chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúng tôi phát hiện trên người cậu có một bức thư may mà nó được bọc rất kín nếu không sẽ bị nước thấm ướt. Ra cậu la tu sĩ đến từ phương Đông xa xôi, cảm ơn cậu đã đem tro cốt của cha sứ Doran trở về . Cha sứ ở đây đã  đồng ý cho cậu ở lại. DaeHwi cậu sẽ ở lại chứ?"
    DaeHwi cúi đầu, có chút thất thần. Cậu biết là thư này, thượng đế ơi,bức thư này vốn dĩ là những người khác viết thay cậu, bọn họ đem tội ác dơ bẩn của cậu viết lên trên đấy, thế nhưng trên đường đi tới Châu Âu cậu đã đem bức thư đó ném vào biển rộng. Bức thư tu sĩ trẻ nhìn thấy kỳ thực là cậu viết.
    Cậu cảm thấy có chút hoang mang và có chút luống cuống, điều này làm cho DaeHwi nhìn qua càng yếu đuối và đáng thương.
    "Hình như cậu bị dọa sợ. Không có việc gì, cậu sẽ tốt lên. Chúng tôi đều la bạn cậu." . Tu sĩ trẻ tuổi đột nhiên tiến gần, khoảng cách quá mức gần gũi khiến DaeHwi lần đầu thấy rõ dáng vẻ của người thanh niên này. Ngũ quan khắc sâu mà tinh tế, một đôi mắt tuyệt đẹp giống như đá quý màu biển sâu.
     Cậu nghĩ, người thanh niên này thật anh tuấn thật đẹp. Nhưng sau đó DaeHwi ngay lập tứ bị ý nghĩ dơ bẩn xấu xa của mình dọa sợ. Cậu không thể, cậu thật sự không thể tiếp tục phạm vào lệch lạc.
      DaeHwi nhanh chóng cúi đầu, cứng ngắc gật đầu, biểu thị cậu nghe hiểu lời đối phương nói.
      Sau đó cậu chợt nghe tiếng tu sĩ trẻ ghé vào tai cậu nở một nụ cười, hơi thở ấm áp liên tục tỏa lên mặt cậu, giống như từng cơn gió nóng kiến cho người ta có cảm giác bất an.
  "Tôi là Bae JinYoung.......

--------------
End chap 7.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro