chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**Chương 11: Sóng Gió**

Sau bữa tiệc và cuộc trò chuyện căng thẳng, không khí giữa Meen và Ping đã không còn được hòa bình như trước. Mặc dù cả hai đã cố gắng duy trì mối quan hệ, nhưng những vấn đề chưa được giải quyết vẫn âm ỉ tồn tại.

Một buổi tối, sau một ngày làm việc căng thẳng, Meen và Ping ngồi ăn tối cùng nhau tại nhà. Bữa ăn diễn ra trong im lặng, và sự căng thẳng trong không khí dễ dàng nhận thấy. Meen, ngồi đối diện Ping, cảm thấy sự không thoải mái và khó chịu khi thấy Ping dường như không còn hào hứng như trước.

Ping nhìn vào đĩa ăn của mình, không muốn bắt đầu cuộc trò chuyện. Nhưng sự im lặng không làm tình hình tốt hơn, và Meen, không thể chịu đựng được nữa, cất tiếng. “Em có vẻ không vui. Có chuyện gì sao?”

Ping thở dài, không nhìn thẳng vào Meen. “Em chỉ mệt mỏi và không muốn nói về chuyện công việc. Nhưng có vẻ như anh lại muốn nhấn mạnh điều đó.”

“Anh không có ý như vậy,” Meen đáp, giọng nói có phần bực bội. “Anh chỉ muốn hiểu xem có phải có điều gì đang làm em không thoải mái không.”

Ping quay mặt lại, ánh mắt có phần sắc lạnh. “Thực ra, anh đã gây áp lực cho em với những nghi ngờ của anh. Em cảm thấy không còn tự do để làm việc theo cách của mình.”

Meen cảm thấy tức giận dâng lên. “Anh chỉ lo lắng cho em. Anh không muốn thấy em bị tổn thương hoặc rơi vào những tình huống không tốt.”

“Vậy thì anh hãy để em làm việc mà không cần phải kiểm soát từng bước,” Ping cắt ngang. “Anh đang làm em cảm thấy như mình không thể tự quyết định được gì.”

Meen đứng dậy khỏi bàn, cảm giác thất vọng tràn ngập. “Em không hiểu anh đang cố gắng bảo vệ em như thế nào. Anh không thể chỉ ngồi nhìn em tiếp xúc với nhiều người mà không lo lắng.”

Ping cũng đứng dậy, ánh mắt đầy sự bực bội. “Anh đang làm cho em cảm thấy như mình không thể tự do trong công việc và trong cuộc sống riêng của mình. Em không muốn sống trong sự giám sát và lo lắng của anh.”

“Em có biết là em đang làm tổn thương anh không?” Meen lớn tiếng. “Anh chỉ muốn làm tất cả để bảo vệ em, nhưng có vẻ như tất cả những gì anh làm đều sai.”

Ping không kiềm chế được sự tức giận của mình. “Có thể anh không hiểu, nhưng sự lo lắng của anh đã trở thành sự kiểm soát. Em cảm thấy không thể hít thở tự do khi luôn phải chịu áp lực từ anh.”

Cuộc tranh cãi ngày càng gay gắt. Hai người không ngừng chỉ trích lẫn nhau, từng lời nói trở nên cay đắng và tổn thương. Ping và Meen không còn lắng nghe nhau mà chỉ chăm chăm tìm cách bảo vệ quan điểm của mình.

“Em không hiểu rằng anh đang cố gắng hết sức để lo lắng cho em sao?” Meen hét lên.

“Vậy thì anh hãy để em quyết định cho chính mình!” Ping phản ứng lại. “Em không cần một người luôn phải lo lắng về từng hành động của em!”

Cuối cùng, cả hai đều mệt mỏi và tức giận đến mức không thể nói thêm lời nào. Ping quyết định rời khỏi nhà, cần thời gian để làm dịu cảm xúc của mình. “Em cần thời gian để suy nghĩ. Anh có thể làm gì đó trong khi em ra ngoài.”

Meen, đứng một mình trong căn phòng im lặng, cảm thấy sự cô đơn và thất vọng. Anh biết rằng mối quan hệ của họ đang gặp phải khủng hoảng nghiêm trọng, và cuộc tranh cãi này đã làm trầm trọng thêm những cảm xúc chưa được giải quyết.

Ping đi lang thang ngoài đường, không biết đi đâu nhưng cần khoảng không gian để làm sạch tâm trí. Cậu cảm thấy bị tổn thương và mệt mỏi, nhưng cũng nhận ra rằng có lẽ cả hai cần thời gian để bình tĩnh lại và hiểu nhau hơn.

Meen ngồi một mình trong căn phòng tối tăm, ánh sáng từ đèn bàn mờ mịt. Anh suy nghĩ về những lời đã nói và nhận ra rằng mình đã để cảm xúc ghen tuông và lo lắng điều khiển hành động của mình.

Cuối cùng, cả hai đều trở về trong sự im lặng, cảm giác căng thẳng và mâu thuẫn vẫn còn hiện hữu. Họ biết rằng mối quan hệ của họ đang đứng trước một thử thách lớn, và cần phải đối mặt với nhau để giải quyết các vấn đề và tìm lại sự hòa hợp.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro