Chương 1: Một kết thúc cũng sẽ là một khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Alfred khắp cả khuôn mặt đều là mang vẻ ngơ ngác và mờ mịt. Đến bây giờ hắn vẫn còn chưa kịp phản ứng. 

Chỉ một giây phía trước, hắn còn đang lao mình nhảy ra giữa đường để cứu một tiểu hài khỏi nụ hôn thân thiết của một chiếc xe tải. 

Mà bây giờ.. Đứng giữa hẻm nhỏ giăng đầy những đường ống còn đang tư tư phun ra hơi nước, Alfred ngước mắt lên nhìn lên phía trên, một bầu trời đêm thâm trầm được bao phủ bởi một tầng hôi vụ mờ mịt, chỉ có vài đạo quang mang dịu dàng thanh lãnh, soi rọi từ những vầng trăng sáng ngời kia mới có thể gắng gượng xuyên thấu qua, Alfred dám dùng cái đầu vẫn còn đang ong ong nhói nhói của mình ra đảm bảo: Hắn-xuyên qua.

Tại sao à? Điều này thực hiển nhiên, bởi vì trên Địa cầu quê hương hắn không thể nào có đến ba cái mặt trăng như thế này được. Một tím, một đỏ, một trắng.

Alfred đứng ngơ ra đó, chỉ mờ mịt hoang mang mà ngắm nhìn tam đạo ánh trăng đang chiếu sáng, bắt đầu tự hỏi nhân sinh tam đại triết lý, hắn là ai? Đây là đâu? Tại sao hắn lại ở đây?

"Uy tiểu tử, có lẽ hai chúng ta đã đến lúc phải đánh cược một chút cái mạng."

Trong lúc Alfred còn đang ngơ ngẩn, thì bộp một tiếng, một bàn tay chợt vỗ lên vai trái hắn khiến tim hắn suýt chút nữa đình chỉ vì giật mình.

Alfred chợt quay đầu nhìn lại, phía sau hắn là một trung niên bạch nhân với khuôn mặt thô ráp đầy râu ria, hắn một mặt hoài nghi nhìn Alfred một mặt nôn nóng thấp dọng rống giận. Dưới xích, tử, bạch tam đạo ánh trăng, đầy mặt mồ hôi Jordungus Fractase bịch một tiếng ngã dựa lưng vào một bên tại cũ nát tường gạch đỏ, có lẽ là quá mức đột ngột, hoặc là do thân hình của lão trung niên này cũng chẳng nhẹ nhàng gì, Alfred thậm chí còn thấy tường gạch còn có chút rung động, rụng xuống một ít bột phấn trạng bụi bặm.

"Uy tiểu tử!"

Thấy Alfred bắt đầu lại thất thần, Jordungus lại không thể không một lần nữa gọi lại sự chú ý của người trẻ tuổi này. Gặp hắn vẫn là gương mặt mờ mịt nhìn mình, loại vẻ mặt này Jordungus lần mới nhất từng gặp, vẫn là vào lúc Giáo Hội phái tới giáo sĩ cho đại gia học bổ túc xóa mù chữ thời điểm, những khuôn mặt bần dân từ lớn đến bé đều đó giống như tên thiếu niên đang đứng trước mặt mình này, mờ mịt, hoang mang, mới lạ.

Bất đắc dĩ, trung niên nhân lại chỉ có thể thiếu kiên nhẫn ra vẻ hung tợn một lần nữa lặp lại nói:

"Tiểu tử, ta lại nói cho ngươi thêm một lần cuối cùng nữa, phía sau cái kia quái dị gia hỏa cũng sắp đuổi theo tới, bây giờ chỉ còn có một con đường sống, hai chúng ta chỉ có thể bất chấp tiến vào Inside World đánh cuộc vận khí. Nhưng ta cũng phải nói trước cho ngươi, ngươi phải nhớ kỹ, không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào Inside World, chỉ có nắm giữ siêu phàm tiềm chất người mới có thể bước vào, cho nên bây giờ ngươi chỉ có hai lựa chọn..".

 Nói đến đây Jordungus có chút ngừng lại, thở dài một hơi, sau đó lại trầm trọng mở miệng.

"Một là ngươi từ bỏ mọi hy vọng sống đứng đây chờ chết, chờ kia quái dị gia hỏa đến làm thịt ngươi, hai là ta sẽ vận dụng nghi thức cưỡng ép mở cửa Inside World sau đó kéo ngươi cùng ta tiến vào bên trong đánh cược vận khí. Cho nên nói cách khác, bây giờ nếu muốn sống thì hãy chuẩn bị cược mạng."

Nói xong hắn liền nhìn vê phía Alfred.

"Thôi tính!"

Gặp người trẻ tuổi trước mắt vẫn còn đang mang một vẻ mặt ngơ ngác khỏ hiểu nhìn mình, Jordungus trong lòng thầm hô một tiếng chết tiệt, không ngờ rằng nhiệm vụ lần này không chỉ đụng phải một cái cấp 2 sơ cấp dị hình ô nhiễm lại còn có người thường bị cuốn vào. Nhìn khuôn mặt trẻ tuổi còn mang vài phần non nớt của thiếu niên trước mắt, trung niên nhân thở dài một tiếng đáng tiếc.

"Tiểu tử, nhớ kỹ, nếu như một hồi sau ngươi chết, Chính Thần giáo hội sẽ cho người nhà của ngươi an bài một bút bồi thường trợ cấp thỏa đáng, còn nếu như ngươi may mắn có thể không chết, thậm chí có cơ hội thức tỉnh siêu phàm lực lượng trong cơ thể, trở thành đồng bạn của chúng ta, vậy thì xin chúc mừng ngươi, ngươi đã thực sự tiếp xúc được đến thế giới diện mục thật sự. Ta không biết ngươi là tín ngưỡng vào vị nào chính thần, nhưng có lẽ, cuối cùng hãy cầu nguyện một lần a, nguyện Vận Mệnh phù hộ chúng ta."

Nói xong, hắn đưa hai tay lên trước ngực vẽ một vòng trong, sau đó trung niên nhân lại bắt đầu thở hổn hển, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước.

"Hắn là tín đồ dòng tu Sự Tuân Mệnh? Hắn tín ngưỡng Nhân Quả Vĩnh Luân?"

Nghe thấy trung niên nhân cầu nguyện cùng nhìn thấy dấu tay thánh huy hắn vẽ khẩn vận mệnh phù hộ, trong đầu Alfred đột nhiên nổi lên vài đoạn thông tin.

"Shmmvsk.. tích tích.. tí tách.. soạt soạt.. sh.. hdool.."

Trong lúc hắn còn chưa kịp tiêu hóa đọc hiểu hết những thông tin vừa mới xuất hiện này, Alfred bỗng nghe được vài tiếng vang kỳ quái, chúng cũng không rõ ràng, mờ mịt giống như là một mớ hỗn độn những tiếng thì thầm, lẩm bẩm không có một chút ý nghĩa, kết hợp với tiếng bước chân cùng một thứ gì đó ướt nhẹp đang tiến lại gần. 

Chưa kịp cho Alfred thời gian phải ứng truy tìm nguồn gốc tiếng vang, một bên trung niên nam nhân Jordungus bỗng dưng đột ngột đứng dậy chạy về phía trước, đồng thời nắm lấy cổ tay Alfred kéo theo phía hắn cùng nhau gấp rút chạy trốn.

Tại trong dư quang nơi khóe mắt trái, Alfred, không, căn cứ vào vài đoạn thông tin vừa được tiếp nhận vào đầu, nên gọi là Alfred Anderson nhìn thấy, tại hẻm nhỏ bóng tối chỗ sâu trong, một cái cao gần hai mét, trên thân mọc ra lít nha lít nhít những mầm thịt mảnh dài như râu côn trùng nhưng lại lúc nhúc ngọ nguậy như xúc tua "người" đang dùng tư thế vặn vẹo đi nhanh tới.

Nó là "người" nhưng lại không giống người, nó dường như "từng" là một tên nam nhân béo mập, có đủ tay chân, thân mình, mặt mũi, nhưng các bộ phận trên cơ thể lại như bị một lực lượng quái dị nào đó làm cho cả cơ thể hòa tan, vặn vẹo. Đầu mọc giữa bụng, tay phải thì thế chỗ cho chân trái, bò đi bằng chân phải và tay trái, nó mập mạp thân mình di chuyển một cách lê lết và quái đản, nhưng tuyệt không hề chậm. Alfred thậm chí còn thấy được nội tạng cùng mớ xúc tua của nó kéo lết trên mặt đặt đất hình thành một vệt dài lộ tuyến đầy tràn máu đen và thứ chất lỏng vàng nhạt dầu mỡ.

Cái kia mọc đầy lúc nhúc mầm thịt xúc tua quái vật tựa hồ như vẫn còn thị giác, đôi mắt trắng dã đã lồi ra nằm trên khuôn mặt béo mập tại bụng dường như vẫn đang nhìn chăm chú tới chỗ hai người.

Hẻm nhỏ cũng không rộng, nên dù cố hết sức nhưng cơ thể nó vẫn bị hai bên tường gạch kẹp sát hạn chế di chuyển, những nơi cơ thể nó cọ qua đều lưu lại vết máu đen cùng dầu trơn.

Thậm chí từ trong mớ chất lỏng ghê tởm khiến người buồn nôn hỗn hợp của nước thải, máu đen cùng dầu mỡ ấy, mặt đất dường như cũng bắt đầu bị ô nhiễm, bắt đầu lúc nhúc chui ra những mầm thịt trắng hếu như giòi bọ.

Chỉ là dùng khóe mắt trái liếc nhìn qua cái kia hình tượng, trong mắt trái Alfred đột nhiên nổi lên dày đặc tơ máu, đồng tử chợt co rút, chảy ra máu đen. Trong đầu hắn thì bắt đầu vang lên rậm rạp những tiếng nói mớ, gào thét rên rỉ. Con mắt trái đau đớn, đầu ong ong nhói nhói, Alfred cảm giác như cả cơ thể mình dường như cũng muốn hòa tan, nổ tung.

"Đáng chết, đây là cái gì? Dị giới bản phong cách Cthulhu?".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro