3.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi họ đến khu nhà, Taehyung dán vết cắn đánh dấu và xịt mùi hương của Seokjin lên người. Seokjin như nuốt một cục u trong cổ họng. Ngửi mùi hương của mình trên người omega xinh đẹp tóc đỏ khiến huyết áp của anh tăng cao.

"Em sẵn sàng chưa?"

Taehyung hít một hơi thật sâu. "Dạ rồi"

Seokjin bước ra khỏi xe, đưa chìa khóa của mình cho người phục vụ khi cánh cửa xe chỗ Taehyung được mở.

"Cảm ơn." Cậu mỉm cười khiến người đàn ông đỏ mặt một chút.

Một chiếc limo được gửi đến chỗ của họ, Seokjin mở cửa cho cậu. Taehyung ngồi vào trong xe ngắm nhìn ngoài cửa sổ. Đôi mắt cậu tập trung vào ánh đèn từ căn biệt thự. Nơi này ban ngày đã đẹp rồi nhưng vào ban đêm nơi này như được lột xác với không gian mê hoặc từ những ánh đèn vô cùng rực rỡ được thắp lên.

"Wow, nơi này có vẻ được chăm sóc rất kỹ" Seokjin thì thầm.

"Vâng, bà em rất quan tâm đến nơi này. Bà thực sự yêu nơi này."

Anh gật đầu. Khi họ đến biệt thự, những chiếc limo khác đã ở đó với những người bước ra từ xe. Seokjin ra ngoài trước rồi giúp Taehyung ra ngoài. Anh đưa tay ra, Taehyung vòng tay ôm lấy cánh tay anh và họ bước vào cửa. Người quản gia Chungsu chào họ rồi dẫn họ vào trong. Họ được dẫn đi một lối đi khác với con đường cậu đã đi khi cậu đến đây.

Lần đầu cậu đến nơi này, nó được trang trí với rất nhiều đồ cổ, Taehyung thích thú khi nhận được chiếc nhẫn của mẹ mình nhưng nhìn thấy biệt thự từ một góc nhìn khác. Cậu đột nhiên cảm thấy hiếu kỳ khi biết về lịch sử của biệt thự. Đọc lại nhật ký của mẹ mình, bà đã nói rất nhiều về việc yêu thích những cổ vật và nghệ thuật trong nhà.

Chungsu mở một cánh cửa dẫn đến một phòng khiêu vũ. Có rất nhiều người đứng xung quanh nói chuyện. Mọi con mắt đổ dồn vào họ. Taehyung cố hết sức để nén nỗi sợ hãi của mình xuống. Seokjin vỗ nhẹ vào tay cậu và họ nhìn nhau.

"Sẽ ổn thôi." Anh nở một nụ cười trấn an.

"Dạ, cảm ơn anh."

"Taehyungie!" Soonja vội vã đến chỗ họ. Bà thở hổn hển khi nhìn thấy Seokjin. "Trời ơi, bà luôn nghĩ về người bạn đời của cháu trông như thế nào nhưng cậu ấy vượt xa những gì bà có thể tưởng tượng. Chào cháu, cháu rất đẹp trai."

Seokjin mỉm cười. "Cảm ơn lời khen của bà nhưng vẻ ngoài của cháu không bằng một góc với vẻ đẹp hoàn hảo của bà."  Anh hôn lên mu bàn tay bà. Má bà đỏ ửng và Taehyung có thể nói rằng bà ngay lập tức bị quyến rũ bởi anh.

"Cháu đúng là một quý ông lịch lãm." Bà ấy cười khúc khích. "Hai cháu là một cặp đôi đáng yêu làm sao." Bà ấy ôm Taehyung và thì thầm vào tai cậu. "Cậu ấy chắc chắn là một người rất chu đáo." Bà cười khúc khích.

Taehyung thấy bốn chị em họ của cậu - Minji, Hyejin, Seoyun và Minseo nhìn chằm chằm vào họ trong cơn sốc. Minji hắng giọng và đi về phía họ cùng với ba người kia.

"Wow Taehyung-ah, tôi thực sự không nghĩ cậu thật sự đã có bạn đời, tôi nghĩ cậu đã nói dối." Cô nhìn Seokjin từ trên xuống dưới.

"Tại sao tôi lại phải nói dối?"

"Để có được cơ hội gần hơn với bất động sản." Hyejin nói. "Không xúc phạm nhưng cậu vẫn là người ngoài  đối với chúng tôi."

Taehyung nhìn xuống.

"Người ngoài hay không thì bạn và em ấy cũng có chung dòng máu," Taehyung nhìn Seokjin, người đang nói. Ánh mắt họ nhìn anh. "Tôi là người ngoài nên tôi xin lỗi vì đã nói như thế này. Nhưng tôi thấy sự đối xử lạnh nhạt với người bạn đời của mình. Tôi không thích điều đó." Giọng nói của anh rất mạnh mẽ và có thẩm quyền, anh có thể thấy Seoyun và Minseo thu mình lại một chút khi Minji và Hyejin lườm anh.

"Các cô gái", Soonja nói và họ nhìn bà. "Bà hiểu các cháu có thể không biết điều này ngay bây giờ nhưng đây là một mẹo nhỏ,  khi có sự hiện diện của một cặp vợ chồng. Đừng xúc phạm người bạn đời của alpha trước mặt họ. Các cháu thật may mắn khi Seokjin-ssi tỏ ra lịch sự vì nhiều alpha sẽ khó chịu và cực kì cáu bẳn."

"Tôi xin lỗi." Seoyun và Minseo lầm bầm.

Hyejin đảo mắt, "xin lỗi."

Minji chế giễu và bỏ đi.

"Bà rất xin lỗi về Minji."

"Bà ngoại, người không cần phải xin lỗi, không sao đâu. Cháu biết sự hiện diện của cháu vẫn còn gây khó chịu với họ."

"Tôi chưa bao giờ nghĩ là đời này tôi sẽ thấy con trai của Eunju ở đây." Mẹ của Minji nói.

"Còn tôi vẫn không thể tin rằng Eunju, một nữ alpha duy nhất trong gia đình sinh con và cô ta đã sinh ra một omega." Mẹ của Hyejin nói. "Có nên tự động truất quyền cậu ta? Omegas không thể làm bất cứ điều gì."

Taehyung mở miệng nhưng Seokjin lên tiếng. "Đây là một tuyên bố khá táo bạo mà cô vừa phát ngôn ở đây. Omegas có thể làm rất nhiều và họ xứng đáng với nhiều thứ hơn là chỉ có cái tử cung." Mắt Taehyung mở to. "Taehyungie của tôi là một luật sư và em ấy sắp sửa tạo dựng tên tuổi cho mình."

"Một luật sư?!" Họ há hốc miệng vì kinh ngạc.

Seokjin gật đầu. "Em ấy là một luật sư tại công ty luật của tôi và nhìn xem những điều tuyệt vời mà em ấy có thể làm. Tôi cá là không ai trong số mọi người ở đây nghe nói về Đạo luật OFR đại diện cho Quyền Tự do Omega. Tôi cũng không biết về nó cho đến khi Taehyung chỉ cho tôi. Nên bây giờ chúng tôi sẽ giúp đỡ các omegas khi họ cần. Vì vậy, hãy suy nghĩ kỹ trước khi cô muốn xúc phạm người bạn đời của tôi."

Taehyung không thể không đỏ mặt, cậu hít một hơi thật sâu nói với bản thân rằng họ không thực sự là bạn đời của nhau và Seokjin chỉ là đang đóng giả bạn đời của mình.

Soonja mỉm cười. "Bà biết về OFR, Eunju là người đã kể cho bà nghe về nó khi con bé còn học trung học."

"Mẹ cháu cũng biết?" Taehyung kinh ngạc.

Soonja gật đầu. "Con bé đã giúp đỡ rất nhiều betas và omegas khi còn nhỏ và giờ thấy cháu theo con đường tương tự làm bà cảm thấy ấm lòng."

Cậu không thể kiểm soát nụ cười ngày càng rộng xuất hiện trên khuôn mặt mình. Một phần trong cậu bấn loạn cảm xúc và thổn thức nhưng cậu sẽ không thể hiện điều đó trước mặt những người đang gay gắt chỉ trích cậu và mẹ cậu.

Sau bữa tối, Soonja nói với Taehyung và Seokjin đi theo bà. Bà đưa họ vào một văn phòng và đóng cửa lại.

"Bà không nên cho cháu bất cứ thứ gì khi cuộc đua bắt đầu nhưng bà muốn đưa cháu thứ này." Bà lấy một cuốn sách đầy màu sắc trên bàn. "Đây là album ảnh của Eunju, con bé đã thu thập tất cả các ảnh của mình từ khi còn bé cho đến khi có cháu. Chà, bức ảnh cuối cùng bà có khi Eunju ở đây là khi con bé mang bầu. Con bé và Minho đến thăm chúng ta với hy vọng được chấp nhận, nó đã cãi nhau với bà ngoại Alpha của cháu và đó là lần cuối cùng chúng ta nhìn thấy con bé. Minho đã báo cho bà về sự ra đi của Eunju."  

Taehyung nắm chặt tay nhìn xuống. "Cháu xin lỗi", cậu thì thầm.

Bà nghiêng đầu. "Tại sao cháu lại xin lỗi?"

"well ... vì cháu ... mà mẹ cháu..."- Cậu hít một hơi thật sâu.

Bà ôm lấy má cậu để họ nhìn nhau. "Mẹ của cháu muốn có cháu bất kể điều gì. Eunjuie luôn là một alpha kỳ lạ. Con bé luôn âu yếm và chăm sóc búp bê của nó thay vì sở hữu và thô bạo. Và Eunjuie luôn nói về việc muốn có con. Khi các chị gái khác của con bé mang thai và sinh con, nó luôn muốn làm điều đó dù thế nào đi nữa. Mẹ con bé và bà đã cố gắng nói với nó về sự nguy hiểm của việc nữ alpha mang thai nhưng con bé đã quyết định rồi. Con bé quyết định muốn có con và nó đã sinh ra một đứa trẻ xinh đẹp là cháu đây." Bà lau nước mắt cho cậu. "Eunju đã đánh đổi để cho cháu một cuộc sống, vì vậy xin đừng bao giờ cảm thấy mình đã làm gì sai bởi vì cháu không làm thế. Mẹ cháu đã đạt được rất nhiều thành tựu cho mình nhưng cháu , cháu là thành tựu lớn nhất của con bé."

"Cảm ơn bà, bà ngoại." Cậu khóc, bà ôm chặt lấy cậu. Bà đưa khăn giấy cho cậu, còn Seokjin xoa lưng cậu.

"Bà không ngạc nhiên về người bạn đời mà cháu chọn." Họ nhìn bà. "Cậu ấy rất giống Eunju, rất dịu dàng, yêu thương và quan tâm. Seokjin-ssi cháu thực sự là một alpha tốt. Hãy tiếp tục chăm sóc Taehyungie giúp bà nhé."

Seokjin gật đầu nhỏ. "Cháu hứa."

Soonja mở cửa. "Chungsu, bạn có thể dẫn họ ra ngoài mà không để ai thấy không."

"Vâng thưa bà." Ông cúi đầu. "Lối này quý ông."

Taehyung quay sang bà của mình. "Một lần nữa cám ơn bà."

"Cháu luôn được chào đón, cháu yêu. Bà sẽ liên lạc với cháu khi đến phần tiếp theo."

"Ok" Họ cúi đầu và rời đi.

Soonja mỉm cười nhìn họ rời đi. "Cậu ấy là người có một không hai." Bà thì thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro