C5: xung đột p2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã hai ngày trôi qua kể từ ngày "Kairi Akayama" nhập học trường Mariene, Karma một mặt vừa điều tra và tìm kiếm xem thứ virus đó đang ở đâu, mặt khác phải cố gắng diễn vai cải trang của mình để làm thân với bọn con gái trong trường, hòng kiếm thêm thông tin từ họ.

Cơ mà, ở đời chẳng biết đến chữ ngờ.

Karma nhìn cái tình huống trước mặt mình, tự hỏi dạo này sao số mình nó đen đủi như vậy.

Để độc giả biết cái tình huống này nó là như thế nào, chúng ta xin quay ngược thời gian về khoảng 10 phút trước.

10 phút trước đó...

Karma đang đi mua sắm cùng với Catherine và vì Chúa, cậu thấy thà nhảy xuống biển với lũ cá mập còn hơn là đi mua sắm với phụ nữ! Và trong khi cả hai đang ngồi ở một quán cà phê ngoài trời và thưởng thức kem dâu (Vâng, Karma không bao giờ bỏ qua mấy món liên quan đến dâu được.) thì bị một đám ruồi nhặng đến làm phiền. Và "ruồi nhặng" trong mắt Karma chính là một đám con trai cốt đột trong áo khoác thể thao với cái mặt kệch cỡm như mấy con tinh tinh mà tụi nó tưởng là ngầu lắm.

"Yo, Catherine."

Catherine ngẩng mặt lên nhìn thằng khỉ đột ở trước mặt, đẩy ly kem ra xa một chút.

"Có chuyện gì, Chad?"

"Trông cưng hôm nay tuyệt lắm đó, có muốn hẹn hò với anh không?"

Nghe đến đây, chân mày Catherine nhăn lại, cô nàng gằn từng tiếng.

"Nếu tôi không nhầm thì cậu vẫn còn đang hẹn hò với Jessica."

"Con nhỏ đó hả, anh vừa mới chia tay rồi. Thế cưng có muốn an ủi anh đêm nay không?"

Hắn ta cười hềnh hệch như nghe chuyện gì đó buồn cười lắm. Lũ con trai ở đằng sau cũng cười phụ họa.

Catherine tức điên lên, định nói gì đó nhưng một bàn tay nắm lấy ghìm cô lại.

"Kairi?"

"Đừng có chấp lũ đó, tinh tinh dù có tiến hóa thì cũng chỉ là động vật, làm sao hiểu lời của chúng ta nói gì."

5 giây chết người.

Catherine quay đi, bụm miệng lại, cố gắng không phá lên cười trước bàn dân thiên hạ. Còn mặt của mấy con khỉ đột kia giống hệt mấy cục than vừa mới cho vào lò. Nhất là tên Chad kia, gã gầm lên.

"Con b*tch kia, mày vừa nói gì?!!"

Karma siết nắm tay lại thủ thế, đẩy Catherine ra sau lưng mình, chuẩn bị tinh thần để con tên kia một trận. Nhưng trước khi có bất kì chuyện gì xảy ra, thì một giọng nam khá trầm, mang đặc trưng của người Anh vang lên.

"Có chuyện gì thế?"

Người vừa lên tiếng là một chàng trai khá cao, với khuôn mặt anh tuấn, mái tóc vàng cắt tỉa gọn gàng với đôi mắt màu lục, trông anh ta giống hệt như một hoàng tử bạch mã trong truyện cổ tích. Người bên cạnh anh ta cũng đẹp trai không kém, khuôn mặt lạnh lùng mang nét Đông phương, đôi mắt màu tử đinh hương sâu thẳm như hút linh hồn người ta vào trong một lỗ đen không lối thoát.

Ngay khi đôi miêu đồng chạm vào kẻ có mái tóc màu hạt dẻ nọ, Karma mới cố gắng kiềm chế để mặt mình không biến sắc.

Sao hắn ta lại ở đây?

.

.

.

Trái đất quả thực rất tròn, không ngờ ở nơi cách Nhật Bản tận nửa vòng quả đất mà cậu cũng có thể gặp người quen.

Cơ mà, cái tình huống này thì Karma chẳng hề muốn một chút nào hết luôn.

Thứ nhất, cậu đang mặc đồ con gái.

Thứ hai, đây là một trong số những tên cuối cùng mà cậu muốn gặp trong lúc này.

Asano Gakushuu, hội trưởng hội học sinh trường Kunugigaoka, oan gia của đời cậu.

Còn vì sao lại là oan gia ấy hả? Phải quay ngược thời gian trở lại một năm trước, vào đầu năm học, khi cậu mới chân ướt chân ráo bước vào cái trường tư thục này.

Và nó chẳng có vấn đề gì, nếu như cậu không đá đít quý công tử nhà Asano khỏi vị trí đứng đầu của hắn ta và chễm chệ ngồi trên đó với số điểm tuyệt đối chỉ có trong kì tích.

Ừ thì cũng chả trách Karma được, cậu là điệp viên quốc tế mà, dù đã về hưu non khi mới 15 tuổi đi nữa, thì một bài kiểm tra đầu vào nho nhỏ có thể làm khó cậu được hay sao?

Và nó cũng chẳng có vấn đề gì lớn lao cho lắm, nếu như kẻ mà cậu vừa đá xuống không phải là một thằng háo thắng có lòng tự ái cao ngất ngưởng.

Nhớ lại một năm trung học không lúc nào không bị cái mặt kia quấy nhiễu, Karma cảm giác thà đi gỡ mìn ở Iraq còn nhàn hạ hơn gấp vạn lần!

Thắc mắc tại sao cái tên này lại còn ở đây, Karma chợt nhớ, hình như Gakushuu được chọn làm học sinh trao đổi với trường Halfield của Mỹ.

Cái đậu mòe, chẳng phải Halfield với Mariene nằm ngay cạnh nhau hay sao???

thi xg rùi nek zui qué.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro