6 - 10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6.

"Chuyện là vậy đó, em với Sol đang yêu nhau, xin lỗi vì đã giấu chị!"

Lily nhìn Seol Yoon Ah trước mặt,  dường như nàng đã hiểu lầm gì đó nhưng Lily không biết nên nói thế nào.

"Thật xin lỗi, hôm nay vội vàng trở về phòng mà không chào hỏi. Lúc đó em khẩn trương quá... Dù sao thì em thật sự xin lỗi, xin chị đừng vì chuyện này mà có thành kiến ​​với Sol."

Seol Yoon Ah suýt nữa đã khóc. "Chị, em xin lỗi vì đã nói với chị như vậy..."

"Yoon Ah, đừng nghĩ như vậy." Lily cố gắng sắp xếp lời nói của mình. "Mọi người đều theo đuổi những gì họ thích không phải sao? Em thích Jin Sol bởi vì em ấy là Jin Sol thôi, không phải vì bất cứ điều gì khác."

"Tụi mình rất hợp nhau, đúng không? Tất cả chúng ta, cùng với Jin Sol và Yoon Ah, mấu chốt không phải vì em thích cái gì, mà là vì mọi người ở cùng nhau rất vui vẻ." Lily cố gắng hết sức để giữ giọng điệu bình tĩnh. Chị phải suy nghĩ mình nên nói thế nào để Seol Yoon Ah tiếp nhận. "Tóm lại, mọi người đều chấp nhận mà. Hai người có ở bên nhau hay không đâu ảnh hưởng gì đến mối quan hệ của mọi người. Trước đây mọi người yêu hai đứa, bây giờ cũng thế, vẫn sẽ yêu hai đứa rất nhiều."

"Yoon Ah, chị có một đề nghị, chỉ là một đề nghị thôi. Em có thể nói với Jin Sol biết em nghĩ gì mà đúng không? Về lo lắng của em đối với thành kiến ​​của mọi người, nếu em nói cho em ấy biết, chị chắc chắn hai em có thể giải quyết ổn thỏa thôi."

7.

"Ji Woo! Hôm nay chị Yoon Ah đã ăn bữa sáng do chị làm đó." Bae Jin Sol hoa chân múa tay kể lại với Kim Ji Woo. 

"Còn phải nói, em nói cái gì cũng chuẩn!" Kim Ji Woo đắc ý cười nói.

"Em nghĩ tiếp theo chị nên làm gì? Lại làm bữa sáng cho chị ấy? Hay làm món tráng miệng nhỉ?"

"Không, không, không." Kim Ji Woo lắc đầu. "Cứ mãi như vậy cũng không được, chị có thể làm một số món handmade cho chị Yoon Ah." 

Kim Ji Woo nói, đối mặt với ánh mắt ngưỡng mộ của Bae Jin Sol. "Nên làm gì đây nhỉ...."

Ngay khi Kim Ji Woo cuối cùng cũng nghĩ ra được gì đó, tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của em.

"Ừm, xin lỗi đã quấy rầy hai đứa." Lily ló đầu ra. "Jin Sol, có lẽ em nên nói chuyện đàng hoàng với Yoon Ah......"

Lily miêu tả sự việc một cách bình tĩnh nhất có thể, không xoáy sâu vào những chi tiết như Seol Yoon Ah sắp khóc vì không muốn Bae Jin Sol lo lắng quá nhiều.

"Tóm lại, em phải nói chuyện với em ấy."

8.

Tính cả ngày tỏ tình, Seol Yoon Ah đã cùng Bae Jin Sol trong mối quan hệ yêu đương được 20 ngày. Những ngày này Seol Yoon Ah luôn bận tâm, mỗi lần nàng trở về phòng, Bae Jin Sol luôn loay hoay với thứ gì đó và có vẻ hoảng hốt khi thấy nàng.

Kể từ ngày Lily bất ngờ gặp họ, đã lâu rồi Bae Jin Sol không trò chuyện với Seol Yoon Ah, hoặc nói đúng hơn là họ chẳng có một trò chuyện đúng nghĩa nào, Seol Yoon Ah có thể cảm nhận được sự khác thường. Khi Bae Jin Sol nói chuyện với nàng, cô luôn thêm vào rất nhiều từ ngữ kỳ lạ chẳng hạn như:

Hãy kể em nghe về chị đi, đừng chỉ tập trung vào em nữa

Bae Jin Sol trước đây chưa từng nói những điều này với nàng.

Phải chăng Sol cũng gặp rắc rối với mối quan hệ này? Seol Yoon Ah đã suy nghĩ như thế suốt mấy ngày. Nếu Bae Jin Sol cũng đau khổ, họ có nên kết thúc không? Nhưng mỗi khi nghĩ như vậy, Seol Yoona Ah liền gạt suy nghĩ này sang một bên. Nàng hy vọng có thể ở bên Bae Jin Sol thật lâu.

Nhưng họ không thể tiếp tục như thế này mãi phải không? 

Seol Yoon Ah đã suy nghĩ rất lâu và nàng quyết định hôm nay sẽ nói rõ mọi chuyện với Bae Jin Sol.

Nhưng vào lúc nàng không biết mở lời thế nào, Bae Jin Sol đã ngỏ lời trước. "Chị Yoon Ah, tối nay chúng ta đi dạo nhé!"

9.

Seol Yoon Ah không thích đi dạo cho lắm, hay nói cách khác, nàng không thích vận động. Nhưng vì Bae Jin Sol ngỏ lời nên nàng vẫn đến đúng giờ.

Đêm hôm nay rất yên tĩnh, dưới ánh đèn đường lờ mờ, đoạn đường chỉ có hai người bọn họ, Seol Yoon Ah có chút sợ hãi, nắm lấy tay Bae Jin Sol.

"Sol..."

"Chị Yoon Ah......"

Hai người đồng thời lên tiếng, nhưng đều chững lại. 

"Sol, em nói trước đi."

Seol Yoon Ah chờ đợi Bae Jin Sol, có thể cô sẽ chia tay với nàng trước, có thể cô sẽ nói với Seol Yoon Ah rằng mối quan hệ của hai người làm cô mệt mỏi, hoặc có thể Bae Jin Sol vẫn còn rất thích nàng, họ có thể quay lại như trước đây, chia sẻ những chuyện vặt vãnh hằng ngày với nhau. 

Nhưng xuất hiện trước mặt Seol Yoon Ah là thứ mà nàng không tài nào ngờ tới - một món điêu khắc bằng gỗ hình con nai.

"Thế nào, chị Yoona, chị thích không?" Bae Jin Sol ngữ khí lạc quan, nhưng thanh âm lại có chút run. "Vì chị giống nai con nên em đã làm cái này, mất mấy ngày đấy!"

Seol Yoon Ah lại cúi đầu xuống, Bae Jin Sol không nhìn rõ vẻ mặt của nàng nên tiếp tục. "Chị Lily đã nói với em một chuyện, em cũng có chuyện muốn nói với chị."

"Thật ra, vào ngày thứ hai chúng ta yêu nhau, mọi người đều đã biết chuyện này... Em rất xin lỗi vì đã nói chuyện này với mọi người, bởi vì em thực sự rất vui khi được ở bên Yoon Ah."

"Em đã yêu chị ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chị thực sự xinh đẹp và dịu dàng. Chị luôn bao dung những tật xấu của em. Ngay cả khi em nói huyên thuyên, chị cũng luôn lắng nghe."

"Mọi người cũng đã sớm phát hiện ra em thích chị, chuyện này em không thấy phiền, nhưng nếu nó làm chị Yoon Ah khó chịu, em thật sự rất phiền não."

"Em thực sự rất thích chị, thật xin lỗi vì hôm nay em phải nói với chị rất nhiều chuyện. Tóm lại, em rất thích chị, vì vậy hãy ở bên em mãi mãi nhé! Nếu chị thấy không phiền!"

Bae Jin Sol nói rất nhiều chuyện cùng một lúc, không có ai nói những chuyện này với cô, cũng không có ai nói cô nên làm thế này, chẳng qua là vì cô muốn nói nên mới nói.

Điều mà Seol Yoon Ah muốn nhất có lẽ là biểu đạt trực tiếp tình yêu. Nhiều ngày qua Bae Jin Sol đã nghĩ như thế.

Không đợi Seol Yoon Ah trả lời, trời đổ mưa trước, Bae Jin Sol vô thức siết chặt tay Seol Yoon Ah và chạy đến mái hiên bên đường.

10.

Đứng dưới mái hiên, Bae Jin Sol vẫn luôn để ý nàng trước. "Chị Yoon Ah, chị không bị ướt chứ?"

Seol Yoon Ah cuối cùng cũng ngẩng đầu lên và nhìn vào mắt Bae Jin Sol. Ánh sáng rất mờ, Bae Jin Sol không thể nhìn rõ nét mặt của nàng, cô đưa tay chạm vào mặt nàng, nhưng tay cô lại dính đầy nước.

"Ướt tới vậy sao? Tụi mình về trước nhé? Hay để em gọi điện nhờ bạn mang ô tới đây?"

"Yoon Ah, em thật sự xin lỗi, là em hẹn chị ra chỉ để nói những lời như vậy, do em đã nghĩ quá nhiều, lại để cho chị bị ướt..."

Giọng nói của Bae Jin Sol ngày càng nhỏ dần cho đến khi chỉ còn nghe thấy tiếng mưa rơi.

Lần này xem như xong đời. Cô nghĩ trong đầu.

-

Seol Yoon Ah hôn cô.

Bae Jin Sol sững người không dám cử động, cô không biết mình nên phản ứng thế nào.

Seol Yoon Ah hôn một lúc lâu, Bae Jin Sol cảm thấy kim giờ trôi hết vòng này đến vòng khác. Cô cảm thấy mình sắp không thở nổi, trái tim như muốn nhảy ra ngoài.

Giống như cảm giác khi nghe Seol Yoon Ah nói nàng thích mình nhất, nhưng nó thậm chí còn mãnh liệt hơn, mạnh gấp trăm lần, gấp vạn lần.

Mưa vẫn rơi, Seol Yoon Ah cuối cùng cũng ngừng hôn.

"Sol à, chị yêu em."

"Em cũng yêu chị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro