Phiên ngoại 1: Buổi chụp ảnh cưới ngọt ngào nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim JaeJoong ngồi một mình trong đại sảnh studio chụp ảnh tráng lệ, sắc mặt đã xanh mét.

Sau khi tận lực ôn nhu cự tuyệt ly café thứ sáu mà nhân viên đưa qua, Kim JaeJoong nhịn không một lần nữa gọi điện thoại cho Jung YunHo.

"Năm phút nữa mà cậu không tới thì quay về nhà bồi YunJu đi ngủ đi!"

Đáp lại là tiếng kêu trên từ phía bên kia: "Bà xã à ~~~ ở đây kẹt xe rất nghiêm trọng QAQ!"

Bất quá 10 phút sau, Jung YunHo xuất hiện.

Kiểu tóc bị gió thổi lộn xộn hết lên, trên người là áo phông giản dị và áo khoác da, hai chiếc tất là hai màu khác nhau, thở hồng hộc lại ngây ngô cười nhìn Kim JaeJoong.

Kim JaeJoong thấy Jung YunHo như vậy, chỉ có thể nhắm hai mắt, xoay người nói với nhân viên trong studio: "Làm phiền mọi người."

Vì thế, Jung YunHo bị kéo xuống để sửa sang lại diện mạo.

Kim JaeJoong đã cùng stylist quyết định xong bộ lễ phục thứ nhất, thừa dịp Jung YunHo rửa mặt chải đầu, xoay người lên lầu hai xem lễ phục.

Cô nhân viên đi theo ngại ngùng ngăn cản anh: "Cái kia Kim tiên sinh, lầu hai đều là lễ phục của nữ...."

Kim JaeJoong có chút xấu hổ, lập tức lại nghĩ đến cái gì, tiếp tục cười nhìn cô nói: "Không có việc gì, tôi chỉ muốn nhìn một chút, ân, có thể giúp tôi chọn vài bộ váy cưới có ngực lớn một chút không?"

Chờ Jung YunHo rửa mặt xong sau đã là nửa giờ sau, hiệu suất của bảy tám người quả nhiên rất tốt, đem Jung YunHo từ hình tượng đầu đất thôn trở thành cao phú soái.

Tóc mái được định hình lại, lộ ra mặt mày tinh xảo, bên dưới là âu phục đen, cổ áo cùng cổ tay áo mang phong cách retro, khuôn mặt được trang điểm cẩn thận lại càng toát ra khí chất. Kim JaeJoong thở dài, quả nhiên sau khi mặc quần áo, không mở miệng cư nhiên cũng nhân khuông cẩu dạng (bề ngoài đĩnh đạc nhưng nội tâm đê tiện).

Jung YunHo hiển nhiên cũng rất vừa lòng với bản thân, đến gần anh, dùng ngữ khí kiêu ngạo: "Thế nào! Ông xã của anh đẹp trai quá đúng không!"

Vốn định nôn mửa, nhưng lại nhịn không được giơ lên khóe miệng tiết lộ cảm xúc thật. Quả thật là vô nghĩa, từ đầu tới đuôi, từ trong ra ngoài, còn không phải là nhờ ánh mắt tôi tốt sao!

"Kim tiên sinh, Jung tiên sinh, nhiếp ảnh gia của chúng tôi đã chuẩn bị tốt, mời hai người đến studio."

Bộ quần áo thứ nhất mang phong cách xa hoa, khí chất quý tộc của Jung YunHo không cần nói cũng biết, mà Kim JaeJoong cũng bỏ đi mái tóc vàng mà Jung YunHo cằn nhằn rất lâu, nhuộm thành tóc đen nhu thuận, mặc vào tây trang trắng, trông như hoàng từ bước ra từ truyện cổ tích.

Nếu không phải ở đây nhiều người như vậy, thật muốn xâm lược đôi môi đỏ mọng của anh, Jung YunHo phẫn nộ nghĩ, chuẩn bị tạo dáng.

Đương nhiên, tư thế biểu tình hay khí chất gì gì đó, căn bản không làm khó được Jung YunHo, nhiều năm lăn lộn trước ống kính, sớm luyện ra trạng thái cực tốt. Mà biểu hiện trước ống kính của Kim JaeJoong cũng tốt lắm. Tất nhiên, có lẽ là người có bộ dạng đẹp nên chụp thế nào cũng đẹp. Tóm lại, hai người rất nhanh liền tiến vào trạng thái.

Nhưng sau khi chụp được vài tấm, nhiếp ảnh gia liền mở miệng:"Jung YunHo, cậu có thể thử bỏ đi biểu cảm chuyên nghiệp, nhìn người yêu cậu, biểu lộ chân tình để chụp vài tấm."

Jung YunHo cười toe toét: "Có thể nha, nhưng có thể thân mật chút sao."

Nhiếp ảnh gia cũng đáp lại: "Tùy ý phát huy."

Kim JaeJoong vừa có chút mặt đỏ muốn phun trào, đã bị Jung YunHo một tay kéo lại gần.

Hai thân thể một đen một trắng dán sát lại với nhau, hai tay nắm chặt cảm thụ nhiệt độ cơ thể đối phương, Kim JaeJoong không biết làm sao đành ngẩng đầu lên, lại bất ngờ nhìn thấy ánh mắt thâm tình chỉ chứa hình ảnh của anh của Jung YunHo.

Nhiếp ảnh gia nhanh chóng ấn nút chụp, ghi lại khoảnh khắc này. Lúc xem lại ảnh, Kim JaeJoong ửng đỏ mặt, mắt ngập nước, căn bản không cần xử lý hậu kỳ gì nữa.

Nhiếp ảnh gia vừa lòng khích lệ Jung YunHo, bảo cậu tiếp tục.

Jung YunHo cũng tìm được cảm giác, những tấm ảnh kế tiếp đều cho ra chất lượng thượng thừa.

Rõ ràng không phải hôn môi, cũng không phải ôm, chỉ là nếu tới gần, giữa hai người dường như có từ trường hấp dẫn lẫn nhau. Chỉ cần đầu ngón tay đụng chạm liền bày ra triền miên, ánh mắt chạm nhau liền thể hiện ra ràng buộc trọn đời.

Một người là quý công tử được trời ban cho tất cả, một người là hoàng tử không nhiễm khói lửa nhân gian, cuộc gặp gỡ của hai người lại đẹp hơn bất kỳ câu chuyện thần thoại nào. Bộ dáng dâm mĩ lại hạnh phúc.

Rất nhanh liền chụp xong bộ lễ phục thứ nhất. Sau khi đứng đắn, tất nhiên là đến kiểu không bình thường.

Kế tiếp Kim JaeJoong chọn đồng phục quân đội Nazi, sắm vai tư lệnh, dáng vẻ có chút cấm kỵ lại soái khí.

Jung YunHo cũng chọn một bộ kiếm khách triều đại Joseon cổ đại, còn đùa giỡn: "Kim đại nhân, tới bắt ta nha, ha ha ha". Khụ khụ, không thích hợp để tiết lộ công khai.

Đương nhiên, sau khi đùa giỡn xong, Kim JaeJoong tiến lại gần Jung YunHo, mắt lóe sáng nói: "Đến đây đi, chúng ta ảnh cưới thật sự đi."

Jung YunHo còn chưa kịp hiểu, liền thấy ba người cầm một bộ váy cưới cúp ngực đi ra, bảo cậu đi thay quần áo.

Jung YunHo sợ tới mức từ sofa nhảy dựng lên: "Kim JaeJoong anh muốn làm gì!! Có mặc cũng phải là anh mặc!!!"

Kim JaeJoong một bộ hung ác, không cho thương lượng: "Chuyện này không do cậu quyết định! Tôi đã chọn bộ có ngực to nhất cho cậu rồi, nhanh đi thay đi!"

Kim lão bản ra lệnh một tiếng, một đội nhân mã liền "hầu hạ" Jung YunHo đi thay quần áo.

Kim JaeJoong vừa lòng nhìn cậu, cô gái đứng bên cạnh cũng nhắc nhở hắn: "Kim tiên sinh lễ phục của ngài cũng đã đặt ở phòng thay quần áo."

Khi Jung YunHo thay quần áo xong, kéo chiếc váy dài hai mét vào phòng chụp ảnh, vẫn là một thân oán khí, nhân viên công tác ban đầu còn muốn đội vòng hoa và mạng che mặt lên cho cậu nhưng lại bị ánh mắt mang lực sát thương của Jung YunHo làm cho lui bước, không dám nhúc nhích.

Đau khổ kéo kéo chiếc váy đang bị tuột xuống, thẳng đến khi Kim JaeJoong đi ra.

Cũng là một chiếc váy dài tương tự được một cô gái nâng đuôi, trên áo đính kim cương, lộ ra thắt lưng mảnh khảnh, trên mái tóc đen nhánh được phủ một khăn voan trắng, ánh mắt cùng môi đỏ mọng được che lại có vẻ phá lệ mê người. Chiếc váy ống giúp lộ ra vai, xương quai xanh tinh xảo, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

"Uy, Jung YunHo, cậu chảy nước miếng!"

Theo bản năng lau miệng, phát hiện bị đùa giỡn cũng không giận, cười tủm tỉm nói: "wuli JaeJoong thật xinh đẹp!"

Kim JaeJoong trêu tức đánh giá Jung YunHo, đáp lễ nói: "Cậu cũng không tệ nha~"

Ý tưởng hai người đều mặc váy cưới là rất tốt, bộ dáng đẹp nên ảnh chụp ra cũng rất nice, chỉ là quá trình có chút thống khổ.

Jung YunHo dáng vẻ trời sinh đến cả trang phục nông dân cũng cân được? Nhưng lại chưa bao giờ biết thế giới này còn có tai nạn trang phục như vậy.

Váy trơn, xoay người liền bị nhăn. Không thể di chuyển, không thể xoay người, còn không có thể gãi ngứa! Vừa cử động một chút váy đã tụt xuống khỏi ngực!

Nếu không phải nghĩ nhất định phải chụp ảnh cưới cho thật đẹp, còn có phải bày ra bộ dáng đẹp mắt trước mặt Kim JaeJoong, Jung YunHo đã sớm phát điên lộ hết, mặc tiểu nội nội tiêu sái đi ra chụp ảnh!

Kim JaeJoong nhìn Jung YunHo đang bực mình khó chịu, cũng hiểu được tâm trạng của cậu, vì thế, bắt đầu sờ ngực, nhéo má, làm đủ mọ hành động "an ủi".

Jung YunHo đương nhiên cũng không chịu yếu thế, sờ thắt lưng, sờ mông đủ loại!

Nhiếp ảnh gia đứng bên cạnh không chịu nổi: "Hai người có thể thể hiện tình yêu thuần khiết một chút được không? Đừng có vuốt ve như kiểu đang chụp ảnh tuyên truyền biến thái chứ!?"

Kim JaeJoong le lưỡi, kéo bàn tay lộn xộn của Jung YunHo nói: "Đừng nháo!"

Jung YunHo đành phải đổi sang tư thế thoải mái tiếp tục chụp, nhưng Kim JaeJoong lại kéo tay cậu không cho động, mà tới gần, thành kính hôn lên môi cậu.

Jung YunHo sửng sốt, lập tức cũng nhắm mắt lại, giống như hôn lên một viên pha lê mỏng manh, ôn nhu thiếp hợp.

Nhiếp ảnh gia bấm máy liên tục, hình ảnh trước mặt đẹp đến mức khiến người ta không thể bỏ qua.

Lúc nghỉ ngơi xem lại ảnh, Jung YunHo cũng giật nảy mình.

Rõ ràng hai nam nhân chụp ảnh cưới đã lạ, cố tình còn muốn mặc váy cưới, mặc váy cưới đã đủ lạ, lại còn hôn môi.

Nhưng là phải thừa nhận, mấy tấm ảnh này, quả thật mẹ nó quá đẹp.

Giống như Chúa Jesus trên thập giá, dũng cảm vượt qua những quan niệm trần tục và lỗi thời, mạnh dạn thể hiện tình yêu theo cách thức mà hàng ngàn người không thể chịu đựng được.

Cầm tay người bên cạnh, Kim JaeJoong cũng rất vừa lòng cười cười.

Chụp xong phần với váy cưới, hai người có vẻ thoải mái. Chụp ảnh ngoại cảnh, hai người liền hưởng thụ.

Áo nỉ, sân trường, ánh mặt trời và những chiếc lá xanh biếc, hiệu quả tuyệt đối là 10 phần, bất quá đối với Kim JaeJoong mà nói, diện mạo so với 20 năm trước cũng chẳng khác nhau là bao. Tình yêu nảy mầm từ thời thanh xuân, sau đó lớn lên.

Áo sơmi trắng, bờ biển, vui đùa dưới nước, chạy đến hôn môi, dưới ánh hoàng hôn lại càng đẹp hơn.

Ép buộc cả ngày, sau khi chụp xong, Kim JaeJoong cùng Jung YunHo liền tìm một nhà hàng ngay bờ biển mời nhân viên công tác ăn cơm. Trải qua một ngày ở chung mọi người đã rất quen thuộc, kết thúc công việc lại cùng nhau vui đùa.

Ngay cả nhiếp ảnh gia cũng không rụt rè bắt đầu uống rượu, còn lôi kéo cả Jung YunHo. Jung YunHo nhìn ánh mắt Kim JaeJoong chỉ có thể cầu xin tha thứ nói lão bà không cho phép.

Nhiếp ảnh gia sau khi say rượu liền thay đổi, bắt đầu lải nhải. "Tôi có xem tin tức của hai người, có vẻ như rất không dễ dàng." "Ảnh chụp của hai người hôm nay có thể đặt trong triển lãm ảnh của tôi không?" "Tôi chưa từng thấy cặp đôi nào lạ lùng mà lại đẹp đôi như hai người." "Kỳ thật tôi cũng yêu một người đồng giới, nhưng đã chia tay." "Hai người phải hạnh phúc nha ~"

Kim JaeJoong và Jung YunHo liếc mắt nhìn đối phương, bất đắc dĩ nhìn qua nhiếp ảnh gia đột nhiên come out rồi đột nhiên ngủ gục, bắt đầu thu thập tàn cục.

Ban đêm, hai người cũng không về nhà, mà là thuê phòng gần bờ biển qua đêm.

Đêm khuya còn không chịu ngủ, nằm trên bờ cát ngắm sao, cùng nhau tâm sự. Nước biển không thành thật cọ rửa chân họ, nhưng hai người chỉ nắm tay nhau không để ý tới.

Cảm giác người kia muốn đem lời nói cả đời nói cho xong mới thôi, Jung YunHo ngắt lời Kim JaeJoong: "JaeJoong."

"Ân?"

"Chúng ta về sau mỗi một ngày, đều phải hạnh phúc giống như ngày hôm nay được chứ?"

"Đồ ngốc," Kim JaeJoong xoay người, chui vào lòng Jung YunHo, "Phải là so với hôm nay càng hạnh phúc mới đúng!"

Cười khẽ một chút, đem người yêu ôm vào ngực. Gió biển cũng thật ôn nhu, nước biển cũng không ầm ĩ, thế giới giống như đều im lặng mỉm cười nhìn hai người, chúc phúc cho họ.

"Jung YunHo chúng trở về được chưa? Lạnh chết tôi rồi! A a a, trên người toàn là cát! Bẩn quá đi mất!!"

"Bà xã, rõ ràng là anh nói muốn ra đây mà QAQ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro