Thu này, của anh và của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Này em em có biết, rằng không ai là không yêu sắc thu ở Hà Nội, kể cả những người đã sinh sống tại nơi đây qua nhiều thế hệ, hay những người con tha hương nơi đất khách quê người và cả những vị khách vãng lai khác. Còn anh, cũng giữ trọn trong mình tình yêu thu tại mảnh trời khác lạ này, xin gói trong nỗi nhớ mà gửi về em một chút thu lạ, thu của anh ở nơi phương xa...

" Anh gửi về em một chút mùa thu

Có nắng gió với khí trời nơi anh sống

Có màu của cỏ cây không gian chuyển động

Gửi về em...anh đổi chút thu nhà."

Em à, đầu thu ở thủ đô mơ màng và lãng mạn lắm. Có hay, chỉ là những cơn gió hơi se, là những thảm lá vàng ươm đầy những con phố Khâm Thiên, Kim Mã, hay là hương hoa sữa nồng nàn bao phủ những con đường quanh Hồ Gươm với sắc vàng của cúc, với những gánh ổi thơm trên đôi vai trĩu nặng của những con người lam lũ nơi thị thành tất bật này... Tất cả mọi thứ cũng chỉ đơn giản có vậy thôi, vẫn như cũ trong không gian đầy sắc màu của một Hà Nội ồn ã, nhưng thực ra cũng bất ngờ lắm, bởi thiên nhiên bấy lâu vẫn cứ vô tình và lặng lẽ như vậy, chỉ cần một buổi tối dạo bước vu vơ là đủ để ta ngỡ ngàng nhận ra, rằng: "A, thì ra thu đã về.."

" Mùa thu bên anh, mùa thu phương xa

Cũng lá vàng rơi mặt trời tắt vội

Sao anh mãi nhớ mùa thu Hà Nội

Anh nắm tay em dạo bước Hồ Tây.

Vẫn con đường cũ ghế đá hàng cây

Đã quen thuộc với chúng mình quá đỗi

Bên gốc sấu già nhiều năm cằn cỗi

Ghi lại bao nhiêu câu chuyện tình yêu. "

Thu, là lá vàng úa rơi theo ngọn gió khẽ lạnh, là màu cốm xanh đong đầy vị ngọt ngào, là từng cụm hoa sữa trắng muốt nhỏ xinh bung nở những hương thơm nồng ngây ngất.

Thu, là một người con gái mang đầy vẻ cổ điển của một Hà Nội xưa cũ và cổ kính, dễ dàng khiến người ta đắm lòng vào yêu thương.

Thu ấy, đầy dịu nhẹ , êm đềm và vương vấn trên chóp mũi đầu vai của người đang say. Say vì cái đẹp đầy quyến rũ, say vì sự du dương quấn quít của hương thu - một hương sắc rực rỡ lại không chói mắt, nồng nàn cũng không gắt gay...

" Mùa thu Hà Nội thêm đẹp trong chiều

Thêm lộng lẫy trong hoàng hôn nhuốm đỏ

Hương hoa sữa ngạt ngào bay trong gió

Để ai xa...thu đến...lại nhớ về.

Mùa thu bên anh, cháy bỏng đam mê

Có một chút hương mùa thu Hà Nội

Chút sắc màu nơi phồn hoa đô hội

Chút kỷ niệm xưa em sẽ gửi cho anh. "

Em còn nhớ không em, những ngày thu xưa cũ ấy? Ngày thu êm đềm và dịu dàng với ta quá đỗi, như chở che, như bao bọc, như đơm đầy.

Thu vẫn vậy trong kí ức nơi anh, một ngày sắp tàn nhưng lại như mới nở, chúng ta tay trong tay dạo bước bên Hồ Tây. Trời đầy gió và nắng khẽ rơi trên mặt hồ ánh đỏ, ta buông lời yêu như thủ thỉ với lòng mình, để sắc thu này nhuộm màu tình đôi ta.

" Đã mấy mùa thu lạnh lẽo vắng tanh

Không có em tay trong tay cùng bước

Anh thấy mùa thu nhạt màu hơn trước

Đi trên lối quen sao vẫn lạ xa.

Mùa thu bên anh, hình bóng quê nhà

Mùa thu phương xa, nhớ mùa thu Hà Nội

Và anh yêu em, càng thêm gấp bội

Lá vàng rơi hay nỗi nhớ đang rơi! "

Thu này, anh gửi về em cùng những nụ hôn đầy thương nhớ, để nhắc em biết rằng anh yêu em, yêu bằng cả tình yêu Hà Nội, bằng cả tình yêu thu.

Em ơi em nhớ, thu này, của anh và của em...

---

* Đôi lời của Sữa: Phần thơ in nghiêng trích xuyên suốt trang truyện trên được mình lấy về từ internet và không rõ tác giả cụ thể là ai. :))) Nếu bạn vô tình đọc được những vần thơ này ở đâu đó mà biết được người sáng tác thì hãy cho mình biết nhé, cảm ơn nhiều! :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro