Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng.

Sân trường đầy lũ áo trắng lăn xăn chạy qua chạy lại, cái không khí bỗng chốc ồn ào, náo nhiệt khác hẳn mọi ngày. Tôi gửi nhanh cái xe đạp ở nhà xe, xốc lại balo chạy về phía trung tâm gây ra vụ ầm ĩ sáng nay.

Gió lạnh thổi qua khiến tôi rùng mình rụt cổ lại. Mùa đông năm nay đúng là rất lạnh, đặc bệt là mấy ngày cuối tháng cuối năm này còn lạnh hơn. Hai bàn tay tôi cứng đờ đến không còn cảm giác. Kéo kéo cái áo ấm cao lên một chút, tôi tiến về phía bảng thông báo.

Quả nhiên tôi đoán không sai. Một đám người bu đông kịt trước bảng thông báo. Kẻ xô qua, người đẩy lại tạo thành một cảnh hỗn loạn đến tức cười, cốt lõi cũng chỉ muốn xem được cái bảng thông báo viết gì. Tôi cũng không có dại mà tự đâm đầu vào chỗ chết, đời còn nhiều điều tươi đẹp lắm. Nhòm nhòm coi thử có đứa nào quen quen thì túm lại hỏi, khỏi chen chi cho mệt.

- Ê, Phương! - Tôi chạy lại nhỏ bạn cùng lớp mới bước ra.- Có chuyện gì vậy?

- Thì trường mình chuẩn bị tổ chức đêm văn nghệ "Mừng đảng, đón xuân", thêm cuộc thi "Nữ sinh Đông Du" nữa.

Cái Phương huyên thuyên. Đấy là hoạt động truyền thống nhà trường, dường như năm nào cũng tổ chức.

Tôi ái ngại nhìn đám người chen chúc cách đó không xa.

- Vậy có gì khác với mấy năm trước đâu?

- Chưa hết đâu, năm nay có điều khác với mấy năm trước đó là có thêm cuộc thi "Nam sinh Đông Du" nữa.

Nhỏ nói không kiềm được vui mừng.

Tôi sáng mắt, nói vậy không phải trai đẹp trong trường đều tập trung lại sao? Đây quả là tin tốt lành cho đám chị em mê trai.

Thật ra thì năm nào cũng vậy, sau khi thi xong thì trường luôn tổ chức vui chơi cho học sinh để xả stress, đêm văn nghệ này cũng vậy. Nhưng có cái đăc biệt là mỗi năm vào cái ngày này sẽ chọn ra hoa khôi của trường. Chỉ là không ngờ năm nay còn có lũ đàn ông con trai tham gia, không biết sẽ là chàng nào đây.

Mà thật ra thì tụi học sinh tụi tôi chỉ quan tâm đến cuộc thi này thôi. Vào mấy cái ngày gần Tết nhất này thì phải nói trường tôi nhộn cả lên. Như mấy năm trước thì mấy nhỏ trường tôi phải nói là lột xác hẳn: từ trang phục, giày dép, tóc tai đến cả dáng đi, đứng, cử chỉ cũng đều nhẹ nhàng, dịu dàng. Nhìn mấy nhỏ thục nữ dễ sợ! Năm nay cả nam sinh cũng thi. Không biết cái trường này có loạn lên không nữa.

Kệ! Có trò hay cho tôi xem là được rồi.

- Ê, lớp mình có đứa nào đăng kí tham gia không vậy?

Vừa vào lớp tôi đã nghe lũ quỷ trong lớp bàn tán xôn xao.

Trang "trưởng" dõng dạc nói to:

- Đương nhiên rồi! Lớp ta đâu thể thua mấy lớp khác được, còn đâu là mặt mũi.

Tuy nói lớp tôi là lớp chọn, chuyên đứng đầu khối về mấy khoản học tập. Nhưng mấy cái vụ vui chơi, rồi tham gia thi thố này nọ thì lớp tôi cũng chẳng bao giờ chịu thua. Mặc dù, chả năm nào hoa khôi lọt vào lớp tôi cả. Nhưng mục đích vui là chính nên có thua cũng nhìn mặt nhau cười hề hề.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro