sunset with u - kittyz

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cốt truyện về cht chóc nên có thể khiến mọi người khó chịu, nên cân nhắc.

phần in đậm là hồi tưởng và quá khứ...
































~

“Chính xác thì chúng ta sẽ tổ chức sự kiện gì, ở đâu?” Hanni hỏi Minji, người hiện đang kéo tay cô.

“Đó là nơi mà cậu sẽ thích nó,” Minji từ từ mở cửa, để hiện ra tất cả những người thân yêu của Hanni.

"Chúc mừng sinh nhật!!" Mọi người hô lên và Hanni bị sốc, ngay lập tức bật khóc vì choáng ngợp.

Tất cả những người cô ấy đã không gặp trong vài năm qua, gia đình cô ấy và Dannielle đến từ Úc. Hyein đến từ một nơi nào đó ở Busan. Từ khắp các tiểu bang.

Từng người một, họ ôm lấy Hanni khi cô ấy tiếp tục khóc. Tuy nhiên, cô vẫn khao khát có người nào đó ở đây .

Ngay khi mọi người ngồi xuống chỗ của mình, cô ấy đến bên cạnh Minji, “Tại sao cậu lại làm điều này và tại sao cậu lại không nói với mình?" Vẫn rưng rưng nước mắt.

“Vậy thì sẽ không còn ngạc nhiên nữa! Ngoài ra, có một người bạn đã giúp mình,” Minji nháy mắt với Hanni.

--

Mọi người ăn tối, sau đó thưởng thức một số màn biểu diễn của ban nhạc trên sân khấu, và đây là sàn nhảy nơi mọi người đu đưa theo nhịp điệu.

Hầu hết thời gian, Hanni ở cùng với Minji, Hyein và Danielle. Nhưng cô ấy bận rộn khi cứ nhìn xung quanh, ở trong đáy mắt vẫn hiện lên vài tia tiếc nuối.

--

Hanni tự hỏi tại sao Minji lại đột ngột biến mất cho đến khi cô ấy nghe thấy tiếng Minji qua loa và đi tìm cô ấy.

Âm nhạc dừng lại và mọi người quay trở lại chỗ ngồi của minh, "Vì đã 5 giờ chiều, cuối cùng chúng ta cũng có thể đến chương trình tiếp theo và tôi muốn mời nhân vật chính trong ngày hôm nay của chúng ta đến trung tâm" tiếng nhạc chào đón vang lên cùng với tiếng vỗ tay của mọi người

Hanni hào hứng bước tới, “Bây giờ thì sao? Anh muốn tôi nhảy breakdance hay gì đó à?"

Minji chỉ mỉm cười kéo cô ấy ra, “Nhảy chậm nào" , tiếp đó DJ chơi một bản nhạc tên là Sunsets with You của Cliff và Yden, khiến Hanni cứng người như đá, "Một người bạn của tôi thực sự thích bài hát này vì cô ấy thực sự rất thích cảnh hoàng hôn.'' Cô nghẹn ngào nói với DJ

--

Bố của Hanni đến bên cô và trao cho cô một bông hồng. "Chúc mừng sinh nhật, công chúa.” ông mỉm cười ôm lấy cô nói chuyện một hồi rồi đi tiếp khách

Những người thân thiết hơn như Danielle và Hyeln đã thực hiện một điệu nhảy nhẹ nhàng với Hanni

"Cậu đã sắp đặt những thứ này sao?" Hanni hỏi Minji khi họ đang khiêu vũ.

“Hm... cũng có thể coi là có, nhưng giống như tớ đang làm theo chỉ dẫn của ai đó hơn" Minji ngập ngừng nói mà khi không biết phải trả lời như thế nào.

Sau đó Minji bỏ mặc cô bên sàn nhảy và thật bất ngờ, Kim Taehyung, anh trai cô xuất hiện.

Trao bông hồng cho Hanni, nước mắt cô bắt đầu lăn dài trên má. Mắt, môi và mũi của anh ấy. Nó có những đường nét tương tự như người cô đang thầm mong xuất hiện tại đây.

Khi Hanni nhắm mắt lại, ước gì có người ấy ở đây, Cùng hòa mình với bài hát của quen thuộc, tận hưởng và dành thời gian cho nhau. Nhảy múa như thế giới này chỉ có hai người .

--

Hanni từ từ mở mắt ra và cô ấy ở đó, tình yêu của đời cô , đang nhảy múa trước mặt cô và mỉm cười như thể Hanni là tất cả đối với cô ấy

"Này, sao chị lại khóc?" Haerin hỏi khi ghé sát mặt vào Hanni, khiến Hanni đỏ mặt xấu hổ.

“Chị chỉ là không biết nhảy," Hanni ngại ngùng nói.

“Vẫn không hiểu tại sao chị lại khóc." Haerin cười nhạo cô.

Hanni vỗ vào tay cô ấy và lau nước mắt , “Chị không thể khóc vì khoảnh khắc này sao?"

“Thật dễ thương!  ở đây để em hướng dẫn chị, chị chỉ cần đi theo dòng chảy" Haerin nói trong khi từ từ di chuyển cơ thể của cả hai và lắng nghe Sunsets with you, một bài hát Haerin thực sự thích, "Thấy chị đang nhảy rất hay đó!"

Thật ra, Hanni rõ ràng là biết khiêu vũ, chỉ là đôi khi con người ta cũng biết nói dối thôi

Haerin nhìn chăm chăm vào mắt Hanni, phân tích suy nghĩ trong đầu cô ấy, "Chị ổn chứ?”

“Chị chỉ không muốn mất em thôi,” Hanni nói ngay lập tức ôm lấy Haerin.

“Em yêu chị” là tất cả những gì Haerin có thể nói.

--

Hanni được đưa trở lại thực tại khi Taehyung đưa cô ấy lại trung tâm và Danielle, Hyein, Minji đã tham gia cùng cô ấy,

Minji ra hiệu cho ai đó phía cánh gà.

“Xin chào tình yêu, chị có khỏe không ??" Một giọng nói từ loa vang lên và mọi người nhìn lên màn hình duy nhất ở đó

"Chúc mừng sinh nhật ! Chị có thích những bất ngờ này không?" Haerin hỏi. Hanni gật đầu trong khi nước mắt vẫn còn lăn dài trên  má.

"Em sẽ cho rằng chị rất thích và em vui rằng chị đã thích nó, nhưng nếu không phải vậy thì em thực lòng xin lỗi !"

“Em thực sự rất muốn tổ chức một bữa tiệc bất ngờ cho sinh nhật của chị, nhưng em bận việc này " Haerin nói rồi chỉ vào chiếc giường bệnh mà cô ấy đang nằm, "Em hy vọng mọi người đều ở đó! Danielle có ở đó không?”

"Chị đây!" Danielle hét lên trong khi an ủi Hanni bên cạnh, cô ấy cũng đã khóc khi nghe thấy giọng nói của Haerin  .

“Chị có ở đó không? Tuyệt vời ! Cảm ơn, Dani ! Dù sao thì em cũng muốn xin lỗi vì đã mất khoảng 2 năm để điều bất ngờ này xảy ra và em đã không thể thực hiện được. Còn Hanni, chị à? Chị có thể nhìn em không? Haerin cầu xin như thể cô ấy biết rằng Hanni thậm chí sẽ không nhìn vào nó.

Hanni không muốn nhìn cô ấy, "Pam unnie yaaa, làm ơn. Chỉ lần này thôi, được không?"

Hanni cố gắng hết sức để bình tĩnh lại trong khi Haerin đang chờ đợi, hay có thể nói là em ấy không biết bắt đầu từ đầu khi vẫn đang cân nhắc tiếp tục lời nói của mình. Vì vậy, cả hai cùng lúc im lặng .

Hanni lấy hết can đảm để nhìn Haerin qua màn hình, Haerin cũng nhìn theo, “Em thực sự không biết bắt đầu từ đâu vì em không giỏi diễn đạt bằng lời nói nhưng em sẽ cố gắng hết sức"

Haerin hít vào thở ra, "Đầu tiên, em yêu chị. Chị là điều tốt nhất đã xuất hiện trong cuộc đời em và em sẽ không hối tiếc một ngày nào bất cứ khi nào em ở bên chị. C-chị đã không bỏ rơi em khi em tồi tệ nhất. Và em có thể nghe lại được không? Lời mà chị đã nói với em trong ngày kỷ niệm của chúng ta ?

Thở hổn hển, cô ấy nói tiếp , “Để chị, hãy để chị chăm sóc em cho đến khi chúng ta già đi"

“Để chăm sóc em cho đến khi chúng ta già đi." Haerin cũng bắt đầu rơm rớm nước mắt, "cảm ơn, cảm ơn vì đã chăm sóc cho em bất cứ khi nào em cảm thấy yếu đuối, Vì đã ở đó bất cứ khi nào em cần hỗ trợ hoặc chỉ ở đó trong quá trình trị liệu của em. Và chị biết đấy, những thứ như thế"

Haerin lau nước mắt nhưng chúng không ngừng lại, cô ấy cười khúc khích, "Em tự hỏi bản thân mình, làm sao em có thể bỏ rơi cô gái đã không ngừng chiến đấu vì em đây? Đã không bỏ rơi em khi cô ấy có quyền lựa chọn ra đi. Lẽ nào bước  ra khỏi cuộc đời em dễ dàng như thế. Nhưng không, cô gái này đã ở lại." Haerin dừng lại một chút, cố gắng tìm những từ thích hợp để nói, "Tuy nhiên, em mới là người bỏ đi. Em xin lỗi nếu tôi đột ngột từ bỏ cuộc chiến."

"Làm ơn đừng nói xin lỗi," Hanni nói và quay đầu đi

"Em vẫn rất tiếc về điều này. Và Hanni à ! Làm ơn làm ơn đi, giờ thì chị đã chăm sóc cho em xong rồi. Đã đến lúc tập trung vào bản thân. Em hy vọng những kỷ niệm của chúng ta không làm bạn khóc, mà khiến bạn mỉm cười khi nghĩ về nó." Mỉm cưới, vẫn cố ngăn mình không rơi nước mất

“Cảm ơn chị đã ở bên em trong mỗi buổi hoàng hôn mà chúng ta đã cùng ngắm nhìn và hãy nhớ rằng em sẽ ở bên chị, vẫn hướng dẫn chị trên mỗi bước đường. Và mong rằng chị vẫn sẽ luôn yêu em.

Đó là những lời cuối cùng cô nghe được từ Haerin khi ngắm hoàng hôn trên sân thượng ngôi nhà của họ, và giờ đây là trên màn hình lớn kia...

~

Ngày hôm sau, Hanni đến thăm mộ em . Bạn bè của cô ấy đã đi cùng và giúp cô ấy sắp xếp một số nến và hoa.

“Xin chào tình yêu, tụi chị đến rồi, cô ấy nhìn Danielle, Minji và Hyein. Ai vẫy bia mộ cô.

Hanni nhắm mắt lại, ngay lập tức cố ngăn nước mắt rơi xuống, “Em vẫn biết cách khiến chị phải lòng em ngay cả khi anh không còn ở đây nữa. Cảm ơn em rất nhiều".

“Em biết đấy, chị sẽ làm lại từ đầu, phải không? Là vì em, chăm sóc em cho đến khi chúng ta trưởng thành. Khám phá khắp thế giới, du lịch, âu yếm và mọi thứ" Hanni nhìn hoàng hôn, "Thật đẹp phải không tình yêu? Không có thắc mắc tại sao em đánh giá cao nó rất nhiều."

“Chị cá là trong mọi vũ trụ, em đều thích ngắm hoàng hôn và chị rất sẵn lòng ngắm cảnh đó cùng em mỗi ngày. Đừng lo lắng cho chị, em yêu. Chị đang làm tốt những ngày này. Chị sẽ cố gắng để không khóc mỗi khi nghĩ về em.” Cô vừa nói vừa khóc. Minji đưa chiếc khăn tay của mình và Hanni nhận lấy.

“Chị luôn biết ơn vì những khoảng thời gian được ở bên em và để chị chăm sóc cho em

Em biết chị sẽ luôn yêu em mà, phải không?"

Gió lướt qua làn da của họ như thế Haerin đang trả lời cô ấy.

Ngắm nhìn hoàng hôn, Hanni từ từ thở ra một hơi nhỏ, hài lòng với câu trả lời.





















































“Chị sẽ không bao giờ quên mỗi chiều hoàng hôn với em.”

















-------------------------------------------------
đây là vừa trans vừa chuyển ver.

có thể sẽ có nhiều chỗ sai sót và khô khan, mong mọi người bỏ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro