C6: sự nghi ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Karma cảm thấy đời càng thêm tồi tệ.

"Sebastian!" Tiếng của Catherine cắt ngang suy nghĩ hỗn độn trong lòng cậu, Karma thấy cô bạn tóc đỏ kia đã đi tới anh chàng tóc vàng kia, mỉm cười chào hỏi. Còn anh ta cũng mỉm cười.

"Catherine, chào cậu." Rồi anh ta nhìn người bên cạnh Catherine. "Đây là..."

"Bạn mới của trường tụi này đó! Cậu ấy từ Nhật chuyển đến."

"Nhật à? Asano hình như cậu cũng là người Nhật nhỉ?" Sebastian quay sang bạn mình.

"Phải." Hắn đáp cho có lệ, đôi mắt tử đinh hương từ nãy giờ không rời mắt khỏi cô gái tóc đỏ cao ráo đứng đối diện mình. Cái nhìn đầy soi mói làm người ta lạnh gáy.

F*ck! Karma chửi thề trong bụng, kìm nén cái tâm tình muốn sử dụng bạo lực lại, cậu trốn sau lưng Catherine, người hơi run rẩy, đôi mắt toát ra sự rụt rè sợ hãi, làm người ta nhìn vào có cảm giác muốn che chở.

"Catherine... tớ hơi khó chịu."

Catherine cũng nhanh chóng nhận ra cô bạn mình không thoải mái, cô nắm tay Karma, chào tạm biệt lũ con trai rồi rời khỏi khu mua sắm.

Không hiểu sao, khi bỏ đi, cậu vẫn có cảm giác như có một cặp mắt đang nhìn cậu, làm lưng cậu nóng như thiêu đốt.

.

.

.

Vừa về đến kí túc xá, cả hai nghe thấy một trận gào khóc tê tâm liệt phế, cả hai hốt hoảng quẳng hết đống túi lớn túi nhỏ trên tay xộc thẳng lên lầu.

Cửa phòng 303 tập trung rất nhiều người, ai cũng mang một sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.

"Jess! Jess! Mở cửa ra đi mà!!!" Emma đập cửa, la lớn.

"Có chuyện gì thế?!" Catherine gấp gáp hỏi, xoay nắm cửa nhưng không mở ra được.

Nhìn thấy cảnh hỗn loạn này, Karma nhíu mày, giơ chân lên đá thẳng vào cánh cửa. Cánh cửa màu trắng sút ra khỏi bản lề mà bật mở, trên đó xuất hiện vài vết nứt.

Không thèm để tâm đến hàng chục cặp mắt trợn tròn của đám nữ sinh, Karma bước vào trong căn phòng trở thành một bãi hỗn độn, trên sàn, tóc rơi lung tung. Jessica nằm trên giường, không động đậy.

Karma lật ngửa nhỏ ra.

"AAAAA!!!!!"

Tụi con gái hét ầm lên khi nhìn khuôn mặt con bé. Mắt nhỏ sưng húp, mặt lấm lem vệt đỏ và đen, rõ ràng là từ mascara và son gây ra.

"Làm tôi cứ tưởng cậu ta sắp tự tử không bằng." Karma làu bàu, rồi nhìn con nhỏ vẫn còn đang thút thít. "Rốt cuộc là đã xảy ra cái gì vậy?"

.

.

.

Sau một tràng kể lể cùng nước mắt, rốt cuộc các nữ sinh của Mariene cũng đã biết chuyện gì xảy ra với em út của bọn họ.

Mọi chuyện cũng chỉ đến với một chữ "tình".

Jessica bị bồ đá, hơn nữa còn bị đá qua tin nhắn điện thoại.

Quả là quá thảm rồi.

Karma nhìn con nhỏ vẫn còn đang khóc, lại nhìn mấy đứa con gái đang vây quanh an ủi mà trán nổi gân xanh.

Thế nên mới nói, con gái đúng là phiền phức.

Cậu tiến tới chỗ Jess, mọi người cũng xích ra một chỗ. Nhưng họ không ngờ tới là Karma không hề ai ủi Jess như trong tưởng tượng, mà là cho nhỏ một cái bạt tai.

Các cô gái sốc nặng. Cái tát này của Karma không phải nhẹ, làm mặt của Jess lệch sang một bên, gò má đỏ ửng in rõ dấu tay.

"Cô làm cái trò gì thế hả?!" Emma gào lên túm lấy cổ áo Karma, trong khi Catherine quay sang kiểm tra Jess. Các cô gái khác cũng nhìn cậu đầy giận giữ.

Karma chỉ cười khẩy.

"Mẹ nó! Tôi phải tát cho cậu ta tỉnh ra! Xem cậu ta đã làm phiền chúng ta mất công lo lắng chỉ vì một thằng cặn bã còn không bằng một bãi phân!!! Mà trong khi cậu ta khóc lóc tàn phá bản thân thì thằng kia làm gì?!! Nó thảnh thơi nói về cậu ta như nói về một con thú cưng!! Thậm chí còn ngang nhiên tán tỉnh bạn thân của cậu ta!!!!"

Các cô gái bị lời nói vừa rồi của Karma đập thẳng vào mặt, giống như một gáo nước lạnh làm cơn giận của bọn họ bị dập tắt. Jess cũng sững sờ nhìn Catherine, muốn một lời giải thích.

"Ừm... Vừa nãy tụi này gặp Chad ở trung tâm mua sắm, cậu ta tán tỉnh tớ..." Catherine ngập ngừng.

Karma gỡ tay Emma khỏi cổ áo mình, ngồi xuống đối diện Jess, xoa má nhỏ.

"Đau không?"

Cô nhỏ gật đầu.

"Tốt! Cái đau này là để nhớ, ở bên cạnh cậu sẽ có người sẵn sàng tát cậu một cái cho cậu tỉnh. Hơn nữa, làm gì phải suy sụp thế chỉ vì một thằng con trai, giờ tỉ lệ âm thịnh dương suy, trên biển còn nhiều cá, cần gì giữ mãi một thằng. Nếu tên đó không biết trân trọng cậu thì ném mẹ đi chứ giữ làm cái quái gì?!"

Sau khi cải tổ lại cho con nhỏ xong, Karma đứng dậy rời khỏi phòng 303. Ritsu vừa truyền tin cho cậu là có chút manh mối.

.

.

.

"Có tin gì mới rồi, Ritsu?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro