Đi Kỹ Viện Gặp Được Yêu Nghiệt "Mỹ Nhân"!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường phố kinh thành phồn hoa, người người tấp nập, bổng nhiên trên đường có một tiếng hét to: "Tiểu Vu, em có thể nhanh hơn chút nữa được không? Nhanh lên nào, chúng ta phải đi ăn, ta đói lắm rồi!!!!!" Thanh âm rất trong trẻo vang lên.Một thiếu niên khá tuấn tú có đôi mắt nâu sáng hữu thần đang í ới gọi tiểu đồng của mình trên phố. 

"Tiểu....thiếu gia, người chờ em với. Đừng đi nhanh như vậy" Tiểu Đồng thở hồng hộc ôm một đống đồ chạy theo vị thiếu niên kia. 

Thiếu niên tuấn tú phong nhã, một thân bạch y phiêu dật, nhưng trong trẻo. Màu tóc nâu hạt dẻ thu hút không ít ánh nhìn của nhiều người tò mò.Tiểu đồng chạy theo sau cũng phong vận không kém, gương mặt có chút trẻ con nhưng xem ra cũng có chỗ hơn người. Không sai, hai người đó chính là Tiểu Vu và Bối Bối cải nam trang lén trốn ra phủ chơi. Từ đêm đó, Tần Lăng Phong bị Bối Bối lừa một cú ngoạn mục để được ở lại trong vương phủ thì ngay lập tức hôm sau Tần Lăng Phong đã hạ lệnh xuống nói Bối Bối là khách quý sẽ ở lại trong phủ nên mọi người phải đối xử thật tốt với nàng. 

Người hầu trong phủ lúc đầu nghe nói thì có chút ngạc nhiên, bởi vì từ xưa đến nay, vương gia chưa bao giờ giữ bất cứ nữ tử nào bên người, trừ thị nữ Tiểu Vu nay đã bị chuyển sang làm làm thị nữ cho Bối Bối. 

Sáng hôm sau, Tần Lăng Phong cho mời Bối Bối đến dùng bữa sáng với mình, đồng thời dặn dò nàng một số điều khi ở trong phủ. Khi dùng xong bữa sáng với Bối Bối, Tần lăng Phong nói là mình cò bận nhiều việc nên phải rời phủ vài ngày để đi xử lí công việc. Vậy là Bối Bối ngây ngốc ở trong phủ suốt ba tháng mà bóng dáng của Tần Lăng Phong vẫn không thấy. Đến một ngày khi không còn chịu được sự buồn chán, thế nên hôm nay nàng là ra một quyết định vô cùng vô cùng " lớn lao" đó là... 

Hắc hắc.... đi .....kỹ viện chơi.!!!!!!!!!!!! 

Vì sao lại chọn kỹ viện? Ngu Ngốc, Kỹ viện là nơi có nhiều "nam thanh, nữ tú" nhất. Khi vào đó ta có thể tùy thời mà ngắm dược trai đẹp, í, còn cả gái đẹp nữa nha!...Nghĩ đến đó, Bối Bối đã cười đến đau cả bụng. Kỹ viện nha, Kỹ viện a chờ ta, ta đến với mi đây.!!!!!!!!!! 

Đứng trước kỹ viện lớn nhất kinh thành - VỊNH XUÂN VIỆN Bối Bối không khỏi trầm trồ. Mái ngói bằng ngọc lưu ly, các cột trụ sơn đỏ thiếp vàng, khách nhân ra vào tấp nập đông đúc, các cô nương đứng trên lầu cao vẫy khăn trông đẹp hơn rất nhiều so với các kỹ viện bên cạnh. Như thế cũng đủ chứng tỏ đây là kỹ viện có quy mô nhất đất kinh thành này rồi. Nhưng mà trong lòng Bối Bối lại thở dài hơn nữa hung hăng trong lòng thừa nhận nơi này không bằng một góc "nhà" của cái tên "tủ lạnh di động" mà nàng đang ở ké kia. Chậc chậc, kẻ có tiền điều phun phí ăn diện như vậy. Ngay cả sáng nay nàng lén trộm một chiếc bình cổ trong phòng đem đi cầm để có tiền đi chơi cũng cầm được hơn năm nghìn lượng. (Nhan Nhan: Tỷ "ở đợ" mà còn đem đồ nhà người ta đi cầm nũa ah? =,= BB: *nhún nhún vai* Biết sao giờ, bần cùng sanh đạo tặc mà kưng! hắc hắc) 

Tú bà đứng trước cửa trông thấy Bối Bối một thân bạch y bằng tơ lụa thượng đẳng, mang thắt lưng may bằng chỉ thêu mạ vàng, bên hông còn vắt thêm một mảnh ngọc bội xanh biếc được điêu khắc tinh xảo biết ngay là "kẻ có tiền" liền xáp lại gần 

"Công tử, ngài là lần đầu tiên đến đây sao? Đến, đến, đến nơi này chúng tôi có các cô nương xinh đẹp nhất bảo đảm hầu hạ ngài hài lòng". 

Tú bà một thân trang phục lòe loẹt như con két mùi phấn son nồng đậm dùng công phu vòi bạch tuộc lôi lôi kéo kéo cuối cùng cũng lôi nàng và Tiểu Vu vào được một phòng dành cho khách thượng hạng. 

"Công tử, ngài muốn vị cô nương như thế nào? ta dây có thể đáp ứng cho ngài!" Tú bà với giọng nói nhão nhẹt làm cho Bối Bối nổi da gà lên cứ ê a bên tai nàng 

"Đem cô nương đẹp nhất đến cho đại gia ta!" Bối Bôi hùng hồn phán một câu. 

Đôi mắt tú bà sáng rỡ gật gật đầu đáp:"Được, hảo, tiểu nhân lập tức cho người mang rượu và thức ăn ngôn lên để cho Yến Tử cô nương đến bồi rượu cho công tử." 

Nói rồi tú bà gấp rút chạy ra khỏi phòng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro