Chap 77 (Hết Phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

J ra ngoài mua đồ ăn và một số đồ dùng cần thiết thì nhìn thấy Gemini cùng Fourth đi vào bệnh viện. Mới đầu hắn không nghĩ hai người họ đến thăm em trai mình vì nghĩ Gemini không quen biết Joong, còn cậu trai bên cạnh thì hắn chưa từng gặp qua trước đây. Nhưng cả hai khi nhìn thấy J liền vội vàng tiến tới, Fourth bằng giọng lo lắng mà hỏi hắn:

-Joong! Cậu không sao chứ? Nghe Gemini nói cậu bị bắn?!

J có chút ngạc nhiên. Cậu trai này thế mà lại quen biết em trai hắn.

Gemini đứng đằng sau giải thích:

-Cậu ấy là anh trai song sinh của Joong. Joong chắc đang nằm trong phòng bệnh.

-Anh trai song sinh? Joong có anh trai song sinh sao?

Không có thì giờ giải thích thêm cho Fourth, Gemini lên tiếng hỏi V:

-Đưa chúng tôi đến phòng Joong đi.

Vừa đến trước cửa phòng, chưa kịp để J mở cửa, Fourth đã vội vã kéo cánh cửa rồi lao vào trong.

-Joong!

Fourth hét lớn khiến ba người trong phòng bao gồm Dunk, Joong vừa mới tỉnh dậy và một nhân vật không ngờ tới đang có mặt trong căn phòng giật mình. Nhân vật không ngờ tới này là người mà Fourth đã nhiều lần tuyệt vọng nghĩ rằng sẽ không còn cơ hội để gặp lại nữa, nay lại xuất hiện ở đây khiến Fourth không khỏi ngỡ ngàng.

-Phuwin?!

Phuwin vừa mới lẻn vào phòng cách đây không lâu. Mới nãy còn đang ở nhà liền có người thông báo cho cậu biết rằng Joong đang bị thương và nằm ở bệnh viện này nên cậu đã tức tốc tới đây ngay. Cậu đeo chiếc mũ lưỡi trai, khăn bịt mặt cùng với kính râm để tránh bị nhận ra. Sau khi vào được tới trong phòng, cả Dunk cùng Joong mới mở mắt tức thì chưa nhận ra cậu là ai, cậu vừa mới gỡ chiếc kính râm và khăn bịt mặt, không kịp để Joong và Dunk kinh ngạc thì Fourth đã xông vào cắt ngang. Kết quả là có được một cuộc hội ngộ không ngờ tới của ba người.

Phuwin, Joong và Fourth, cả ba người đã lâu chưa gặp. Nay lại được hội ngộ một cách không thể lường trước này khiến cả ba đều sững người, không biết phải phản ứng ra sao.

-Phuwin? Là cậu thật sao? - Fourth như không tin vào mắt mình, khi người bạn biệt tăm bấy lâu nay lại đứng sừng sững ngay trước mặt.

Phuwin khẽ mỉm cười, gật đầu:

-Ừ, là tớ đây.

Fourth chỉ chờ đợi mỗi câu nói đó liền chạy tới ôm chầm lấy Phuwin.

-Đồ ngốc! Cậu đã đi đâu suốt lâu nay vậy chứ!? Có biết tụi tớ lo lắm không!

Phuwin cũng vui mừng đáp lại cái ôm của người bạn thân này, không giấu nổi xúc động mà khóe mắt có chút cay cay.

Joong ở bên kia cũng gượng dậy dưới sự giúp đỡ của Dunk. Cậu ôm bụng gắng định rời khỏi giường liền bị Dunk ngăn cản:

-Cậu mới tỉnh dậy, nằm yên nghỉ đi đã!

Nghe thấy thế Phuwin và Fourth mới nhớ tới Joong, liền chạy vội qua đó.

-Joong, sao có sao không? Sao lại để bị thương như thế?

-Cậu còn đau không? Có bị thương chỗ nào khác không?

Joong chỉ cười đáp lại sự quan tâm của hai đứa bạn. Điều cậu quan tâm lúc này hơn hết là cả ba đã được gặp nhau như thế này.

Ba người gặp lại như vớ được vàng, hết người này đến người kia hỏi han nhau đủ mọi thứ trên đời. J, Dunk và Gemini đứng một bên bị coi như không khí, chỉ biết im lặng nghe ba người họ nói chuyện.

Bỗng, Fourth chú ý đến cái bụng có phần to bất thường của Phuwin, cậu hỏi:

-Phuwin, bụng cậu sao thế? Sao lại to đến vậy?

Nghe đến đây Phuwin giật mình dùng tay che lấy bụng. J, Gemini và Dunk đồng thời nhìn nhau. Joong như nhận ra điều gì đó:

-Đừng nói với tớ là...

-Thật ra...

Phuwin định lên tiếng giải thích liền bị tiếng mở cửa bất ngờ chen vào. Người mở cửa là Zo, gương mặt anh đầy hoảng hốt mà thông báo:

-Phuwin! Ngài Pond bị đánh bẫy, rơi xuống biển rồi!

Tất cả những người bên trong đồng loạt sững sờ.

-Cái gì? Cậu nói Pond bị làm sao cơ?

Zo không kịp trả lời, một tiếng nói từ phía sau lưng anh phát ra lại càng khiến cả bọn càng thêm đứng hình.

-Tôi được báo ở đây đang có tội phạm bị truy nã. Chúng tôi đến thi hành lệnh bắt giữ đối với phạm nhân Phuwin Tangsakyuen. Mong cậu phối hợp theo chúng tôi về đồn, cậu Tangsakyuen.

Joong ngạc nhiên khi thấy tên Cục trưởng Cục cảnh sát đích thân có mặt ở đây. Lão ta thế mà lại tận tay đến đây áp giải bạn của cậu. Những người khác cũng không khỏi kinh ngạc trước tình cảnh trước mặt.

-Làm sao bọn chúng biết Phuwin đang ở đây cơ chứ? - Dunk vốn không hiểu được tại sao cảnh sát lại có thể nắm bắt hành tung của Phuwin nhanh đến thế, cậu mới chỉ rời khỏi nhà Pond chưa bao lâu lại bị cảnh sát mò đến tận đây.

Lão Cục trưởng nhếch mép cười khinh một cái rồi đáp lời:

-Muốn biết lắm phải không? Chính Pond Naravit Lertratkosum đã gửi thông tin của Phuwin Tangsakyuen cho Cục cảnh sát đấy.

Đôi mắt Phuwin mở lớn, không tin vào tai mình. Đầu cậu trống rỗng, máy móc lặp đi lặp lại câu nói của hắn, cảm tưởng như dù lặp lại đi một ngàn đi nữa vẫn không đủ để cậu có thể tin cái tên Pond Naravit Lertratkosum thật sự đã được thốt ra từ miệng lão ta.

-Ông...ông nói dối. Không thể là anh ấy. Nhất định không phải là anh ấy!

Phuwin bước lùi về sau, cả cơ thể cố gắng chống đỡ để không gục xuống.

-Tin hay không đó là quyền của cậu. Bây giờ, cậu phải về đồn với chúng tôi.

-Không được! Các người không được bắt cậu ấy! - Fourth hét lên.

-Cản trở người thi hành công vụ sẽ bị xử lí theo pháp luật. Cậu Jirochtikul đây là muốn theo bạn mình về đồn uống nước luôn hay sao?

Fourth nghe thế liền khựng lại, biết bản thân không thể làm gì hơn.

Thế rồi Phuwin bị dẫn đi trong khi những người khác chỉ biết bất lực đứng nhìn.


Một bên khác, trên bầu trời lộng gió của Thái Bình Dương, chiếc trực thăng chở Lego đang di chuyển gần về phía cột khói đen mù ở phía xa. Lại gần hơn, Lego có thể thấy được chiếc du thuyền khổng lồ của Jackson đã chìm hơn một nửa xuống dưới biển. Phần mũi thuyền chưa chìm đang bốc lên ngọn lửa nghi ngút, chốc chốc lại tạo nên những cú nổ khiến chiếc trực thăng không thể lại gần. Lego quan sát vùng biển xung quanh con tàu, hy vọng tìm thấy gì đó. Vì sóng biển hiện tại chuyển động rất lớn, cấp gió cũng vượt ngưỡng trung bình khiến việc quan sát trở nên khó khăn hơn hẳn, và khả năng sống sót nếu bị rơi xuống biển là rất rất thấp, hiện thực này khiến Lego bực mình, đập mạnh vào khung cửa, cậu hét lớn ra lệnh:

-Cho người tìm kiếm khu vực quanh đây trong bán kính 5km cho tôi! Nhất định phải tìm được anh hai!

Ngay lập tức một vài trực thăng ở đằng sau liền tản ra, tìm kiếm khắp một vùng Thái Bình Dương rộng lớn.

-Jackson mấy ngày trước vừa liên hệ với tao. Ông ta đưa ra một thỏa thuận có hời về việc cùng ông ta lật đổ đế chế của Pond tại Thái Lan. Mày nghĩ tại sao khi không tao lại cho người đột nhập nhà Pond? Là do có ông ta trợ giúp phía sau cả thôi. Mày nghĩ anh hai mày có thể đấu lại Jackson? Ha, ông ta thâm hiểm hơn bọn mày nghĩ nhiều. Ông ta đã nói rằng sẽ mời Pond lên chiếc du thuyền của mình để bàn bạc về vấn đề liên minh giữa hai đế chế quyền lực của Mỹ và Thái Lan. Nhưng mày nghĩ Jackson chịu nhường nhịn và chọn hòa hoãn với bọn mày?

-Ý mày là...

-Haha, đó chỉ là một cái bẫy để dụ Pond Naravit Lertratkosum lên thuyền thôi. Nếu tao nhớ không lầm thì ngày đó chính là hôm nay. Chỉ mấy tiếng nữa thôi, bọn mày sẽ thấy Pond Naravit Lertratkosum chết thê thảm đến thế nào! Hahaha!

Cuộc hội thoại với Alan vang vẳng trong đầu Lego. Cậu nhớ lại những lời hắn nói mà tay nắm chặt đến mức ứa máu. Anh trai của cậu nhất định không thể chết. Anh trai của cậu nhất định sẽ là người giết chết tên Jackson ấy, bằng mọi cách!

-Pond, anh phải mau chóng trở về. Phuwin vẫn đang đợi anh.

HẾT PHẦN I

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro