Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và Sắn ngồi cạnh bà, cùng chụm đầu vào xem album ảnh của đôi vợ chồng trẻ. Khách quan mà nói so về ngoại hình đôi trẻ cũng được xem như trai tài gái sắc, con cái sau này chỉ cần không có đột biến thì sẽ rất ưa nhìn.
Chợt ngoài cổng có tiếng ồn ào lẫn trong sự xôn xao là tiếng gào khóc, ai nấy đều tò mò ngóng cao cổ trông về cái cổng được tết bằng hai tàu dừa đầy những chùm bong bóng. Tôi đợi không lâu, chỉ một lát sau là thấy bóng Tình chạy lại, mặt cô bé nhăn nhúm không dễ coi chút nào, tôi thấy vậy thì dò hỏi:
- Sao vậy?
Tình ngồi xụp xuống ghế, nghiến răng nói:
- Có người đến phá đám, người yêu cũ anh Tôn đang gào lên ăn vạ ngoài cổng đó.

Tôi thở dài, chợt nghĩ đến từ 'nợ phong lưu', lôi thôi đến tận ngày cưới như vậy cũng thật không dễ dàng. Nhưng cô gái này suy nghĩ cái gì mà hành động lạ đời như thế, người thiệt thòi là cô ta kia mà. Nói ra thì đúng là có chút tò mò, không đợi tôi lên tiếng Tình đã than thở:
- Chị đã nói rồi mà, dây vào đứa con gái như thế thì rắc rối lắm, vậy mà anh Tôn chẳng chịu nghe. Trước đây học cùng lớp nên thích nhau, bố mẹ chị gàn mãi đấy, chia tay được một năm rồi vậy mà vẫn chưa chịu cắt đứt.

- Sao bố mẹ chị lại không đồng ý?

Tình đảo mắt, khoé môi trễ xuống:
- Tại nhà chị ta nghèo, lại đông con, nghèo có tiếng đó em.

Tôi lấy khăn giấy, lau khoé mép dính vụn bánh cho bé con, sau đó mới tiếp tục câu chuyện:
- Hiện tại, cô ta ăn vạ cái gì?

Ánh mắt Tình long lên giận dữ, giọng hơi sẵng:
- Ngoài tiền ra thì còn cái gì nữa, đền bù tuổi xuân? Chẳng biết nghe ở đâu được không biết. Mới 19 tuổi, xuân với hè, thế mà cũng nói được.

Tôi nhếch khoé miệng, có chút trào phúng:
- Không lẽ cứ để thế, cho cô ta chút tiền cho êm chuyện đi.

- Không đâu, mẹ chị đang cãi nhau với nó đấy, gì chứ cãi vã không ai là đối thủ của mẹ đâu.

Tôi liếc vẻ mặt hơi là lạ của Tình, buông thõng một câu:
- Là ngày cưới của anh Tôn mà.

Tình cúi đầu suy nghĩ một lát sau đó quày quả bỏ đi chen vào đám người đông đúc ngoài cổng. Cuộc cãi vã dần im ắng sau đó đột ngột kết thúc. Cuối cùng tôi cũng trông thấy cô gái lạ đời kia, tóc có hơi rối, quần áo có chút xộc xệch, tuy nhiên khuôn mặt đẫm nước mắt vẫn lộ ra đôi chút xinh đẹp. Cô ta theo chân Tình đi xuống nhà sau một lúc lâu mới thấy đi ra ngoài, bộ dạng đã được sửa sang gọn gàng trông đúng là có chút nhan sắc.

Tôi nhìn Tình nắm lấy tay cô ta nói gì đó vẻ mặt cô nhóc cực kì thông cảm, sau đó cô gái ấy từ cổng sau buồn bã trở về. Đám cưới vẫn ổn ào như trước, buổi chụp hình do vậy mà bị hoãn loại. Xảy ra chuyện kiểu như vậy trong đám cưới của mình chẳng cô gái nào vui vẻ hết, vì vậy trông thấy nụ cười còn khó coi hơn cả khóc của Linh, tôi có thể hiểu được. Chẳng biết nghĩ thế nào Linh kiên quyết bỏ về phòng ngủ, khóa trái cửa ai gọi cũng không ra, chẳng còn thiết tha gì nữa trong khi đám cưới mới đang dở dang chưa được một nửa.
Thực là trần đời chưa thấy cái bữa tiệc lạ lùng như vậy bao giờ, mẹ chồng cãi nhau với tình cũ của con trai, chú rể mặc kệ sự đời cắm đầu vào cái điện thoại chơi game, cô dâu thì ở riết trong phòng. Tôi cũng không nghĩ nhiều về họ nữa, tập hợp mấy chị em lại với nhau cho chúng chụp hình thỏa thích.

_____________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro