3: Tiễn Khách!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở cuối một con ngõ nhỏ ở trung tâm Bangkok, tồn tại một quán Bar mang tên BoTaJi.

Quán Bar được trang trí theo phong cách Tây Âu với hai tông màu chính là màu gỗ và trắng. Quán Bar có 4 tầng: Tầng trệt được bố trí sàn nhảy ở trung tâm, phía trước sàn nhày là quầy pha chế, đối diện là cửa chính, hai bên là nơi được đặt những bộ bàn ghế gỗ sang trọng và thanh lịch. Tầng một là nơi bày trí những chổ ngồi cho khách. Tầng hai là nơi sắp xếp những căn phòng cách âm, nhằm phục vụ khách hàng cần sự riêng tư. Tầng ba là khi vực phòng nghỉ, những căn phòng này đều có đủ tiện nghi. Tầng 4 là nơi dành cho bộ ba chủ của quán Bar này, gồm 4 căn phòng, ba phòng ngủ và một phòng khách.

Để thuận tiện cho việc mở quán, cả ba Dunk, Phuwin và Fourth đều thống nhất giờ mở cửa. Tiệm hoa sẽ mở từ chín giờ sáng đến độ khoảng ba giờ chiều. Còn quán Bar này sẽ được mở từ bảy giờ rưỡi tối đến hai giờ sáng.

Phuwin là người bận nhất trong cả ba. Vì ngành nghề chính của cậu là một bác sĩ Pháp Y nên thời gian của cậu có thể bị làm phiền bất cứ lúc nào. Như hiện tại, dù đã mười giờ tối hơn nhưng cậu vẫn đang ở cơ quan làm việc.

Fourth đang ở quầy pha chế, dù là Bar nhưng quán của em có bán trà hoa đó nhé, đây là món do Phuwin và em nghĩ ra. Ngày đưa món vào menu quán, cả em và Phuwin đều được Dunk khen đến nở mũi.

"Cho một Cocktail Bloody Marry!"

Fourth đang chăm chỉ làm nước thật nhanh để phục vụ khách hàng, bỗng có một giọng nói làm người em bất giác rung lên vì sợ hãi. Em ngước lên nhìn vị khách đó, là hắn! Nổi ám ảnh kinh hoàng của em. Em run người sợ hãi, chân vô thức bước lùi về phía sau. Tay em run lên vì sợ, vô tình làm rơi chiếc cốc thủy tinh đang cầm trên tay.

~Choangg~

Tiếng vô ly vang lên. Vị khách nọ để ý hành động của em từ khi vừa bước vào quán đến bây giờ. Người nọ định làm em bất ngờ thôi mà.

Dunk đang ở trong kho nằm phía sau quầy pha chế. Khi nghe tiếng thủy tinh vở nên chạy ra xem xét tình hình. Cậu nhìn vị khách đang nhìn những hành động của em mà cười, ánh mắt vô tình nhìn trúng em đang sợ hãi lùi về phía vách tường.

"P'Dunk, là hắn!!"

Dunk nghe xong thì suy nghĩ đến một người. Nếu là người đó thật thì xuất hiện ở đây cũng có lí vì người đó đã ra tù cách đây một khoảng thời gian rồi. Nhưng sao bây giờ lại tìm đến đây, liệu chỉ là uống nước bình thường hay lại tìm Fourth mà quấy rồi em. Cậu khẽ lên tiếng, chỉ vừa đủ cho cả cậu và em nghe.

"Tên Saint sao?"

"Đúng rồi". Fourth nhanh chóng trả lời

"Cho Cocktail Bloody Marry ạ!"

Vị khách khi nãy nghe thấy câu nói của Fourth thì cau mày, lập lại câu nói một lần nữa.

"Không bán! Tiễn khách!"

Dunk lên tiếng, suy nghĩ của cậu chắc chắn đúng rồi. Hôm nay e là phải đóng cửa sớm rồi.

"Tại sao chứ, các người chê tôi không có tiền à."

"Chúng tôi bán cho người, không bán cho vật."

Lần này người lên tiếng là Fourth. Ồn ào xảy ra của bọn họ lại thu hút sự chú ý của nhiều người rồi.

Vị khách nọ nghe xong câu nói đó thì mỉm cười, Fourth nhìn hắn ta chỉ muốn đấm thôi. Tuổi thơ của em bị vấy bẩn bởi hắn, em là đã bị hắn cưỡng hiếp, là đã bị hắn quấy rối tình dục đó. Fourth nhanh chóng thoát khỏi suy nghĩ về quá khứ của bản thân. Em quay sang thì thầm vào tai Dunk bảo hôm nay đóng cửa quán sớm, em muốn về rồi.

Dunk giao hết việc cho nhân viên quán, cậu cẩn thận dặn bọn họ không tiếp thêm một vị khách nào nữa, hết đợt khách này sẽ đóng cửa.

"Fourth, lấy hai két bia mang về, hôm nay vừa uống vừa tâm sự"

Vừa bảo Fourth xong, Dunk lấy điện thoại nhắn tin cho Phuwin.

-Lát về mua ít đồ ăn về nhăm nhi nhé Meow.

Đầu dây bên kia nhanh chống trả lời.

-Vâng P', em đang chuẩn bị về.

Dunk xem qua tin nhắn, cậu không trả lời. Cậu ra lấy xe, đợi Fourth ra cả hai cùng về.

--------------------------

Phuwin đang ngồi tại phòng làm việc của mình. Hôm nay ở ngoại ô Bangkok xảy ra án mạng. Nạn nhân là một gia đình bốn người. Vì tổ Pháp Y của cậu tổ chức đi du lịch, nên chỉ còn mình cậu cùng những người thực tập sinh thôi.

Phuwin một mình giải phẫu hai thi thể, cậu phải vừa làm, vừa chỉ những người thực tập sinh kia. Trời ạ thiệt là tức chết cậu mà, đây không phải lần đầu bọn họ vào phòng giải phẫu cùng cậu, sợ xác thì sao lại chọn ngành Pháp Y làm gì chứ. Giải phẫu xong đã mệt rồi, xem báo cáo mà các thực tập sinh làm lại khiến cậu đau đầu hơn. Viết báo cáo còn không xong thì làm sao mà giải phẫu cho được. Nhờ ơn phước của bọn họ mà cậu phải ở cơ quan đến gần mười một giờ để giải quyết mớ hỗn độn này.

Hoàn thành mọi công việc cũng là lúc cậu nhận được tin nhắn từ Dunk, nhanh chóng trả lời rồi tắt máy. Hôm nay đã quá mệt mõi rồi, cậu muốn về nhà!!

Đi ngang một vài quán ăn để mua đồ, cậu về tới nhà đã thấy nhà sáng trưng rồi, hai con người kia đã về tới rồi à. Lái xe vào gara, cậu nhanh chóng cần những bịch đồ ăn vừa mua vào bên trong. Đêm nay lại không ngủ rồi.

------------------------

Không ai cả: Tớ lấy phản diện tên Saint là vì tớ ghét ông Saint, cp cũ của Perth☺️☺️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro