Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeff đến Thái Lan được hai ngày,chị Malee ngay chiều hôm đó đã về nhà ba mẹ mình ở lại chỉ còn một mình cậu ở khách sạn sinh ra buồn chán nên hôm nay cậu quyết định xuống phố đi dạo đợi chị Malee đi khảo sát ở tập đoàn MP xong cậu sẽ đến đón.

Jeff đeo kính mát, mặc một quần rin đen rách gối đơn giản, bên trong là một áo pull trắng bên ngoài là một áo khoát màu đen, dưới chân mang một đôi nike đen luôn, cậu đội mũ áo khoác lên đầu, chiếc mũ to dường như che lấp cả khuôn mặt cậu, sãi từng bước chân xuống đường , nơi cậu muốn đi qua nhất có lẽ là khu chợ mà ngày trước Barcode và cậu thường xuyên lui tới để ăn uống chơi trò chơi, cậu đi qua từng gian hàng, cậu lang thang trên từng con phố quen thuộc, những nơi chứa đầy kĩ niệm của anh và cậu, đến chiều thì ghé vào một quán kem, chọn cho mình một chỗ khuất tầm nhìn nhất gọi một ly kem socola dưới cái nắng gay gắt của trời Thái Lan.
Chị chủ quán đem kem đến cho Jeff, cô ngạc nhiên nhìn cậu một lúc lâu, khi cậu bỏ mũ áo và mắt kính ra thì cô liền vui ra mặt:

" đây là ...Jeff đúng không?"

Jeff ngạc nhiên không kém nhìn người có thể nhận ra mình, cậu gật đầu cười nhẹ:" kharp"

Chị chủ quán như đã lâu mới gặp người quen, chị ngồi cạnh Jeff, miệng hỏi liên tục:

" Jeff em trông khác quá, đẹp trai hơn này, à mà em dạo này ở đâu? , sao không đến ăn kem ở quán chị, em ngồi đây đợi một lát nhé, tầm 5h chiều Barcode sẽ đến đây mua kem"

Jeff giật mình khi nghe chị chủ quán nhắt đến anh, cậu lúng túng :

" Barcode, thường xuyên đến đây ạ"

Chị chủ quán chỉ nghỉ hai người là anh em, lại còn khách quen của quán từ mấy năm trước vui vẻ một lời kể hết:

" đúng rồi, Barcode ngày nào cũng tầm 5h giờ, vì giờ ấy là giờ cậu ta tan ca làm, cậu ấy đến đây mua một phần kem, giống vị kem em đang ăn nè, chị hỏi thì cậu ấy bảo mua về cho em , hai người tình cảm thật tốt nha"

Jeff sững sờ nhìn vào li kem cậu đã ăn vơi đi một nữa, lại đưa tay nhìn đồng hồ , chỉ còn nữa tiếng nữa là 5 giờ, cậu đứng dậy thanh toán tiền, nhanh chóng rời khỏi quán trước sự ú ớ của chị chủ quán gọi cậu lại.

Jeff không giống như đang đi, mà là chạy, cậu chạy ra khỏi quán bắt , bắt một chiếc xe taxi rất nhanh trở về khách sạn, vào phòng nhốt mình trong đó, Jeff mệt mõi dựa lưng vào tường cậu đang làm gì thế này ?, cậu luyến tiết Barcode sao?, rõ ràng là cậu đã chọn từ bỏ, vậy cớ sao lại tham lam muốn Barcode biết mình đã trở lại, muốn ngồi trong lòng anh để nói cho anh biết cậu nhớ anh thế nào....càng nghỉ cậu càng bế tắc, úp mặt vào đầu gối con đường nào mới dành cho cậu đây chứ.....
......

" Tôi đã tham quan tập đoàn của cậu, chuỗi nhà hàng khách sạn rất đáng ngưỡng mộ, không ngờ cậu ngoài đời lại soái như vậy, còn đẹp hơn trong ảnh gấp trăm lần, hơn nữa còn rất trẻ tuổi đã có cơ ngơi lớn thế này, tôi thật sự khâm phục cậu"_ Malee ngồi đối diện một thanh niên trẻ tuổi cô không tiếc lời khen ngợi anh ta

Barcode đối mặt lời khen đó của cô không cảm xúc chỉ gật đầu lịch sự.

" aw, xin lỗi nhé, tôi gọi điện thoại một lúc"_ chị Malee nhìn biểu cảm của anh thấy anh không có biểu cảm khó chịu gì liền mở màng hình điện thoại ấn vào một dẫy số:

" ha lổ......Kim....đến đón chị ở...nhà hàng Xxx địa chỉ zzzz nhé"

Tiếng điện thoại phát ra không biết Barcode có nghe được hay không, Malee gọi điện thoại xong liền vui vẻ ngại ngùng :" xin lỗi cậu nhé, em ấy là phó bếp của nhà hàng chúng tôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro