C20-C22: Bữa ăn sáng dinh dưỡng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Tiểu Vưu ngủ đến tận lúc trời đã sáng tỏ, xuống lầu, tất cả mọi người an tĩnh ngồi tại chỗ ăn điểm tâm, tựa hồ không chuẩn bị đợi nàng.

Tần Tiểu Vưu vốn còn muốn vểnh lên miệng làm nũng với Mộ Ngạn Trọng, oán giận hắn không có đánh thức cô, nhà đang có khách còn dậy trễ rất mất thể diện.

Nhưng là vừa nhìn thấy giống cái cộc gỗ A Cương đứng ở chỗ bình thường đứng, vẻ mặt phức tạp quấn quýt, ánh mắt phảng phất giống như có quẹo vào, vòng qua vô số người giúp việc không biết chuyện, vững vàng dính vào cai người đang ăn- Anna, ngay cả khi chính chủ cô đây xuống lầu rồi cũng không có nửa điểm phản ứng.

Tần Tiểu Vưu biết điều đi tới trước bàn ăn, trực tiếp bỏ qua người đang ngồi trước bàn ăn xem báo sáng Mộ Ngạn Trọng, mà là đặt mông ngồi ở bên cạnh Anna, hắng giọng lặng lẽ hỏi: "Anna, tối hôm qua ngủ có ngon không?"

Anna từ trong bữa ăn sáng đầy bàn ngẩng đầu, trải qua tối hôm qua một cuộc ác chiến, cô lần đầu tiên phát hiện bữa ăn sáng như thế thật là mỹ vị. Dù sao nhà Anna cùng Mộ gia là thế giao, Anna tự nhiên cũng sẽ không cùng hắn khách khí làm gì, vừa tỉnh dậy ngay cả tắm cũng không tắm, mang theo mùi đêm qua hoan ái, thì nghênh ngang ngồi xuống ăn một bữa, lấy bổ sung thể lực.

Bỗng nhiên thấy Tần Tiểu Vưu quan tâm cô như thế, Anna cũng không kiêng kị, hào khí trả lời: "Không có thời gian ngủ, bận quá rồi, hừng sáng mới có thể mơ hồ ngủ chút."

Âm giọng của Anna rất khàn, người không biết chỉ nghi cô tối hôm qua ngủ không ngon thượng hoả đả thương cổ họng, Mộ Ngạn Trọng nhưng lòng dạ biết rõ, nơi đó bị a cương tàn sát bừa bãi quá, sợ là không có ba bốn ngày là được không đầy đủ hết.

Tần Tiểu Vưu cảm thấy hồ hồ, đang muốn hỏi giọng của Anna bị làm sao, lúc này Mộ Ngạn Trọng để tờ báo xuống gọi cô ngồi vào bên cạnh mình, ý bảo cô mau lên một chút ăn xong bữa ăn sáng để đi đến trường học. Có Mộ Ngạn Trọng giải vây, A Cương mới hơi thanh tĩnh lại.

Mới vừa rồi hắn nghe được Anna không e dè trả lời câu hỏi của Tần Tiểu Vưu, hắn thực sự rất lo lắng cô sẽ ở trước mặt mọi người, đem tất cả chi tiết chuyện tối hôm qua đều nói ra.

Rất nhanh, Anna kết thúc bữa ăn sáng, tùy tiện lên tiếng chào hỏi liền vội vàng trở về phòng tắm rửa Tần Tiểu Vưu thấy bộ dạng Anna bước đi mất tự nhiên, cũng biết cô tối hôm qua nhất định ở chỗ A Cương không có chiếm được tiện nghi, ý vị thâm trường* liếc A C ương một cái, tiến tới bên tai Mộ Ngạn Trọng, hỏi: "Anh, bọn họ..."

( Sâu xa)

"Bọn họ gì chuyện cũng không phát sinh."

Tần Tiểu Vưu tự cho là thông minh muốn đáp cầu dắt mối Mộ Ngạn Trọng, nhưng không đợi Tần Tiểu Vưu nói xong hắn cũng đem lời phá hỏng rồi. Anna cùng năm anh trai cô giống nhau, yêu thích vận động trên giường, chỉ cần không chọc cho sai lầm, gia tộc đối với yêu thích bọn họ như vậy cũng không quản thúc gì

. A Cương chẳng qua là một trong số đám đàn ông đông đảo của Anna, cơm đêm qua có phong vị nữa, đối với Anna mà nói, thủy chung chỉ là một chén cơm ăn ngon đêm qua mà thôi.

Tần Tiểu Vưu từ nhỏ theo ở bên người Mộ Ngạn Trọng, cô biết rõ hắn không phải là người nhiều lời, đơn giản một câu nói thường thường bao hàm rất nhiều thâm ý. Nếu hắn nói xong như thế như đinh chém sắt, như vậy Cho dù A Cương có nhiều ưu tú sao, Anna cũng sẽ không nữa lọt mắt xanh hắn. Tần Tiểu Vưu nhìn ánh mắt A Cương có chút si tình, không khỏi lo lắng cho hắn.

Bất quá, Mộ Ngạn Trọng chắc là không cho phép cô gái của mình nghĩ tới ngươi đàn ông khác.
Mộ Ngạn Trọng thấy tâm tư Tần Tiểu Vưu không có ở trên người hắn, rất là bất mãn, tiện đà ghen tức nổi lên.

Hắn ở trên mặt cô ấn một nụ hôn , tay trái nhân cơ hội theo làn váy từ từ đi lên, cuối cùng dừng lại ở giữa hai vú, vật khả ái nơi đó có áo ngực nhỏ ngăn cản hắn tiến công.

"Tại sao mặc áo ngực?" Mộ Ngạn Trọng đối với lần này lại càng bất mãn, cắn cắn tai Tần Tiểu Vưu, hỏi: "Tại sao không có sự đồng ý của anh, mặc vật này?"

Tần Tiểu Vưu biết hắn là cố ý không nói đạo lý, đối mặt bá đạo của hắn, bất đắc dĩ thở dài, nhỏ giọng cãi lại: "Anna ở chỗ đây, trong nhà lại có nhiều vệ sĩnhư vậy, chẳng lẽ anh muốn em chân không ra trận?"

Mộ Ngạn Trọng nghiêng đầu làm bộ rất chân thành suy nghĩ một chút, tay cũng không có vì vậy dừng lại. Tay của hắn trượt đến lưng Tần Tiểu Vưu, cử động ngón tay, khoá đã bị hắn đẩy ra.

Một đôi thỏ ngọc không có trói buộc chiếm được giải phóng, nghịch ngợm bắn ra ngoài. Bởi vì chênh lệch nhiệt độ, tiểu anh đào biến cứng, rất đứng lên, đẩy đồ ngủ tơ tằm lên, từ xa nhìn lại, hai tiểu điểm lồi giống như dùng ánh mắt khả ái , đang vô tội nhìn Mộ Ngạn Trọng.

Mộ Ngạn Trọng này hài lòng nhìn kiệt tác của mình, gật đầu nói: "Sau này không cho mặc cái này, cũng không cho mặc quần lót!"

Tần Tiểu Vưu tức giận nhìn hắn mắt trợn trắng, trực tiếp bị Mộ Ngạn Trọng không ngó đến.

Tần Tiểu Vưu không muốn lại tiếp tục dây dưa nữa, cô cúi đầu chuyên tâm ăn cháo, nghĩ nhanh chóngkết thúc bữa ăn sáng, đi tới trường học đi mới có thể an toàn thoát khỏi ma trảo của hắn.

Mộ Ngạn Trọng cũng không nói một lời, hưởng thụ nhẹ vỗ về ngực Tần Tiểu Vưu. Nơi đó, bóng loáng tựa như gấm, cũng không có chút sẹo nào, thân thể da thịt trẻ trungcăng đầy , bàn tay cảm giácmềm mại, giống một cuộc thịnh yến, chỉ chờ có người tới hưởng dụng.

Tay, dọc theo lưng trên, dọc theo sự trơn bóng trở lại phía trước, ở rãnh giữa hai ngực trong lúc tiến lui vẽ vòng tròn.

Ngực Tần Tiểu Vưu không lớn cũng không nhỏ, vừa một tay của Mộ Ngạn Trọng, nhẹ nhàng sờ, trắng mịn mềm hương. Mặc dù có quần áo che đậy, Mộ Ngạn Trọng vẫn có thể mơ hồ thấy mềm nhũ bị hắn nắm biến hình, các loại hình thù kỳ quái, chơi thật khá lại đẹp mắt.

"Anh, em ăn xong rồi." Tần Tiểu Vưu sau khi nuốt xuống một ngụm cháo, không dám ở lại, lau miệng đã nghĩ đi. Khóe miệng Mộ Ngạn Trọng chứa đựng cười, bất âm bất dương* nói: "Nhưng mà anh còn chưa."

( * chắc là giống từ âm dương quái khí)

Nói xong, tay đột nhiên buông hai ngực ra, đổi dùng hai ngón tay kẹp đầu vú nhỏ bởi vì động tình mà biến cứng, nhẹ nhàng dùng sức, những ngón tay còn rất không thành thật vơ vét lộng lấy đầu vú đứng đầu, dẫn tới Tần Tiểu Vưu thở gấp liên tục , đánh tơi bời.

"Anh, đừng như vậy, còn có người khác..." Tần Tiểu Vưu mới không muốn diễn lại hiện trường phim cấp 3 đâu, cô cách quần áo muốn bắt ở Mộ Ngạn Trọng, ngược lại lại kích thích hắn phát ra ý chí chiến đấu, chẳng những khí lực trên tay tăng thêm, một cái tay khác thậm chí dò giữa hai đùi, ôm lấy dọc theo quần lót, không ngừng vuốt phẳng.

Người giúp việc cũng tự giác quay lưng đi, trừ A Cương chịu trách nhiệm bảo vệ phải đứng ở bên cạnh, những người giúp việc khác đều biết điều từng bước từng bước biến mất.

Mộ Ngạn Trọng thấy Tần Tiểu Vưu vừa vội lại vừa sợ, biết cô là đang lo lắng Anna thấy, lại càng đắc ý, tay thối lui khỏi nhũ, chống đầu tà tà nghiêng thân thể, trêu đùa: "Em không ăn cơm thật ngon, dinh dưỡng không đầy đủ... Để cho anh trai như anh cho em thêm chút ít dinh dưỡng nào."
Tần Tiểu Vưu dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, dinh dưỡng trong miệng hắn tuyệt đối không phải là dùng cái muỗng cho đi vào.

"Không nên!"

"Thật không không nên?"

"Đúng đấy không nên! Em muốn đến lớp rồi!" Tần Tiểu Vưuba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.

Nhưng mà, Tần Tiểu Vưu còn chưa đứng lên, Mộ Ngạn Trọng liền giống như một ngọn núi lớn đứng ở trước mắt của cô. Cô chỉ nghe được Mộ Ngạn Trọng gầm nhẹ một tiếng "A cương đi ra ngoài!" Liền biết mình xong đời.

A Cương giống như là u linh mà biến mất, trước mắt Tần Tiểu Vưu đột nhiên xuất hiện một cây gậy thịt, màu sắc đen tím bên trên nổi gân xanh, theo tâm tình của chủ nhân mơ hồ nhảy lên.

Tần Tiểu Vưu sửng sốt, cô không nghĩ tới,tác phong của Mộ Ngạn Trọng lại đột nhiên trở nên hào phóng, ở trong phòng ăn lớn này mà yêu cầu như thế, mặc dù nơi này đã bị biến thành nơi không người rồi.

Mộ Ngạn Trọng giống như con cá hoa vàng nằm trên vỉ nướng, ở trong tiếng gào thét cuồng dã của A Cương cùng Anna đau khổ rồi một đêm. Rõ ràng là gian phòng cách âm rất tốt, trong tối hôm qua giống như mất đi hiệu lực toàn bộ, ôm Tần Tiểu Vưu ngủ say trong ngực không thể đụng vào, hạ thân còn bị cô mơ mơ màng màng nắm không tha, trong lổ tai tất cả đều là thanh âm không ' vui vẻ hài hòa' kia, hắn không điên lên, đã là kỳ tích.

Hắn quá muốn Tần Tiểu Vưu, ngay lập tức, chẳng phân biệt được thời gian hoàn cảnh, hiện tại sẽ phải.

Tần Tiểu Vưu không có thoái thác , tối hôm qua Anna cùng A Cương kịch chiến nhất định là kích thích Mộ Ngạn Trọng rồi, cô phải 'hành động' thật nhanh phải dập lửa của hắn trước khi Anna xuống đây.

Tần Tiểu Vưu hé miệng, tận lực trương đến lớn nhất, từ từ, hàm chứa dục vọng của hắn đi đến bên trong hút.

"Oh..." Một cổ như điện lưu thư sướng chảy qua toàn thân Mộ Ngạn Trọng, nhiệt độ vừa đủấm áp ướt át khiến cho những mạch máu bị dục hoả thiêu đốt cho khô khốc, trong nháy mắt, mạch máu dường như được rót vào nguồn năng lượng mới, kích động chung quanh toán loạn, khát vọng càng thâm nhập tìm tòi nghiên cứu.

Nhưng mà, Tần Tiểu Vưu đã không cách nào nuốt xuống nữa. Cô vốn là còn thể dùng đầu lưỡi an ủi hạ xuống, kết quả Mộ Ngạn Trọng vội vàng giống như Trư Bát Giới, lại vội vàng đi vào, ở bên trong đấu đá lung tung, đính đến nỗi đầu Tần Tiểu Vưu lúc ẩn lúc hiện, thiếu chút nữa bị chấn động não.

Mộ Ngạn Trọng ở trong miệng tần tiểu Vưu lại cảm tấy chưa đủ, hắn nghĩ kịch liệt hơn chút nữa: "Bảo bối, để cho anh đi vào một chút nữa."

Tần Tiểu Vưu lắc đầu, bởi vì cô nghe thấy Anna đang ở trên lầu gọi mình.

Tần Tiểu Vưu gấp đến độ mặt đỏ tới mang tai, cô không muốn để cho Anna biết quan hệ giữa bản thân và Mộ Ngạn Trọng, dù sao quan hệ của bọn họ trước mặt người ngoài là anh em, mặc dù ai cũng biết bọn họ căn bản không có liên hệ máu mủ, nhưng Tần Tiểu Vưu vẫn bảo thủ truyền thống không làm sang tỏ chuyện này, không chịu công khai.

Cô phải nhanh lên một chút để khiến cho Mộ Ngạn Trọng thích phóng đi ra!

Tần Tiểu Vưu thử đem dục vọng của Mộ Ngạn Trọng phun ra chút ít, nhưng là vừa mới đem bức ra chút ,Mộ Ngạn Trọng lại bất mãn dùng sức lao vào, chống đỡ trong cổ của cô không chịu rời đi.

Bất đắc dĩ, Tần Tiểu Vưukhông thể làm gì khác hơn là dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn một chút, Mộ Ngạn Trọng chỉ cảm thấy đau đớn, bị buộc rút ra một nửa, đang muốn oán trách, chỉ thấy Tần Tiểu Vưu đưa tay kéo hai viên cầu ở bên ngoài, vuốt ve lúc nhẹ lúc nặng.

"Tiểu bảo bối có tiến bộ!" Mộ Ngạn Trọng rất là hưởng thụ, bên trong phía ngoài cũng chiếm được sự chiếu cố và đáp ứng tốt nhất, cảm giác thoải mái cao hơn một phần.

Tần Tiểu Vưu thấy thế, đầu lưỡi cuồn cuộn nổi lên, tìm được điểm nhỏ trên đầu thương của Mộ Ngạn Trọng, ở phía trên khẽ liếm lấy, liếm hai cái hút hạ xuống, lại dùng đầu lưỡi đẩy ra khe nhỏ, chui đi vào, ở bên trong qua lại rung động.

Mộ Ngạn Trọng toàn thân căng thẳng, theo động tác của Tần Tiểu Vưu, dục vọng càng trướng càng lớn, đến cuối cùng, miệng Tần Tiểu Vưu bị nó nhét đến tràn đầy, căn bản không cách nào động đậy.

Mộ Ngạn Trọng vong tình đút vào, nơi này, thế mà so sánh với hạ thể của cô không kém hơn chút nào. Tần Tiểu Vưu phối hợp với tiết tấu của hắn, khi hắn mỗi một lần xông tới lúc cũng dùng sức mút vào, cuối cùng, Mộ Ngạn Trọng cũng nhận được cao trào, hắn ôm đầu Tần Tiểu Vưu hướng dưới mình thật chặt, bắt buộc cô nuốt hết tất cả tinh hoa của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sung