Chương 2 : Gặp mặt giết người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi thấy anh bước vào ko khí cũng hạ xuống , khuông mặt lạnh lùng , ngũ quan tinh tế , đôi môi anh đào mỏng , làm ko biết bao nhiêu phụ nữ say mê nhưng ko dám lại gần giám đốc Mai thấy anh bước vào liền nhanh chân chạy lại tiếp đón
" À chào chủ tịch Vương " Mai Hùng nói
Anh cũng gật xem như chào hỏi , sau đó cất bước về phía ghế sofa có chỗ khuất mà ngồi . Từ khi anh bước vào cô cũng để ý quả thật cả người anh toát ra khí chất vương giả có thể áp bức người khác đến chết , trước giờ cô từng gặp rất nhiều người có khí chất ấy nhưng ko được một phần của anh . Cô tự khâm quả là bang chủ bang Hắc Long có khác
Bỗng từ cỗng xuất hiện thêm một cô gái có mái tóc  dài màu nhạt dẻ , khuôn mặt được trang điểm tinh tế , váy đuôi cá màu tím làm tăng thêm vẻ quyến rũ kiêu sa khiến cô gái đó vô cùng nổi bật
" A Minh Ngọc " khi thấy cô gái đó bước vào thì Mai Tuyết la lên vẫy vẫy tay chào
Minh Ngọc là tiểu thư tập đoàn Lệ Châu và là bang chủ bang Mộng Ảo đứng thứ 3 thế giới , 22 tuổi tính tình trầm ổn , dịu dàng nhìn bề ngoài là vậy nhưng bên trong vô cùng tàn nhẫn , đối với kẻ thù ko nhưng nhị
Minh Ngọc sau khi thấy Mai Tuyết và Ngọc Nhi liền bước tới . Khi gặp nhau các cô bước tới ghế sofa đối diện mình  mà ngồi . Ngọc Nhi khi đáng nghe Mai Tuyết luyên thuyên thì phát hiện ánh mắt nhìn mình liền quay lại thì đang đối diện với ánh mắt của Vương Gia Huy làm cô giật mình sau đó lấy lại bình tĩnh mà nhìn vào mắt anh . Bỗng từ đâu xuất một đứa con trai to gan bước tới cầm ly rượu tán tỉnh Ngọc Nhi , hắn còn thuận tay cò sờ đùi cô khiến cô tức giận rút súng bên dưới đùi mà bắn chết anh ta tại chỗ .
Tiếng súng sau khi vang lên khiến mọi người trong bữa tiệc không khỏi giật mình khi phát hiện người đàn ông đang nằm bất động trên vũng máu
Từ đâu một cô gái trang điểm loè loẹt chạy tới , đó chính em gái của người con trai đó . Khi nhìn thấy Ngọc Nhi cô ta vội giơ tay tính tát lên mặt cô thì bị cánh tay của Minh Ngọc chặn lại . Ko tát được cô ta hét lên " cô là ai sau cô giết anh ấy "
Nghe được tiếng hét của cô ta Ngọc Nhi nhăn mặt sau đó tùy ý trả lời " tôi là ai cô ko cần biết và cô cũng ko đủ tư cách để biết tôi là ai "
" Cô.....cô...là cái thá gì mà giết anh ấy , cô có biết anh là ai không ?  " cô ta điên cuồng nói
" Anh ta là ai ko quan trọng , đụng vào chỉ có thể chết " Ngọc Nhi khó chịu trả lời sau đó lấy điện thoại điện cho Tô Nguyệt thu dọn cái xác " à mà cô chuẩn bị tinh thần đi , ngày mai nhà cô sẽ phá sản " Ngọc Nhi nhìn cô ta khinh bỉ nói
" Cô....cô có quyền gì chứ chỉ là đồ tình nhân ăn bám người khác " cô ta nén giọng khinh thường nhìn cô nói , sau khi nói xong cánh tay cô ta liền bị Mịnh Ngọc bẻ gãy khiến cô ta đau nhói mà thét lên
Sau khi bẻ gãy tay cô ta Minh Ngọc lấy chiếc khăn ra lau tay tỏ vẻ khi đụng vào một thứ gì đó dơ bẩn . Lúc đó thuộc hạ của cô cũng chạy tới khi thấy cô vội gật đầu cũng kính nói " Bang chủ "nghe xong cô cũng chỉ gật , phớt tay ý lôi người đi , thấy vậy thuộc hạ của cô hiểu ý liền lôi tên nằm dưới đất cùng em gái tên đó đi mặc cho cô ta la hét
Sau khi giải quyết xong , Ngọc Nhi liền ngồi xuống ghế nhắm mắt dưỡng thần mặc cho người nào đó nhìn cô toả vẻ hứng thú
" Ngọc Nhi cậu định làm gì cô ta vậy " giống nói trong trẻo ko khỏi hiếu kì của Mai Tuyết
Khi nghe câu hỏi của Mai Tuyết cô mới ko nhanh ko chậm đủ để người ngồi kế bên nghe mà trả lời " cậu nghĩ mình sẽ làm gì , cậu cũng biết mà kẻ đụng vào mình hoặc phỉ bán mình như cô ta thì chỉ có con đường chết "
" Nè vậy cậu giao cô ta cho mình đi , thật ra thì mình vừa chế tạo ra loại thuốc mới " Mai Tuyết nghe cô trả lời thì nhanh miệng nói
" Tùy cậu " cô trả lời
" Yêu cậu nhất " sau khi nghe câu trả lời của cô Mai Tuyết liền ôm cô nói
" Nè bỏ mình đi đâu rồi " Minh Ngọc giận dỗi hỏi
" Ha ha xin lỗi cậu " Mai Tuyết cười nói
" Về thôi " giọng nói trầm thấp của Vương Gia Huy phát lên
" Dạ " tiếng nói của thư kí Kiêm vang lên
Thư kí Kiêm là trợ thủ đắc lực của Vương Gia Huy , tính tình trầm ổn , làm việc rất nhanh gọn
Sau khi nghe tiếng nói lạnh lùng của anh phát ra cô mới để ý , thật ra lúc đối diện vào mắt anh khiến cô có một cảm giác rất lạ , khó hiểu , ko giải thích được .
Bỗng nhiên cô cảm thấy hơi choáng , chắc là do mất ngủ , từ lúc cô 7 tuổi khi cha mẹ cô mất đêm nào ngủ cô cũng gặp ác mộng nên phải dùng đến thuốc an thần khiến sức khỏe cô ko tốt
" Mình thấy hơi mệt mình về trước đây " Ngọc Nhi nói
" Cậu mệt hả ? Có cần đi bệnh viện ko " Minh Ngọc lo lắng hỏi
" À mình ko sao về nghĩ chút là được rồi " Ngọc Nhi mỉm cười trả lời
" Ừ về cẫn thận đó " Mai Tuyết nói
" Ừ , tạm biệt " Ngọc Nhi nói rồi bước ra khỏi bữa tiệc
********Trên xe của Ngọc Nhi*******
" Điều tra được chưa " Ngọc Nhi lạnh lùng xóa mi tâm hỏi hỏi người đang lái xe
" Dạ thuộc hạ bất tài vẫn chưa điều tra được " giọng nói của Tô Nguyệt vang lên
Dường như cũng biết kết quả nên ko tức giận mà chỉ nhẹ nhàng nhắm mắt dưỡng thần lại . Bảo nhiêu năm nay cô đã cho người điều tra cái chết của cha mẹ cô nhưng điều ko có kết quả . Khiến cô cũng dần mất đi hy vọng .
***** Biệt thự vương gia *****
" Dạ , đây là lý lịch về Ngọc Nhi mà ngài cần " thư kí Kiêm nói sau đó đưa hồ sơ cho Vương Gia Huy
" Ko có gì nữa câu có thể ra ngoài " Vương Gia Huy cầm hồ sơ sau đó nói
" Dạ " nói rồi thư kí Kiêm bước ra chỉ còn căn phòng lạnh lẽo . Vương Gia Huy mở tiệp hồ sơ ra
   Họ tên : Trình Ngọc Nhi
   Tuổi : 22
   Chủ tịch tập đoàn Trịnh thị đứng thứ hai thế giới  , cha mẹ mất năm 7 tuổi
Một lí lịch ngắn gọn mức có thể , nhìn bảng lí lịch anh nhết môi cười nhẹ ' xem ra anh phải tự điều tra ' sau đó anh mở máy tính ra một bàn tay to lớn nhanh nhạy lướt trên bàn phím một lúc sau một tệp hồ sơ xuất hiện trên màn hình
   Họ tên : Trình Ngọc Nhi
   Tuổi : 22
   Chủ tịch tập đoàn Trịnh thị đứng thứ hai thế giới  , cha mẹ mất năm 7 tuổi , bang chủ bang Bạch Hổ đang điều tra về cái chết của cha mẹ mình có chứng bệnh mất ngủ thường xuyên uống thuốc an thần
Anh nhết môi cười khi đọc sau đó liền cho người điều tra về cái chết của cha mẹ cô lòng thầm nghĩ Ngọc Nhi em sẽ là của tôi nhanh thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro