Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Tình bắt đầu dùng sức xoa nắn, ngay lập tức nhũ thịt tràn ra từ kẽ tay cô.
"Ưm" Tô Tình không kiềm chế được tiếng rên rỉ bật thốt lên. Hai chân cọ xát vào nhau, cả người uốn éo.

Trên giường thiếu nữ không một mảnh vải, ngồi tựa vào đầu giường, cả người ửng hồng như quả đào ngậm nước, tay đang xoa nắn ngực mình tìm an ủi, hình ảnh ấy đánh sâu vào thị giác Thiệu Vũ. Yết hầu anh trượt lên xuống, tay cũng bắt đầu luật động.

"Bây giờ tay trái em tách hai cánh hoa dưới hạ thân ra rồi tay phải ấn vào hoa hạch ..."

"Dạ"

Tay trái Tô Tình lướt qua bụng dưới, tách mở hai cánh hoa mũm mĩm của mình ra, ngón trỏ bàn tay phải lần mò đến hoa hạch rồi từ từ vuốt ve. Cảm giác tê dại từ hoa hạch đánh úp lấy toàn thân.

"A ~" Tô Tình hai chân mở rộng ưỡn người về phía trước, dâm thủy ào ạt chảy ra ướt đẫm bàn tay cô.

"Em cũng muốn thấy côn thịt của thầy, muốn được liếm côn thịt của thầy...ưmm" Tô Tình đã động tình nên không để ý được nhiều, lời nói dâm mĩ cũng có thể thốt ra.

Lúc này trên màn hình điện thoại của Thiệu Vũ là hình ảnh hoa huyệt béo múp, lông tơ thưa thớt, hai cánh hoa phấn nộn óng ánh dâm thuỷ, cái lỗ nhỏ đang có dâm thủy chảy ra, thật ướt át, thật dâm, thật muốn đút côn thịt vào rồi ra sức đâm. Anh hít thở dồn dập, bàn tay ra sức luật động.

Thiệu Vũ chĩa thẳng camera vào côn thịt của mình

"Tiếp theo e đút ngón tay vào tiểu huyệt của mình rồi động đi"
Tô Tình dời tay đến huyệt nhỏ của mình, đút ngón tay vào trong rồi cắm liên tục. Cả người cô run lẩy bẩy. Nhìn lên màn hình điện thoại là hình ảnh côn thịt thô to, quy đầu hơi vểnh lên, lỗ nhỏ đang tiết ra dịch nhờn. Trong đầu Tô Tình đang tưởng tượng được thầy liếm vú sau đó liếm hoa huyệt rồi cắm côn thịt vào tiểu huyệt của mình ra sức đụ.

"Ưm...aaaaaa...sướng quá.."

Tiếng rên rỉ của Tô Tình vang lên trong phòng. Trên chiếc giường nhỏ, Tô Tình khẽ run, hai má ửng hồng, núm vú không ngừng nhô lên cao, hít thở ngày càng dồn dập.

Cảm giác trống rỗng từ hoa huyệt dần lan khắp toàn thân, rất muốn có côn thịt lấp đầy hoa huyệt để không còn cảm giác trống rỗng kia nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro