Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn càng lúc càng di chuyển nhanh tới chỗ mấy tên đang bắt An Khê đá mạnh vào ngực của bọn chúng, hắn dùng lực mạnh tới mức An Khê có thể nghe thấy được tiếng xương sườn gãy.

Hai tên ngã trên đất hét to đau đớn ôm chặt ngực.

"Mẹ kiếp! Thằng khốn tốt nhất đừng lo bao đồng" Tên cầm đầu hoàn hồn liền cầm lấy một cái gậy gỗ từ dưới đất lên sau đó hùng hồn lao về phía Hoắc Khương đánh xuống.

"Á cẩn thận!" Bất giác An Khê liền hét lớn đầy sợ hãi.

Hoắc Khương dễ dàng tránh được bắt lấy tay cầm gậy của tên đại ca dùng chân đá mạnh vào tay gã, khiến tay gã gãy giống như cánh gà bị bẻ cong. Hắn đá vào bụng gã một cái, lúc này mấy tên khác liền liều mạng xông lên đánh hắn.

Tuy thân thủ của Hoắc Khương khá tốt nhưng dù sao số lượng của chúng khá đông lên hắn cũng chịu mấy cú đấm từ chúng. Nhưng hắn lại không hề có giấu hiệu yếu đi mà càng đánh càng hăng.

Lúc này An Khê liền không suy nghĩ gì cầm cây gậy gỗ lúc nãy của tên đại ca kia dùng hết sức cha sinh mẹ đẻ xông vào lợi dụng bọn đầu gấu không để ý liền đánh thật mạnh vào đầu mấy gã.

Cô không phân biệt gì nữa đánh tới mức đầu bọn chúng đều bật máu mới thôi.

"Này, muốn giết người sao?" Hoắc Khương cười dịu dàng đoạt lấy chiếc gậy từ trên tay cô vứt đi.

Lúc này trên mặt đất mười mấy tên côn đồ lúc nãy ngoại trừ tên đại ca lúc nãy thì toàn bộ là nửa sống nửa chết, có vài tên bị Hoắc Khương đâm xe vào thì toàn thân huyết nhục lẫn lộn mắt trừng lớn không biết còn sống không nữa.

An Khê sợ hãi nhìn tên lúc nãy bị cô dùng gậy đánh đầu tuôn ra đầy máu miệng lắp bắp.

"Aaaa" cô sợ hãi ôm lấy Hoắc Khương khóc lớn.

Hoắc Khương cười dịu dàng hiếm có thuận thế ôm lấy cô vào lòng sau đó bế cô vào xe thắt dây an toàn cho An Khê muốn lái xe dời đi.

"Vậy? Vậy còn bọn chúng?" cô sợ hãi níu lấy tay hắn, chỗ này vắng như vậy chỉ sợ sẽ xảy ra án mạng.

"Yên tâm một lát nữa sẽ có người tới dọn dẹp" hắn vuốt ve đầu cô lạnh nhạt nói, đúng là sẽ dọn dẹp tiễn lũ người kia xuống địa ngục. Chỉ là hắn không nói rõ cho An Khê vì lo lắng cô sợ, hừ ai dám đụng vào cô kẻ đó đương nhiên khó mà giữ mạng rồi.

"Ừ" An Khê vẫn chưa hết sợ ấp úng nói.

An Khê hoảng loạn lại nghĩ tới đám người lúc nãy hại cô chắc chắn có người đứng sau sai bảo.

Chiếc xe Lamborghini đỏ lao nhanh trên đường chạy tới biệt thự mà hai năm trước hắn đã mua cho cô với hắn.

Hắn đặt cô lên giường rồi vào nhà tắm một lúc sau bước ra trên tay cầm một chiếc khắn ướt.

"Em dạng chân ra đi" hắn quỳ xuống nền nhà kéo xuống quần lót dính đầy tinh dịch rồi dạng hai chân cô ra dùng khăn ướt lau đi vết bẩn của cô sau đó liền chen vào hoa huyệt loay hoay lau đi dịch trắng.

"Đau quá" cô theo phản ứng gập hai chân lại, hoa huyệt sưng tấy nổi đầy đường máu.

Hoắc Khương ném chiếc khăn kia, nhìn cô đầy độc ác.

"Đau? Nếu hôm nay em cùng tên kia làm có phải hiện giờ đang còn rên rỉ sung sướng không?" hắn nắm cằm cô lửa giận bùng cháy.

"Loại người dâm đãng như em chắc suốt ngày tìm cách lên giường đàn ông nhỉ, lần trước là tôi lần này là Hiên. Em chê tôi không thỏa mãn được em sao?"

"Không! Không phải...buông tôi ra!" không phải hai năm trước là hắn ép cô sao? Rõ ràng hắn biết cô nhận nhầm mà vẫn thừa nước đục sao? Không phải là hắn nhất nhất dây dưa không dứt bứt ép cô sao?

"Không phải? Giỏi lắm bảo bối của anh" hắn ngừng bóp cằm cô cúi xuống gầm giường lấy một cái tủ bằng gỗ quý ra. Cái này quá quen thuộc khiến An Khê sợ hãi vùng vẫy, hắn lại ép cô chơi SM.

An Khê muốn chạy trốn nhưng bị hắn ép lại, Hoắc Khương lấy trong tủ đồ ra bộ còng bằng vàng do hắn đặt làm thủ công dành riêng cho cô.

"Đừng...Đừng tôi sợ! Hoắc Khương tôi sợ lắm" dường như chuyện này đã biến thành ám ảnh trong đời cô. Hắn là tên biến thái bệnh hoạn nhất mà cô từng biết.

"Xoẹt" Hắn xé rách chiếc váy của cô biến nó thành mảnh vải rách, sau đó đẩy lên áo ngực cúp F của cô.

Nhớ lại hai năm trước lần đầu hắn chạm vào bộ ngực này nó mới chỉ là cup C sau hai năm được hắn xoa bóp nhào nặn đã to lên rõ rệt, căng tròn biết mấy.

Núm vú hồng hào đẹp đẽ một bên bị hắn xỏ khuyên trông rất kích thích, nửa năm trước trong buổi đấu giá ở một chợ đen hắn mua được một đôi khuyên sỏ ngực có đính đá quý tinh xảo liền dùng một số tiền lớn mua về xỏ cho cô. Chỉ là đêm đó hắn mới xỏ được một cái cô liền thống khổ khóc lóc đòi sống đòi chết thế là hắn đành ngậm ngùi cất đi chiếc còn lại. Cũng vì sự kiện đó mà cô giận hắn nguyên cả tháng không chịu nói chuyện.

Hoắc Khương xỏ ngón tay vào khuyên trên núm vú của An Khê kéo kéo ra.

"Đau! Đau quá! Hoắc Khương đừng...đừng kéo" cô nấc lên không ngừng lắc đầu như con thú nhỏ đang bị trừng phạt.

"Vậy lần sau có dám nhòm ngó đàn ông khác không?" hắn độc ác kéo mạnh thêm coi như trừng phạt.

"Không! Không...dám"

"Được rồi tạm thời tin em nằm úp xuống! Chổng mông lên nhìn tôi chơi em thế nào" hắn đánh bốp một cái vào mông cô ra lệnh.

An Khê sợ hãi làm theo rồi nâng mông lên cao cho hắn.

Hoắc Khương rất nghiện tư thế này vì trên bờ mông căng tròn núng nính của cô có xăm tên hắn, hắn vì sợ cô sẽ tìm người đàn ông khác nên đã xăm lên mông của cô tên của hắn. An Khê chỉ có thể là của hắn mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro