Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi vụ việc của cô út lùi vào dĩ vãng, hai vợ chồng lại trở về thái độ bình thường, cùng dắt tay về thăm bà được ba bận, thì ngày cưới của đôi trẻ Tôn- Linh cũng đến.
Chẳng biết cánh nhà báo đánh hơi thế nào mà biết được tôi đang có mặt ở quê. Vừa mới vài hôm trước trong lúc vô tình Lài bắt gặp một tay săn tin thập thò trước cổng và kịp thời báo cho tôi biết. Vậy là từ việc ít khi ra khỏi cửa, bây giờ tôi giống hệt một cô gái cấm cung. Không sao, bên ngoài cũng chẳng có gì thú vị, ở nhà chơi với Sắn rồi rảnh thì lướt net cũng được lắm. Xuất hiện trên báo lá cải với một cái tít giật gân nào đó, đúng là chuyện mà tôi không mong muốn nhất hiện nay.

Vốn đang xây dựng hình tượng vừa sạch sẽ vừa có chút bí ẩn nên tôi rất hạn chế nhận lời phỏng vấn. Đời có một quy luật rất hay, càng kỳ bí càng khiến người ta tò mò mà càng tò mò thì bạn càng nổi tiếng. Không thể ngày nào cũng chường mặt lên báo được, xuất hiện khá thường xuyên với một hình tượng chẳng có gì làm dấu ấn sẽ chỉ làm người hâm mộ nhanh chóng chán nản với bạn mà thôi. Quán triệt phương châm này nên tôi cực thì để ý đến những khả năng bị lọt hình không mong muốn ra ngoài, giống như trường hợp của Linh dạo trước vậy. Hình ảnh của tôi hiện nay đang mỗi ngày một có giá, không thể xuất hiện một cách vô tội vạ được, như vậy phí của lắm.

Đám cưới của Tôn được chuẩn bị rất rầm rộ, gia đình cô dâu ở trên Thị trấn làm kinh doanh quán net nên có chút của cải. Bác tôi sở hữu cái nhà nghỉ 4 tầng to nhất nhì nơi đây nên hai gia đình cũng coi như tương xứng. Cô dâu mặc chiếc áo dài đỏ thắm , eo hơi to vì đã lộ bụng bầu. Trong bữa tiệc đâu cũng thấy những trẻ vị thành niên, bạn của cả cô dâu và chú rể . Tôi ngồi trên lầu, trong tay là bé con xúng xính trong chiếc váy lụa hồng phấn, trông đáng yêu hệt như từ tranh vẽ bước ra. Để hợp với bộ đầm tôi đã tỉ mỉ uốn mái tóc mềm mại của bé thành những lọn to thả rũ xuống vai và kẹp mái bằng một chiếc vương miện xiu xíu. Ở mỗi nơi bé xuất hiện luôn nhận được những tiếng xuýt xoa khen ngợi khiến tôi phổng mũi tự hào hệt như họ đang tán thưởng con gái mình vậy. Cô tư đã nhiều lần trách tôi tốn kém nhưng tôi mặc kệ, đâu đáng bao nhiêu tiền vả lại chưng diện cho bé con luôn khiến tôi vui vẻ. Đang cùng bé gấp những tờ giấy đủ màu thành những cánh hoa thì cửa phòng bật mở sau đó Tùng - người con trai thứ hai của bác cả, ghé đầu vào thông báo:

- Xuống chụp ảnh gia đình thôi !

Tôi khẽ gật đầu lấy lược chải lại từng búp tóc xoăn của Sắn, hai chị em vừa cười vừa giúp nhau trang điểm lại rồi mới thong thả dắt nhau xuống lầu.

Cô dâu vừa được đoàn ô tô đón về, đang ra mắt họ hàng, làng xóm. Quả thực, chúng tôi không cố ý nổi bật hơn một cô gái trong ngày cưới, vì vậy mới rút lên phòng nhưng việc chụp ảnh gia đình là không thể tránh khỏi. Xuất hiện ở cửa với bộ đồ đôi y chang nhau, đúng như tôi dự đoán, mọi ánh nhìn của những người có mặt không thể rời đi nơi khác được nữa. Tôi cúi xuống nhìn khuôn mặt đáng yêu của bé con, sau đó mỉm cười dắt bé bước đi trong những ánh mắt ngập tràn ngưỡng mộ. Những bé gái khác như Tình, Khanh và Lúa đều bận rộn với việc tiếp nước và chào đón bà con xóm làng. Chỉ có tôi - đứa tầm tuổi được việc nhưng lại rảnh rỗi, nhìn quanh một lượt tôi dắt bé con chậm rãi đi về phía bà sau đó cùng nhập vào câu chuyện cháu con của những ông bà lão.
_____________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro