7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vừa đi tiêm mũi 3 về nè các kô, lần này không đau như hai lần trước nhưng khả năng cao là cái đau sẽ xuất hiện ở phút cuối=)))

=======================

Chap này xưng hô thay đổi chút nha:
Bakugou Katsuki: hắn
Todoroki Shouto: anh
Midoriya Izuku: cậu
.
.
.
.
.
.
_________________________________________

"Mỗi ngày đến trường là một ngày vui!" nhưng có lẽ câu nói đó không dành cho Todoroki vào ngày hôm nay rồi. Bình thường anh đã là một tảng băng, hôm nay tảng băng đó không biết đã âm xuống mấy trăm độ, thậm chí xung quanh "nó" còn tỏa ra một luồng khí đầy bức bối. Những bước của anh còn để lại những vệt băng mỏng trên đuờng nhưng rất nhanh chúng liền bốc hơi.

Todoroki bước vào lớp học. Mọi người vẫn vui vẻ như thường, còn anh thì không hẳn! Midoriya thấy anh buớc vào lớp trong tình trạng không mấy tốt đẹp: mắt của Todoroki sưng lên, khuôn mặt không giấu nổi vẻ mệt mỏi, cả nguời rã rời khiến cậu buớc từng bước mệt nhọc vào chỗ của mình. Cậu bạn "bông cải xanh" lập tức tới chào hỏi Todoroki:
- Ah! Todoroki-kun!....Cậu trông không được ổn lắm_ Midoriya sốt ruột hỏi han cậu.
- T-Tớ không sao...._ cậu trả lời qua loa.

Midoriya biết chứ, biết anh vừa trải qua chuyện gì, cậu có hơi đỏ mặt khi nghĩ tới chuyện lúc sáng sớm, không tiện hỏi nên Midoriya cũng chỉ biết dặn dò Todoroki nếu có mệt thì xuống phòng y tế nghỉ ngơi rồi cậu bỏ đi luôn.

*Boom*

Một tiếng nổ khá lớn phát ra ở phía cửa lớp thu hút mọi ánh mắt của lớp A, những học sinh bên ngoài cũng biết điều mà tránh xa cái quả bom di động chạy bằng cơm kia, nó có thể phát nổ thêm hàng tá lần nữa và đương nhiên nếu trường hợp đó xảy ra thật thì có khi cả khu vực quanh đó hẳn sẽ bị san bằng mất. Mái đầu vàng rơm dần xuất hiện, hôm nay hắn ta cọc cằn hơn thường, khó ở hơn thường,cáu gắt hơn thường. Đừng dại gì mà dây vào Bộc Phát Vương, bởi bất cứ ai lọt vào đôi Ruby đỏ kia đều có thể trở thành nạn nhân của hắn, ví dụ như cậu bạn Kirishima vừa bị hắn cho ăn một quả bom thẳng vào mặt khi chạy tới và đập mạnh vào lưng Bakugou coi như một lời chúc buổi sáng.

Todoroki lúc nào còn đang cúi mặt xuống bây giờ đã ngước lên nhìn ra phía cửa, đôi mắt hai màu dính chặt lên người vừa như "con quỷ" bước ra từ địa ngục kia. Bakugou hắn đang trong tâm trạng không mấy tốt đẹp mà lại bị cặp mắt kia nhìn chằm chằm thì hắn không thấy khó chịu mới lạ, ngay lập tức hắn quay phắt sang ném cho Todoroki một cái liếc đầy "thương mến". Anh cũng giật mình rồi bối rối quay đi, vành tai từ khi nào đã đỏ lên, trong lòng dâng lên một cỗ cảm xúc hỗn loạn, nhưng lần này không còn là cảm giác nhộn nhịp vui sướng nữa mà thay vào đó là  đau xót và sợ hãi... Anh đã chuẩn bị tinh thần cho việc hắn sẽ đứng trước mặt anh và nhắc lại chuyện đêm đó, khỏi nói anh cũng đã tự nhủ trong lòng rằng chắc chắn hai bọn họ sẽ chẳng thể nào giữ được mối quan hệ như trước nữa. Nghĩ tới đây, đôi mắt anh lại cụp xuống, hai con ngươi với hai màu khác nhau lộ rõ vẻ buồn bã khó tả...

Midoriya chứng kiến cách hai người bạn của mình chạm mặt nhau. Cậu tự hỏi tại sao họ là người yêu của nhau, hơn nữa đêm qua còn ở cùng nhau mà sáng nay quan hệ hai bên đã rạn nứt một cách rõ ràng như thế? Giận nhau chăng? Hai người họ cãi nhau à?. Hàng tá câu hỏi xoay quanh " mối tình " của đôi trai trẻ hiện lên trong đầu Midoriya. Cậu quay sang nhìn thằng bạn thuở nhỏ của mình thì bắt gặp ánh mắt "như muốn ăn tươi nuốt sống mọi thứ" của hắn đang đảo khắp cái lớp. Đến khi chạm mắt với cậu thì hắn mới tặc lưỡi rồi quay đi, chú cừu non tội nghiệp tên Midoriya thở phào nhẹ nhõm, may mắn là hắn không coi cậu là bao cát để xả giận nhưng cậu đâu biết rằng sâu trong đó là cả một tâm tình khó nói. Todoroki không dám lên tiếng, anh chỉ biết ngồi đó và chứng kiến tất cả.

Tiết học đầu tiên diễn ra là một tiết thực hành chiến đấu ở môi trường nước dưới sự chỉ dẫn của Aizawa-sensei. Vì hầu hết các thành viên trong lớp đều thuộc dạng tấn công trên bờ hoặc trên không nên việc đào tạo kĩ năng chiến đấu ở nhiều môi trường khác nhau là rất quan trọng. Mọi người đều rất hào hứng khi ngay tiết đầu đã được tắm một buổi miễn phí, chỉ riêng Todoroki vẫn giữ nguyên cái bộ mặt âm u đó. Anh không mấy hứng thú với buổi thực hành này.

Sau đó, cả lớp được phân thành nhiều các cặp và chiến đấu với các robot chống nước được thiết lập sẵn để trở thành "tội phạm".
- Mặc dù không phải là bài kiểm tra thực sự nhưng các em tuyệt đối không được lơ là! Rõ chưa?
- RÕ!!_ Cả lớp đồng thanh.

Xui rủi thế nào mà Todoroki và Bakugou lại chung một đội. Hắn lập tức lên càu nhàu với thầy Aizawa và nhất quyết muốn đổi người chứ không đời nào muốn chung đội với tên hai màu kia. Anh không nói gì, "Mình đáng ghét đến thế sao?". Đương nhiên Aizawa không hề nhân nhượng như nhiều giáo viên khác, ông đe dọa Bakugou nếu hắn không hoàn thành buổi luyện tập này như đã giao thì hắn sẽ bị cấm túc và bị trừ điểm vào bài kiểm tra chiến đấu lần sau. Vì để bảo toàn cái thành tích chiến đấu của mình mà Bakugou đành nuốt cục tức xuống rồi đi tới nơi tập luyện của hai người trước Todoroki. Anh chỉ lẳng lặng mà đi theo.

Sau một tiếng, các nhóm đều hoàn thành tốt buổi huấn luyện, chỉ riêng nhóm của Bakugou và Todoroki có hơi bất ổn về mặt đồng đội. Cả quá trình Todoroki có vẻ mất tập trung bởi người chung đội với anh lại là hắn. Còn hắn thì cứ la hét, quát tháo vào mặt anh và không muốn anh ngáng đường hắn. Thiếu tập trung và bị đối phương chỉ trích như thế khiến anh bị rơi xuống nước mấy lần liền, đến khi kết thúc là lúc hắn đã tiêu diệt toàn bộ robot, trông hắn như " con quái vật không mấy thỏa mãn", còn anh thì ướt sũng. Hầu như hắn là người giữ thế tấn công trong cuộc chiến vừa rồi, anh chỉ yểm trợ phía sau. Hai con người là học sinh xuất sắc nhưng lại không thể hòa hợp là một vấn đề nan giải đối với thầy Aizawa. Ông chỉ còn cách nhắc nhở hắn và anh, mong lần sau rút kinh nghiệm cùng nhau chiến đấu, ông còn nhắc Todoroki mau đi làm khô người, tuy anh có quirk lửa nhưng không phải không thể bị cảm, sau đó Aizawa-sensei ra hiệu cho mọi người rằng đã đến giờ giải lao rồi liền rời đi.

Todoroki ngay từ lúc kết thúc tiết học đầu tiên anh đã không còn bận tâm đến mọi thứ xung quanh rồi. Đến cả tình trạng của bản thân anh cũng không màng tới. Anh đi đến phòng thay đồ, cởi bỏ bộ đồ anh hùng ra, trên người anh lấm tấm những cái băng cá nhân. Cũng may là phòng thay đồ nam không có ai nên không ai chứng kiến được những "vết thương kì lạ" trên nguời của Todoroki. Anh đã quên lời dặn của thầy Aizawa mà chỉ lau qua người, thậm chí không dùng tới quirk lửa của mình để làm ấm cơ thể.

Midoriya đã lo lại càng lo hơn. Cậu đã thấy không ổn khi thầy xếp Bakugou và Todoroki vào một nhóm. "KHÔNG ỔN ĐÂU THẦY ƠI!", nội tâm cậu gào thét. Nhìn hai bọn họ, một người như cả thế giới nợ tiền hắn ta, người thì như bóng ma ám cả cái hành lang cộng lớp học vậy. Midoriya mon men đến gần bàn của Bộc Phát Vương. Xung quanh đó xộc lên mùi thuốc nổ, và cái quả bom cao m72 kia đang ngồi chiễm chệ ở đó. Cậu rụt rè lên tiếng:
- Ka-Kacchan...!
- Mày muốn gì hả thằng mọt sách?! _ hắn đáp lại một cách thô lỗ.
- Tớ hỏi cậu chuyện này được không?
- Nói nhanh trước khi tao cho mày tan thành tro bụi!!
- Cậu với Todoroki-...
- Cmn đừng nhắc tới nó trước mặt tao!!! _ phản ứng của hắn trở nên cáu gắt hơn.
- T...Tớ chỉ muốn hỏi là hai cậu giân nhau à?
- Mày quan tâm cái thằng hai màu đó làm gì?! Sao tao phải trả lời  câu hỏi của mày hả thằng khốn Deku?!!!
- Như...nhưng hai cậu là-.....

Lời chưa kịp nói thì tiếng chuông vào học đã reo lên, cắt ngang lời của cậu. Tiết thứ hai là tiết ngoại ngữ của Present Mic. Người thì chưa thấy đâu nhưng giọng nói của thầy đã vang tới lớp học. Midoriya đành lủi đi, quay về chỗ ngồi, còn hắn thì cọc cằn quay đi. Cuộc đối thoại của hai người tuy không lọt vào tai Todoroki nhưng trong lòng anh vẫn thấy đau xót. Đến khi nào anh mới thật sự có chỗ đứng trong mắt người kia đây?

Cả tiết học đó như "cực hình" với Bakugou vì hắn cứ bị con mắt của ai đó nhìn chăm chăm vào, sự khó chịu trào tới họng nhưng phải nuốt lại, đến lúc quay lại thì không phát hiện ra ai là kẻ đã làm điều đó. Cho tới khi gần hết tiết học, Todoroki vô tình liếc qua chỗ hắn liền lập tức bị "ghim". Anh không để bụng, chỉ bối rối quay đi.

...

_____________________________________
.
.
.
.
.
.
Chuyện là bạn bè tôi đang rủ tôi đi tu trên chùa để thanh tẩy thứ wỹ tà răm là tôi=)))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro