểu hơn.

"Rất....an toàn....! Phải.........ở đó ngay" Là những gì tôi nghe được trong khi tín hiệu càng bất ổn và mất liên lạc.

"Là làm sao???" Tôi cố nối máy lại trong lo lắng, đùa hả??!!

Nguyền rủa cái-- à mà thôi cái chỗ này đáng nguyền rủa sẵn rồi. Không chắc nữa thì tôi đành chỉ quan sát thôi vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro