Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thầy Jisung đuổi theo nắm dây cặp Daehwi kéo lại: 

- Ya , vừa phải thôi nha. Tôi làm gì mà ghét Tôi ? Em đang giận ai mà điên dữ vậy? Cái Thằng Jinyoung chết bầm đó hả? Ngồi xuống kể tôi nghe.

 Nói xong, thầy cầm dây cặp kéo cậu ngồi xuống chân cầu thang. Sẵn đang có người cần chia sẻ, Daehwi phun ra một tràng cho hạ hỏa. Sau khi nghe xong câu chuyện thầy Jisung nhìn Daehwi mỉm cười vỗ vai an ủi: 

- Thua keo này bày keo khác. Đừng nản chí... nhưng có điều...

Daehwi  nhìn thầy lạ lẫm: 

- Nhưng sao hả thầy?

Thầy Jisung cau mặt lại đưa hai tay véo hai má cậu lèm bèm: 

- Cái tội ngốc là một nè. Cái tội vô duyên, dám trút giận lên người thầy đẹp zai như tôi là hai nè, và điên khùng là ba. Chừa chưa?

Vì đau mà Daehwi la oai oái: 

- Ối, đau quá!!! Tha cho em. Em chừa rồi, em chừa rồi.

Khi thầy Jisung bỏ tay ra, Daehwi ngồi đưa tay xoa xoa hai má đầy những vết đỏ phụng phịu:

 - Thầy ác còn hơn Jinyoung nữa, nhéo đau quá. Ui da! Em ngốc chỗ nào?

 Thầy Jisung theo thói quen đưa tay miết cằm: 

- Lại còn không nữa hả? Tự dưng đem cho con bé Somi đó cái vé làm gì?

Daehwi  đưa tay lên gãi đầu: 

- Em đâu có ngờ con nhỏ đó đúng túyp "tự nhiên " đâu?

 Vừa lúc đó chuông reng lên, thầy kéo cậu đẩy về phía cầu thang bảo: 

- Thôi tới giờ học rồi, đi học đi.Chuồn là biết tay tôi .

----------------------------------------------------------------

Thấy mặt Daehwi, con bé Somi đã lăng xăng: 

- Anh  ơi, em mời thầy đi. Thầy đồng ý rồi đấy anh ạ.

Daehwi nhìn nó mỉm cười à lên một câu ra chiều ngạc nhiên lắm. Cậu đã tức rồi còn khoe nữa hả? Mới dằn được cơn tức xong, giờ nó lại "quạt" cho bùng lên. Nghe nó líu lo mà lòng cậu nghẹn ngào. Nó thì được đi chơi với Jiyoung còn cậu thì ở nhà. Chán ghê ><

Jinyoung cũng "không biết" nỗi lòng của Daehwi , anh vui vẻ đến bên cậu mỉm cười: 

- Chủ nhật đi xem phim sướng ha.

 Daehwi cười nhạt thếch đáp lại Jinyoung : 

- Vâng! Nhưng sướng đâu bằng ai kia, đi hai mình mới vui. Thế mà dám bảo cô An không rảnh cuối tuần cơ đấy.

. Nghe Daehwi nói móc nói mỉa thế, Jinyoung cau mặt lườm cậu : 

- Lại ăn nói kiểu đó nữa. Muốn tôi cho một kí vào đầu không hả? Ai với ai? ( Đã nói là đanh đá nó ngấm vào máu rồi lại còn )

Daehwi nhìn Jinyoung cong môi lên, nói khoáy thêm tiếng nữa: 

- Em nói ai đó chứ có nói thầy đâu. Ngộ à!

Nói xong Daehwi cắp cặp quay lưng đi xuống bàn bét ngồi học ( Chạy ngay đi trước khi Jinyoung nổi giận ). Jinyoung tức phùng mang khoanh tay thở dài, còn con bé Somi hết nhìn cậu rồi lại nhìn anh chả hiểu gì cả.( Chuyện gia  đình nhà ngta người khác sao hiểu được )

Suốt buổi học nỗi buồn chán cứ lơ mơ trong đầu câu. Hễ nhìn Jinyoung Daehwu lại thấy nghèn nghẹn nơi cuống họng. Sao mà chán ghê nhỉ ! Có lẽ là ngày chủ nhật cậu sẽ ngủ suốt cả ngày. Vì biết đâu trong mơ cậu sẽ mơ thấy anh và cậu đi xem phim thì sao, như thế còn được hơn nhìn thấy con bé ấy cứ lởn vởn bên anh người thương....

Khi nghe tiếng chuông reng, Daehwi là người vọt ra trước nhất. Đi về cho lẹ để ra quán ngồi nhâm nhi để "quên" buồn. Khi Daehwi đang để xe thì thấy thầy Jisung và Jinyoung đứng nói chuyện ở hành lang phòng giáo vụ ra chiều vui vẻ lắm, cái nụ cười quyến rũ đó giờ Daehwi thấy ghét kinh khủng. Với ai anh cũng cười được nên cậu ghét nó cũng cười được. Daehwi thất thểu dẫn xe ra khỏi chỗ giữ, cúi mặt xuống đất lắc đầu chán nản rồi lẩm nhẩm:

-  Cuối tuần này mình làm gì đây, lại đi ra quán cà phê và ngồi ngắm sao hả?Hay vặn máy lạnh trong phòng và cuốn chăn nằm ngủ? 

Tên giữ xe thấy thái độ Daehwi như thế cũng mắc cười, hắn chọc: 

- Sao vậy, thất tình hả cưng? Cuối tuần không ai đi chơi với cưng hả?Anh đi cho nè."

 Á à! Chọc phải kiến lửa rồi ông anh uôi  , ông anh  tới số rồi. Nghĩ thế Daehwi buông thỏng hắn một câu: 

- Dạ, cám ơn lòng tốt của anh. Anh lo thu tiền giữ xe đi, đừng ở đó rảnh rỗi lo cho em, bảo vệ la anh bây giờ. Em đang vội, anh vui lòng thu tiền giữ xe nhanh lên chút được không?

 Gã giữ xe cứng họng nhìn cậu , tức tối lắm nhưng tất nhiên hắn không thể phản bác gì. Daehwi đã quá lịch sự. ( Hẳn là lịch sự !?)

Gần ra tới cổng trường thì Daehwi nghe tiếng thầy Jisung gọi ý ới sau lưng: 


- Hwi Hwi. Chờ chút!

 Thầy chạy đến gần Daehwi đứng thở dốc:

-  Thoắt cái là thấy ra tới đây rồi. Cái vé hội chợ nãy quên lấy nè.Một vé đi được hai người, em dẫn bạn đi cho vui, tui cũng rủ bạn đi nữa.Đi chơi đi, thứ bảy cũng không bận gì. Nói nghe nè, bạn tôi đẹp trai lắm.

Cái này làm Daehwi hơi quê à nha, ổng cứ làm như cậu thấy người đẹp trai nào cũng nhảy vô vậy đó


(Ừ, Bae không đẹp trai nên Hwi không xấn vào nhé. Ngắm ít thôi, mòn mặt Bae đấy Hwi ưi )

 Mê đẹp trai thì cũng phải có mức độ chứ. Mà thôi ! (  Ừ có mức độ thôi )

Daehwi gật đầu nhưng lại nói dỗi: 

-  Được, em đi. Mà em đi tại em chán thôi, chứ ông bạn đẹp trai của thầy em không quan tâm. Em đâu có bạn người nào đẹp trai mà em cũng mê đâu. ( Nói 1 đằng làm 1 nẻo )

Thầy Jisung gật đầu cười với Daehwi :

-  Rồi, rồi. Biết rồi, xin lỗi. Nói tóm lại là có đi phải không? Đúng 7 giờ chờ tôi ngay ở cổng hội chợ đó. Nhớ đấy ... Nhắc lại lần nữa là đúng 7 giờ 

 Daehwi cũng ừ hử chào thầy rồi leo lên xe về....

Khi về nhà, thấy mặt Daehwi mẹ hoan hỉ: 


- Rái Cá cưng , chủ nhật đi lên ông Ngoại dự đám giỗ. Cậu Sungwon con về.

Daehwi đáp ỉu xìu " Dạ.", rồi thưa mẹ đi lên phòng, mẹ nhìn theo cậu ngơ ngác: 

- Nhóc con này lạ thiệt, bình thường nó nghe cậu Sungwoon về là nhảy nhõm lên "quà con đâu", mà nay tỉnh bơ vậy. Mà mấy ngày nay thấy nó cư lơ mơ vậy, giống như người mất hồn rồi vậy á.

Ba Daehwi mỉm cười nói với mẹ: 


-  Kệ nó đi em, đi học về mệt mà. Ngày mai nó lại tưng bừng cho coi.

Trời! Ba mẹ nào có biết Rái Cá cưng thân yêu của chúng " I'm in sorrow of love (tôi đang thất tình)" đâu, có còn tâm trạng nào mà đú đởn như mọi khi, mà nghe đến cậu Sungwon lại nhớ đến cái ông Jinyoung đó ( Quên chưa nói, Sungwoon trông giống Jinyoung . Ở trong truyện này thôi chứ ở ngoài còn lâu ). Daehwi bật máy lên check mail thì cậu Sungwoon của Daehwi ( của chúng ta ) đang online liền boom vào nói chuyện với cậu : 


- Rái Cá  à, cậu sắp về. Mai là lên máy bay. Chủ nhật cậu gặp mày nhé. Có quà cho mày nè. Cậu đang làm việc, sẵn online hỏi thăm mày chút. :> 

Daehwi  bật cười, lần nào về mà cậu Sungwoon chẳng có quà cho Daehwi, chỉ có Daehwi là chưa có quà cho cậu thôi, nhưng Daehwi nói sẽ cố gắng khi nào rãnh rỗi thì thiết kế một cái lịch tặng cậu Sungwoon .


Daehwi đánh trả lời lại cậu: 


-  Dạ, con cám ơn cậu nhiều. Cậu ơi, mấy tháng nay ở trường con học anh văn có ông thầy giống cậu lắm, khoảng 85 %. Có khi nào ổng là anh em họ với cậu không? ;;) (Lịp )

-  Giống 85% hả mày :-O ? Ừ nhiều khi anh em rơi rớt đâu không biết.  Mà đẹp trai giống cậu hả? Chắc không bằng đâu nhỉ, cậu đẹp trai hơn. Mày nhìn kĩ lại đi ) .Đùa thôi. Mày chưa ngủ hả? 


Daehwi ôm bàn phím cười nắc nẻ. Cậu Sungwoon của Daehwi  là người rất đẹp trai và dễ thương và auto lùn... . Mặc dù cậu Sungwoon chỉ là cậu họ, nhưng tình thương của cậu đối với Daehwi thì không thua gì mấy người bố mẹ Daehwi  cả. Cậu muốn gì cậu Sungwoon cũng gửi cho, nhà Daehwi gặp khó khăn gì cậu cũng giúp đỡ.

Khi Daehwi còn nhỏ, cậu hay ước nếu có người yêu thì cậu cũng mơ ước có một người giống như cậu Sungwoon. Đúng là cầu được ước thấy a, gặp thì gặp rồi đó mà đâu có dễ thương bằng. Thậm chí là còn đáng ghét, rất đáng ghét. ( Ghét của nào trời trao của đấy nhé nên ghét nhiều vào Hwi ơi )


- Dạ ông đẹp trai lắm cơ mà cao cơ. Hí hí không như cậu, lùn có mẩu à ( Sungwoon said: Con Au mất nết . Anh pùn, anh tủi thân  ) con sắp đi ngủ đây. Cậu làm việc vui nhé. Bữa nào được con sẽ gửi hình ổng cho cậu coi. Không giống không ăn tiền B-) Oáp!!! Giờ con buồn ngủ quá (:| . Con off đây. Hẹp gặp cậu chủ nhật.BB, G9


Daehwi mỉm cười đánh lại. Những con chữ của cậu lại lần lượt hiện ra: 

- Ngáp gì mà to thế. Nhớ đưa tay che miệng lại kẻo ruồi bay vô ) . Ừ, bye mày , sao lũ trẻ bay giờ phát minh ra ngôn ngữ chat lạ quá vậy, bb là bye bye, rồi G9 là good night. Tiện nhỉ.

 - (....)

Daehwi vừa đưa tay tắt máy thì điện thoại reng, cậu cầm máy a lô thì tiếng Guanlin vang lên: 


- Tao nè. Sao rồi, chủ nhật đi coi phim với ảnh phải không? Sướng quá ta.

Daehwi gằn giọng với thằng bạn : 

-  Rất tiếc đã làm mày thất vọng, nhưng chủ nhật tao sẽ đi lên ông Ngoại dự đám giỗ. Còn tối đến thì nằm nhà hoặc qua mày chơi. Còn ảnh hả, quên đi

- Huh??? Dzậy là sao? Mày có vé rồi sao lại nằm nhà?- Guanlinngạc nhiên hỏi lại. Cậu đoán là cái mặt nó lúc này không khác với cái muỗng là mấy, vì Guanlin ưa liệt mặt ra mỗi khi ngạc nhiên.
Daehwi bèn kể từ đầu tới đuôi cho Guanlin nghe chuyện mấy nay cậu chưa có dịp kể vì không qua lớp nó chơi. Tuy Guanlin là bạn thân của Daehwi nhưng lại không chung lớp, kể ra thì Guanlin và cậu cũng có duyên kì ngộ rất lạ. Daehwi biết nó là bạn của bạn cùng bàn với cậu đầu năm lớp 11, nhưng cậu quen nó trong một dịp ca nhạc của trường, nói chuyện hạp quá nên "kết dính" nhau từ đấy.  )Vừa nghe Daehwi kể hết, Guanlin hét trong điện thoại làm cậu muốn thủng màng nhĩ: 


-  Trời đựu !!!! Ngulon! Mày có điên không ?

- Hic... tại con nhỏ kia không biết điều, đâu phải tại tao. Tao bị thầy Jisung nhéo, giờ tới mày chửi nữa hả? Thôi bỏ dẹp mẹ đi, thầy Jisung rủ thứ bảy này đi chơi. Mày đi không , vì tao có vé đi cho hai người, thầy Jisung cũng rủ bạn. Nghe nói bạn ổng đẹp trai lắm.

Tiếng Guanlin cười khúc khích: 

- Được  . Tao cũng muốn gặp thầy Jisung cho biết, nghe mày kể ổng vui lắm. Ok, bảy giờ qua chở tao 



____________________________________________________________________


- Daehwi tóc xám

- Uchin tóc vàng chóe

- Chihun tóc đen lại rồi

- Guanlin tóc đỏ 

Thài - ing

 Happy nhà mình đc giải Bonsang 

Đọc là phải vote, mẹ tôi bảo không vote là hư ><

Bonus cho mấy cô




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro