C23-C24: Vị hôn phu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, Anna đã mặc chỉnh tề, đeo cặp sách xuống lầu tới phòng ăn tìm Tần Tiểu Vưu, cô một bên đảo cặp sách một la lớn: "Tiểu Vưu, chúng ta nên đi học rồi, chậm thêm chút ít, sẽ bị cái lão xử nữ kia mắng!"

Tần Tiểu Vưu một hồi lâu chưa có trả lời cô , mới vừa rồi lầu một người đến người đi bỗng trở thành miếu không có người ở. Anna đi thẳng tới phòng ăn, chỉ thấy đầu tóc Tần Tiểu Vưu rối bời, hai má ửng đỏ, cái miệng nhỏ nhắn vô tình lúc khẽ nhếch , khóe miệng còn lưu lại một màu trắng khả nghi. Mà Mộ Ngạn Trọng nở một nụ cười khó thấy được ngồi ở chỗ đó, tay cầm cái muỗng, chuẩn bị cho Tần Tiểu Vưu ăncháo ái tâm của hắn.

Thân kinh bách chiến như Anna dĩ nhiên hiểu mới vừa rồi nơi này xảy ra gì chuyện, cô thiện giải nhân ý* cười cười, cũng không có hỏi thêm, chỉ chỉ ngoài cửa xe, ý bảo Tần Tiểu Vưu nhanh lên xe.

(* hiểu ý người)

Mộ Ngạn Trọng hài lòng nên không  có chậm trễ thời gian củaTần Tiểu Vưu nữa, mà là tự mình lái xe đưa các cô đi học.

Tần Tiểu Vưu bị Mộ Ngạn Trọng đút một bữa ăn sáng phong phú "Dinh dưỡng", chỉ cảm thấy khóe miệng đau nhức, mơ hồ rỉ ra tia máu, biết là hắn mới vừa rồi quá với dũng mãnh đả thương mình. Sau kích tình cô cũng có chút mỏi mệt , liền tà dựa vào bên cửa sổ xe ngủ như bất tỉnh nhân sự.

Mộ Ngạn Trọng thấy Tần Tiểu Vưu đã ngủ, liền nói với Anna đang ngồi sau: "Anna, cầm áo khoác."

Anna đem áo khoác che ở trên người Tần Tiểu Vưu, Mộ Ngạn Trọng vừa không yên lòng vừa nhìn, cho đến xác định cô ấy không sẽ được bị lạnh, mới an tâm lên đường.

"Anh Mộ, anh đối với Tiểu Vưu thật tốt !" Anna không khỏi hâm mộ, phải biết rằng, Mộ Ngạn Trọng loại đàn ông này, thiên chi kiêu tử**, trong xương ngạo khí khiến cho hắn trở nên lạnh lùng lại không có tình. Bình thường người khác muốn thấy hắn cười cười cũng khó như lên trời, nhưng hắn đối với Tần Tiểu Vưu, ôn nhu như nước, nhu tình ngay cả đôi mắt lạnh lùng màu lam kia cũng có thể nhỏ ra mật.

(** Con cưng của trời)

Mộ Ngạn Trọng cùng mấy anh trai củaAnna có quan hệ tốt, đối với cô tự nhiên cũng có chiếu cố thêm, thấy cô hâm mộ Tần Tiểu Vưu, liền trêu chọc nói: "A Cương an vị ở chiếc xe phía sau chúng ta kìa, có muốn anh dừng xe để đổi lại đi qua ngồi hay không?"

"Phi!" Anna cũng không khách khí, làm bộ tức giận hướng về phía không khí nhổ ngụm không khí, lặng yên chốc lát sau, cuối cùng cô buồn bực không vui nói: "Anh Mộ, hôm nay Lạc Nam sẽ đến trường học."

"Oh, người thừa kế duy nhất của gia tộc Bối tư: Lạc Nam Bối Tư?" Mộ Ngạn Trọng tựa hồ hiểu tối hôm qua tại sao Anna lại điên cuồng như thế: "Em tháng sau là mười tám tuổi rồi, hắn là tới thúc dục cưới ?"

Anna là cô bé duy nhất trong nhà, còn Lạc Nam lại là ngườicon trai duy nhất có quyền thừa kế trong gia tộc Bố Tư, hai gia tộc vì lợi ích lúc bọn họcòn rất nhỏ liền quyết định đính hôn, cũng chuẩn bị ở sinh nhật mười tám tuổi củaAnna vậy chính thức tuyên bố chuyện này với bên ngoài.

Chuyện này người biết không nhiều lắm, mà Mộ Ngạn Trọng thì là một trong những người kia.

Anna cũng không ngại làm chuyện kia trước hôn nhân, theo cô thấy, chỉ cần có ngườikhông ngại cô chơi đùa, gả ai cũng cũng vậy. Huống chi Lạc Nam cũng là người phong lưu, hắn nhất định không sẽ vì Anna thủ thân như ngọc, cuộc sống riêng quy củ.

Hiện tại đột nhiên cô than thở, Mộ Ngạn Trọng phải hoài nghi chuyện này cùng tối hôm qua có liên quan.

"Sao vậy, không nỡ A Cương?" Mộ Ngạn Trọng đối với cuộc sống riêng của người  khác cũng không quan tâm, bất quá Anna chọn riêng thời điểm Tần Tiểu Vưu ngủ nói, nói vậy cũng là nhu cầu cấp bách khai đạo, thân là có quan hệ tốt anh trai với cô, Mộ Ngạn Trọng cũng không có thể chẳng quan tâm.

Anna mười ngón tay đan nhau, nhìn Tần Tiểu Vưu đang ngủ say, hỏi: "Anh Mộ, anh sẽ lấy Tiểu Vưu sao?"
Mộ Ngạn Trọng vừa nghe đến ba chữ Tần Tiểu Vưu, trên mặt liền nhộn nhạo tràn đầy nụ cười. Hắn quay đầu đi nhìn cô, giọng nói dễ dàng tránh rồi cái vấn đề này: "Mỗi lần anh chọc cho Tiểu Vưu tức giận, Tiểu Vưu cũng  náo nói muốn cùng em kết hôn. Xem ra, em là tình địch của anh nha!"

Anna bị lời của hắn chọc cười, tạm thời đã quên mất  tin tức xấu là mình  sẽ phải đính hôn, cười lên ha hả.

Tần Tiểu Vưu bị bọn họ đánh thức, thấy hai người bọn họ cười đến cúi trước ngưỡng sau, không hiểu ra sao.

Rất nhanh, xe đã tới cửa trường học, có lẽ là bởi vì Lạc Nam muốn tới, giăng đèn kết hoa, ngoài cửa đã sớm đứng đầy nữ sinh, nhìn chung quanh.

Mộ Ngạn Trọng xuống xe, mở cửa ghế lái phụ ra , đem Tần Tiểu Vưu đỡ lấy xuống xe. Anna tay làm hàm nhai, muốn mở cửa xuống  xe, nhưng là tối hôm qua kịch chiến thật mạnh, hai chân vô lực, mới vừa đặt xuống đất đã cảm thấy thân thể rơi xuống, mắt thấy tự mình muốn té kiểu cún ăn phân, một thân ảnh thoáng hiện, vững vàng tiếp được cô.

"Anna... Tiểu thư, cô không sao chứ." A cương đem Anna ôm vào lòng, một tay đỡ eo, một cái tay khác lại đặt ở sau mông của cô, cái tư thế này rất mập mờ, nhưng A Cương cũng không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ là đơn thuần muốn đỡ Anna.

Anna không ngần ngại có đàn ông đỡ cônhư vậy, đây là biểu hiện mị lực của cô. Nhưng hôm nay cô rất phiền não, đang muốn dùng sức đẩy ra hắn, một âm thanh từ phía sau truyền đến: "Ơ, ai vậy?"

Anna không cần quay đầu lại, cũng biết chủ nhân của âm thanh này, chính là cái kẻ cô không muốn gặp lại âm hồn bất tán Lạc Nam Bố Tư.

A Cương thấy Anna không việc gì, muốn buông tay, lại bị Anna gắt gao bắt được. Mắt thấy Lạc Nam đi tới bên cạnh mình, mắt cô lại nhìn thẳng kiễng mũi chân, hướng về phía môi củaA Cương , hung hăng hôn một cái.

A Cương sửng sốt, nhưng hắn rất nhanh hiểu đây chỉ là một động tác Anna cố ý chọc giận Lạc Nam, hắn chẳng qua là một con cờ giải buồn, đáy lòng mới vừa nhô ra mừng rỡ, lập tức bị đốt diệt.

"Mộ đại công tử, hôm nay anh thật có nhã hứng." Lạc Nam cũng không có dây dưa với bọn họ, mà là xoay người đi tới trước mặt Mộ Ngạn Trọng, cùng hắn nắm tay hàn huyên hai câu sau, lại đem lực chú ý chuyển dời đến Tần Tiểu Vưu đứng ở bên cạnh Mộ Ngạn Trọng: "Tôiđoán không có sai chứ, cô là em gái bảo bối củaMộ đại công tử Tần Tiểu Vưu."

Tần Tiểu Vưu ở trên xe mơ mơ màng màng nghe được Mộ Ngạn Trọng cùng Anna nói chuyện, biết hắn là vị hôn phu củaAnna, vốn nên đối với hắn có hảo cảm hơn, nhưng là chẳng biết tại sao, Tần Tiểu Vưu vừa  nhìn thấy đôi mắt màu hổ phách kia, đã cảm thấy không thoải mái.

Nếu như nói Mộ Ngạn Trọng mắt màu lam tĩnh táo thâm thúy, lạnh nhạt thanh u, như vậy A Cương mắt đen thì chân thực trung thành, trong suốt sáng ngời. Duy chỉ có đôi mắt màu hổ phách này của Lạc Nam, bên trong lóe ra không kềm chế được phong lưu, xem đối phương ai cũng giống nhưtoàn thân trần truồng, không có mặc quân áo vậy.

Tần Tiểu Vưu theo bản năng trốn phía sau Mộ Ngạn Trọng, đáy lòng yên lặng vì Anna lo lắng, gả cho hắn tựa hồ cũng không thể hạnh phúc.

Mộ Ngạn Trọng cũng nhìn ra Lạc Nam đối với Tần Tiểu Vưu hơi có hứng thú, hắn tự tay bảo vệ Tần Tiểu Vưu, khách khí trả lời: " Tiểu Vưu không thường gặp người ngoài, Bố Tư công tử chớ để ý."

Lạc Nam lắc đầu, ha hả cười một tiếng.

Mộ Ngạn Trọng lôi kéo Tần Tiểu Vưuđi tới bên cạnh Anna, nói: "Bảo bối, ngoan, cùng Anna lên trên lớp." Nói xong, vừa xoay người thấp giọng giao phóACương: "Coi chừng các cô ấy, cẩn thận Lạc Nam."

ACương tỉ mỉ phát hiện Mộ Ngạn Trọng dặn dò hắn coi chừng "Các cô ấy", mà không phải "cô ấy", kiên định gật đầu, theo sau cùng tới.

Lạc Nam nhìn cảnh Anna cùng Tần Tiểu Vưucàng lúc càng xa, không giải thích được cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sung