Chương 4: Bóng Tối Sau Hào Quang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi gặp gỡ tại nhà Alysia, Nobita không thể ngừng nghĩ về những điều cô đã chia sẻ. Đằng sau sự hoàn hảo của Alysia là một câu chuyện về áp lực và cô đơn mà không ai có thể thấy được. Nobita càng cảm thấy nể phục Alysia hơn khi cô vẫn mạnh mẽ vượt qua những khó khăn ấy.

Ngày hôm sau, khi Nobita bước vào lớp, cậu lập tức nhận ra sự khác biệt. Một nhóm học sinh đã tụ tập lại ở gần bàn Alysia, cười đùa và trò chuyện vui vẻ. Dường như mọi người đều bị cuốn hút bởi sự xuất hiện của cô, nhưng Nobita có thể thấy rõ một điều: sự xa cách mà Alysia cố gắng che giấu.

Khi cậu định ngồi xuống bàn, một vài học sinh trong nhóm ấy nhìn về phía Nobita và xì xào.

"Đó là Nobita sao? Cậu ấy có vẻ không hợp với Alysia chút nào."

"Cô ấy chỉ đang tử tế với cậu ta thôi. Làm sao mà cậu ấy xứng với một người như Alysia được?"

Những lời bàn tán đầy ác ý khiến Nobita cảm thấy áp lực và bối rối. Cậu không biết phải đối mặt với những lời đàm tiếu ấy như thế nào. Cả buổi học, Nobita chỉ im lặng ngồi yên và tránh né ánh mắt của mọi người.

Khi giờ học kết thúc, Nobita chuẩn bị rời khỏi lớp thì một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

"Alysia, có thể nói chuyện với bạn một chút không?"

Một người con trai với dáng vẻ tự tin và phong thái lịch lãm tiến đến gần Alysia. Cậu ta là Takeshi, con trai của một gia đình quý tộc danh giá trong trường. Không chỉ nổi tiếng vì vẻ ngoài điển trai, Takeshi còn là một học sinh xuất sắc, thường xuyên được vinh danh với những thành tích đáng nể.

Alysia mỉm cười nhẹ nhàng. "Tất nhiên, Takeshi."

Cả hai bước ra ngoài hành lang, để lại một không gian lặng lẽ trong lớp. Nobita nhìn theo họ, cảm thấy có chút lạc lõng. Takeshi dường như là người hoàn toàn trái ngược với Nobita. Cậu ta tự tin, tài giỏi và có lẽ là người mà mọi người cho rằng xứng đáng với Alysia.

---

Trong khi đó, ngoài hành lang, Takeshi quay sang nhìn Alysia với ánh mắt thăm dò.

"Alysia, mình không hiểu tại sao bạn lại chọn làm bạn với Nobita. Mình nghĩ bạn nên kết giao với những người có vị thế và tài năng hơn. Điều đó tốt cho tương lai của bạn mà."

Alysia nhíu mày, ánh mắt cô trở nên nghiêm nghị. "Takeshi, mình hiểu bạn đang nghĩ gì, nhưng mình không chọn bạn bè dựa trên địa vị hay tài năng. Nobita có điều gì đó đặc biệt mà bạn không thể thấy được."

Takeshi cười khẩy. "Đặc biệt? Cậu ấy chẳng có gì nổi bật cả. Bạn xứng đáng với những người hơn thế nhiều."

Alysia lắc đầu. "Điều quan trọng không phải là địa vị hay thành tích. Mình chỉ quan tâm đến những người thực sự chân thành."

Takeshi cảm thấy bị từ chối, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn. "Vậy bạn không quan tâm đến việc duy trì mối quan hệ với những người có thể giúp bạn tiến xa hơn sao? Mình chỉ muốn tốt cho bạn thôi."

Alysia không đáp, cô quay người bước đi, bỏ lại Takeshi đứng đó với vẻ mặt thất vọng và giận dữ. Nhưng sâu thẳm trong lòng, cô biết rằng không dễ dàng gì để chống lại những áp lực từ xung quanh, đặc biệt là khi tất cả đều mong muốn cô phải tuân theo một chuẩn mực nhất định.

---

Cuối ngày hôm đó, Nobita đang chuẩn bị rời khỏi trường thì cậu gặp Alysia ở cổng chính.

"Alysia!" Nobita gọi nhỏ, ngập ngừng bước lại gần.

Alysia quay lại, mỉm cười khi thấy Nobita. "Nobita, về cùng mình nhé."

Cả hai đi bộ về nhà cùng nhau, nhưng Nobita có vẻ lo lắng. Cậu nhớ đến những lời bàn tán của Takeshi và nhóm học sinh khác, và trong lòng cậu dấy lên sự hoài nghi.

"Nobita, bạn có vẻ không vui. Có chuyện gì sao?" Alysia nhẹ nhàng hỏi.

Nobita hít một hơi sâu, rồi nói nhỏ: "Mình chỉ đang nghĩ... liệu mình có thực sự phù hợp làm bạn với bạn không?"

Alysia dừng lại, nhìn Nobita với vẻ ngạc nhiên. "Tại sao bạn lại nghĩ như vậy?"

Nobita cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Alysia. "Vì mình không giống bạn... Mình không giỏi giang hay xuất sắc. Mọi người đều nghĩ rằng bạn nên kết bạn với những người như Takeshi."

Alysia khẽ thở dài. "Nobita, đừng để những lời của người khác ảnh hưởng đến bạn. Bạn là bạn của mình vì mình thấy được sự chân thành và tử tế từ bạn. Điều đó quan trọng hơn bất cứ thành tích nào."

Nobita im lặng, nhưng trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm. Dù vẫn còn lo lắng về khoảng cách giữa họ, nhưng cậu biết rằng Alysia không đánh giá cậu chỉ qua những điều bên ngoài.

Trước khi chia tay, Alysia quay lại nói với Nobita: "Hãy tin vào chính mình, Nobita. Bạn có giá trị theo cách riêng của mình, và mình rất vui vì chúng ta là bạn."

Lời nói ấy như tiếp thêm sức mạnh cho Nobita. Dù hành trình phía trước còn dài và đầy thử thách, cậu biết rằng ít nhất, cậu đã có được sự ủng hộ của một người đặc biệt như Alysia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro