Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Tuỳ! Không liên quan đến tôi – Taeyeon vẫn cố nói với giọng bình tĩnh nhất có thể, bàn tay còn lại của cô móc lấy chiếc điện thoại nhắn tin cho Sooyoung.

-Ồ! Chắc cô bé sẽ rất buồn nếu nghe em nói thế đấy – Giọng Donghae giả vờ buồn bã

-Đó là chuyện của cậu ta, nếu không còn chuyện gì nữa thì đừng làm phiền tôi nữa. – Taeyeon tắt máy và khẽ mỉm cười khi nhìn thấy tin nhắn của Sooyoung.

-Em gái! Người yêu của em bảo chỉ xem em là trò chơi thôi đấy. – Donghae cười khinh bỉ nhìn Sica.

Sica dành tặng cho kẻ đang mỉm cười trước mình những tia băng giá trong khi trái tim cô lại một lần nhói lên đau đớn vì Taeyeon.

------------------

-Cậu muốn vào đó một mình à? – Sooyoung nhớn mày về phía cánh cửa nhà kho trước xe mình.

-Cậu ở đây đợi Hyoyeon đi. Mình vào một mình xem trước đã, cậu biết tên Donghae rất nguy hiểm mà. – Taeyeon quay sang nhìn Sooyoung với nụ cười trấn an.

-Um. Mình biết rồi. Cậu phải cẩn thận. – Tuy mỉm cười nhưng ánh mắt Sooyoung vẫn hiện lên sự lo lắng dành cho người bạn của mình.

-Yên tâm đi. Mình là Kim Taeyeon mà – Taeyeon mỉm cười trước khi mở cửa xuống xe đi về phía nhà kho bỏ lại Sooyoung nhăn trán nhìn theo.

--------------

Taeyeon cố không phát ra bất kỳ tiếng động đến chính nhịp thở của mình cô cũng cố điều chỉnh nó. Nheo đôi mắt để nhìn rõ mọi vật xung quanh dưới những ánh sáng mờ lập lờ của những chiếc bóng đèn dây tóc nhỏ trên trần nhà. “Không đúng!” Những nét nhăn bắt đầu xuất hiện trên trán của Taeyeon, mọi chuyện không diễn ra như cô muốn, nhà kho này sẽ không yên tĩnh như thế, tên Donghae không thể nào không có ở đây, một nỗi bất an đang hình thành trong cô. Nhưng mọi chuyện trong đầu Taeyeon bỗng dưng biến mất, đôi mắt cô sáng lên khi là nhìn thấy bóng dáng của cô bé tóc vàng, người đã điều khiến trái tim lạnh lùng của cô đang bị trói chặt vào chiếc ghế gỗ. Trái tim Taeyeon nhói lên khi nhìn thấy Sica như thế, một lần nữa cậu ấy lại vì cô mà bị tổn thương.

-Sica! Là mình đây – Taeyeon nhẹ nhàng lên tiếng từ phía sau lưng ghế, cùng với hai bàn tay đang cố hết sức cỡi trói cho Sica.

Trái tim Sica đập nhanh liên tục, mọi giác quan dường như ngừng hoạt động khi nghe được giọng nói ấm áp quen thuộc kia, nhưng cũng nhanh chóng ý thức lại mọi việc, Sica liên tục lắc đầu mình:

-Um…um – Sica cố lên tiếng bảo Taeyeon mau rời khỏi đây nhưng tất cả đều vô ích khi trên miệng cô vẫn còn bị dán chặt.

Phụt….

Những bóng đèn neon bỗng nhiên được mở lên, cả Taeyeon và Sica đều nhắm mắt khi chưa thể nào thích nghi ánh sáng đột ngột như thế.

-Hahaha…Kim Taeyeon!

Taeyeon cố mở to mắt nhìn phía phát ra tiếng nói, nhanh chóng đứng dậy đi ra phía trước Sica khi mà trước mắt cô giờ đây là tên Donghae với khuôn mặt đắc ý cùng nhưng tên đàn em của hắn.

-Thật sự em nghĩ oppa sẽ tin những lời em nói hay sao? Chỉ xem cô bé ấy là trò chơi mà ngày nào cũng đi theo người ta sao. Rồi cả hôm cô bé gặp tai nạn, nếu mà người lái xe kia không thắng kịp thì oppa nghĩ cô bé cũng có thể không bị gì đâu khi em sẽ đỡ thay nhỉ. Đừng xem thường oppa như thế chứ. – Nụ cười khinh bỉ tiếp tục xuất hiện trên môi tên Donghae.

-Chết tiệt! – Taeyeon tự mắng chính mình khi mà người đưa Sica đến nguy hiểm lại chính là bản thân cô.

Nhìn tấm lưng của người trước mặt mình, trái tim Sica như ngừng đâp khi những lời Donghae nói cô đều hiểu được hết. Taeyeon vẫn theo cô, vẫn quan tâm cô, vẫn yêu cô, Taeyeon lừa dối cô vì muốn bảo vệ cô. Sica tự trách mình, tại sao không tin vào những cảm giác khi ở bên Taeyeon, không tin vào những gì nhìn mình cảm nhận được trong đôi mắt của cậu ây khi bên cô, tại sao có thể dễ dàng tin Taeyeon là người xấu xa như thế. Một niềm hạnh phúc xen lẫn lo lắng đang chạy khắp cơ thể, muốn chạy đến ôm kẻ đã lừa dối mình nhưng Sica không thể khi giờ đây chính cô còn không cử động được, cô cũng không muốn Taeyeon của cô bị xảy ra chuyện gì.

-Rôt cuộc mày muốn thế nào? – Giọng nói lạnh lùng cất lên, Taeyeon không thể nào tiếp tục giữ lễ độ với kẻ xảo trá trước mặt mình được nữa.

-Đơn giản thôi, tao sẽ thả cô bé kia khi mày chết.haha - Donghae bước từng bước tới trước mặt Taeyeon.

-Đừng mơ! – Taeyeon trừng mắt nhìn kẻ trước mặt mình.

Chát……….

-Sica! – Taeyeon hét lớn khi quay mặt lại một bên má Sica đã đỏ lên vì cái tát của một tên đàn em Donghae đang đứng bên cạnh Sica.

-Tên khốn! – Taeyeon hét cùng với nắm tay đưa về kẻ trước mặt

-Nếu mày ra tay một lần thì sẽ là một sẹo trên khuôn mặt con bé kia đấy – Donghae giữ lấy cổ tay của Taeyeon, nhướn mắt về phía tên đàn em của mình đang kề dao sát mặt Sica.

-Mày dám – Taeyeon nhiến răng tức giận nhìn tên Donghae trước mặt với ánh mắt hằn lên những vằn đỏ.

-Thử xem tao dám không? – Nụ cười thách thức xuất hiện trên môi hắn.

Taeyeon nhìn thẳng hắn rồi lại quay sang nhìn Sica, người đang nhìn cô với đôi mắt đầy yêu thương và lo lắng. Cắn môi, Taeyeon từ từ buông lỏng, hạ nắm đấm của mình xuống.

Bốp…..

Cú đấm thẳng vào má trái là điều đầu tiên Donghae giành cho Taeyeon. Ngã xuống do không thể nào giữ được thăng bằng sau cú đánh ấy, Taeyeon cảm thấy dường như xương hàm chẳng phải là của cô nữa. Chưa kịp đứng dậy Taeyeon lại nhận thêm một cú đá thẳng vào bụng, lần này nó khiến cô ôm bụng đau đớn.

-Um..um –Trái tim Sica thắt chặt lại. Nhắm chặt đôi mắt mình lại, cô không thể chịu đựng được khi nhìn thấy Taeyeon đau đớn như thế , những giọt nước mắt chảy dọc gương mặt hốc hác của cô.

-Mày có giỏi thì chống trả lại đi. Tao nghe nói mày là đai đen karate mà – Donghae nói trong khi liên tục đập vào bụng Taeyeon.

Cắn chặt răng không phát ra bất kì tiếng rên nào, toàn thân Taeyeon hoàn toàn không còn chút sức lực nào để kháng cự nhưng cô không cho phép bản thân mình tỏ ra yếu đuối trước Sica của cô.

-Bàn tay của mày dùng để ký họp đồng ấy nhỉ? – Donghae nhếch miệng cười trong khi lấy chân đập lên bàn tay phải của Taeyeon.

Rầm….

-Taeyeon. Mình đến rồi đây! – Sooyoung lên tiếng trong khi một tay đang nhắc bỏng một tên đàn em của Donghae.

-Chết tiệt! – Donghae quay mặt lại nhìn Sooyoung, Hyoyeon và đội vệ sĩ đi cùng hai người.

Taeyeon mỉm cười khi thấy sự mất tập trung của Donghae, ôm bụng cố gắng đứng dậy chạy về phía Sica. Taeyeon nhanh chóng tóm lấy tay cầm dao của tên đứng gần Sica sau đó vật mạnh hắn ngã xuống đất.

- Đừng khóc nữa, không sao rồi. – Dùng bàn tay trái nhẹ lau đi những vệt nước mắt trên khuôn mặt Sica sau khi cởi trói xong cho cô ấy, Taeyeon nở nụ cười ấm áp mà lâu lắm rồi cô không dành cho Sica.

-Huhu…tại sao lại lừa mình – Sica ôm chặt lấy Taeyeon, đánh liên tục vào lưng cô ấy trong khi lại tiếp tục khóc.

Nhẹ xoa lưng dỗ dành Sica, Taeyeon mỉm cười nhẹ nhàng, lâu rồi cô không được ôm Sica, lâu rồi cô không được cảm nhận được hơi ấm từ người con gái này, thật sự bây giờ những vết thương trên người cô chẳng là gì so với hạnh phúc đang chạy khắp người cô.

-TAEYEON! – Sica bất ngờ hét lên, xoay người đảo vị trí giữ cô và Taeyeon.

Taeyeon mở to mắt chưa hiểu hành động bất ngờ đó của Sica thì cô đã cảm nhận một dòng chất lỏng ấm nóng chảy qua lòng bàn tay mình. Lắc nhẹ người Sica, Taeyeon không hề cảm nhận có bất kỳ một phản ứng nhỏ phát ra từ người con gái đang nằm trong lòng mình.

-SICA! – Taeyeon hét lên, đôi mắt bây giờ tựa một con thú hoang.

-LEE DONGHAE!!! – Taeyeon nhẹ buông Sica xuống, đứng dậy lao nhanh về phía tên đã làm thương Sica của cô.

Tránh nhanh nhát dao của Donghae dành cho mình, Taeyeon nhanh chóng xoay người dùng khuỷu tay trái đánh mạnh vào lưng của Donghae khiến hắn ngã nhào xuống đất. Không kịp để hắn đứng dậy, Taeyeon tiếp tục xoay người tặng vào mặt hắn một cú đá mạnh. Tiến lại gần Taeyeon dùng chân đè mạnh bàn tay đang cầm dao của Donghae khiến hắn hét lên đau đớn.

-Tao không phải chỉ là đai đen mà là đai đen ngũ đẩng. Hiểu không? – Taeyeon tiếp tục đá thêm một cú vào bụng hắn.

Bốp…bốp…bốp…

-Đây là do mày dám đụng vào người con gái của tao – Taeyeon liên tục đánh mạnh vào khuôn mặt Donghae mặc cho máu chảy ra không ngừng từ khoé miệng của hắn.

-Taeyeon! Ngừng tay đi, cậu muốn hắn chết hả? – Hyoyeon giữ lấy cánh tay của Taeyeon,  ngăn lại những cú đấm tiếp theo của cô ấy

-Sica~

Taeyeon bất ngờ đứng dậy khi nhớ ra Sica, cô quên mất Sica của cô đã bị thương.

-Ở đây mình giao cho hai cậu. – Taeyeon không đợi nhìn cái gật đầu của Hyoyeon, nhanh chóng bế Sica rời khỏi.

-Thật là…Yah! – Hyoyeon xoay người tặng ngay một cú đấm mạnh vào mặt cho kẻ định dám đánh lén cô từ phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro