Chương 85

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung YunHo thở hồng hộc chạy đi lấy xe, lại bị kẹt xe trên đường gần một tiếng, thiếu chút nữa nhảy xuống xe chạy bộ đến sân bay.

May mà cuối cùng vẫn chạy tới, hỏi nhân viên quầy dịch vụ xem chuyến bay đến Los Angeles gần nhất là mấy giờ, cô nhân viên thân thiết nói cho cậu chuyến bay sớm nhất 15 phút nữa sẽ cất cánh.

Vừa dứt lời, Jung YunHo liền chạy đến cổng kiểm soát an ninh.

Cố gắng nhìn xung quanh nhưng lại không phát hiện người cậu muốn tìm, lo lắng kêu vài tiếng "Kim JaeJoong" khiến rất nhiều người ngoái nhìn với ánh mắt tò mò.

Ngày càng có nhiều người nhìn cậu, Jung YunHo định chạy qua cổng kiểm soát an ninh tìm người. Nhưng sau lưng lại bị ai đó vỗ một chút, xoay người, lại phát hiện đúng là Kim JaeJoong mà cậu đang đau khổ tìm kiếm.

Lúc này Kim JaeJoong mặc một thân tây trang trắng, tóc được làm cẩn thận tỉ mỉ, thậm chí còn trang điểm, tay cầm một bó hoa hồng, giống như vương tử sắp tham dự lễ cưới thế kỷ.

"Anh... Làm cái quỷ gì..." Jung YunHo sững sờ, nhanh chóng suy nghĩ xem đây là tình huống gì.

Kim JaeJoong tươi cười xán lạn: "Nhìn không ra sao?"

"Nhìn không ra ..."

Kim JaeJoong mỉm cười, lập tức quỳ một gối, từ bó hồng đỏ tươi lấy ra một cái nhẫn kim cương: "Jung YunHo, chúng ta kết hôn đi!"

Thời gian như ngừng lại, Jung YunHo bị hình ảnh trước mắt làm cho không nói nên lời.

Kim JaeJoong nhìn cậu ngốc lăng, cũng không biết kế tiếp nên làm gì, nhanh chóng cho Shim ChangMin đang ở xa xa một ánh mắt.

Shim ChangMin hồi phục lại từ tâm trạng xem náo nhiệt, giả vờ làm người qua đường bắt đầu hét lên.

Sau đó một đống người từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, vây quanh hai người, ồn ào: "Đáp ứng! Đáp ứng! Đáp ứng!..."

Bởi vì tiếng hô rất lớn, kinh động rất nhiều ở sân bay, càng ngày càng nhiều người vây lại xem náo nhiệt, Jung YunHo rốt cục tỉnh lại, nhanh tay kéo Kim JaeJoong còn đang quỳ trên mặt đất.

Lông mày nhăn lại, thấp giọng hỏi anh: "Kim JaeJoong anh đang làm cái gì!"

Kim JaeJoong vốn đang cảm thấy mất hứng, thấy mặt Jung YunHo đỏ ửng lên, tâm tình cũng bắt đầu tốt hơn: "Rõ ràng như vậy mà ~ tôi đang cầu hôn cậu ~"

"Anh... Anh đây là hồ nháo!" Jung YunHo mặt cũng đỏ lên, "Chuyện đi Mỹ là sao? Gạt tôi? Đáp ứng cho tôi hủy hợp đồng cũng là gạt tôi!? Kim JaeJoong anh đúng là có thể nha, anh thật sự là..."

"YunHo..." Một tiếng kêu to đánh gãy Jung YunHo đang lải nhải và có xu hướng nổi giận. "Nhiều người đang nhìn như vậy ~ cậu không cần nhẫn sao?"

Kim JaeJoong đáng thương hề hề hỏi, khiến Jung YunHo cũng bỗng nhiên hiểu được, xấu hổ nhìn những người chung quanh, tất cả mọi người đều bày ra vẻ mặt chúc phúc kiêm bát quái, Jung YunHo thấy cứ như vậy cũng không tốt lắm.

"Lát nữa tìm anh tính sổ!" Nói nhỏ bên tai Kim JaeJoong, sau đó liền lấy nhẫn của Kim JaeJoong, định đeo lên ngón tay mình.

"Này này này! Cầu hôn thành công đương nhiên phải là tôi giúp cậu mang!" Nói xong liền đoạt lấy nhẫn, cầm lấy ngón tay Jung YunHo, đeo lên cho cậu.

"Ai nói là thành công..." Jung YunHo nhỏ giọng than thở. Từ góc độ của cậu, Kim JaeJoong đang cúi thấp đầu, ôn nhu cầm lấy tay cậu. Nhẫn là thứ trói buộc, nhưng giờ phút này Jung YunHo một chút cũng không muốn chạy trốn. Nhẹ nhàng nâng tay lên, ánh sáng của viên kim cương ngay trước mặt, sưởi ấm ánh mắt Jung YunHo.

"Này này, nhẫn của tôi đâu?"

Jung YunHo lúc này mới phản ứng lại, thò tay vào túi định lấy nhẫn ra, nhưng lập tức lại cảm thấy có chỗ không đúng: "Đây cũng không phải hôn lễ! Còn muốn trao đổi nhẫn sao!"

Kim JaeJoong mở to hai mắt vừa định trách cứ cậu, Shim ChangMin đứng xem cũng nhịn không được xen mồm:" JaeJoong ca... Chuyến bay đi Los Angeles còn có 5 phút nữa sẽ cất cánh..."

"Đúng nha!!!!!" Kim JaeJoong nắm tay Jung YunHo định chạy đi.

Jung YunHo một phen túm anh lại. "Đợi một chút! Tại sao còn muốn đi Mỹ!?"

"Đi Mỹ đương nhiên để cậu tập luyện cho buổi biểu diễn tưởng niệm MJ rồi! Đi mau, sắp không kịp rồi!"

"Cái gì!?"

Jung YunHo vẫn còn chưa rõ tình huống đã bị lôi đi.

"JaeJoong ca ngu ngốc! Lên máy bay không thể mang thực vật!" Thanh âm của Shim ChangMin ở đăng xa truyền đến, Kim JaeJoong sợ Jung YunHo phản ứng lại sẽ chạy trốn, chỉ có thể nhịn đau đem hoa hồng ném sang một bên, nhanh chóng lôi cậu lên máy bay.

Hành khách đang chờ hai vị khách cuối cùng vốn rất khó chịu, nhưng khi nhìn thấy hai chàng trai vẻ ngoài tuấn tú đang nắm tay nhau, ánh mắt cũng bắt đầu nhu hòa hẳn đi.

Tiếp viên hàng không đưa ra lời nhắc nhở cuối cùng, máy bay lập tức sẽ cất cánh.

Bay đến quốc gia hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro