CHAP 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng nay, nhân lúc Seohyun còn chưa tới, Yuri tự mình đi đến phòng làm việc của bác sĩ chuyên khoa.

-"Tôi muốn biết chính xác bệnh tình của mình"_Yuri nhanh chóng đề cập thẳng vào vấn đề

Bác sĩ ngồi xuống ghế: "À bệnh của cô cũng không quá nghiêm trọng..."

-"Bác sĩ nói thật cho tôi biết đi"_Yuri nhíu mày_"Tôi biết bệnh của mình không đơn giản"

-"..Nhưng...người nhà..."_Bác sĩ khó xử không biết giải thích ra sao.

-"Tôi muốn biết sự thật"_Yuri sẵng giọng, ngữ khí doạ người, nhìn thẳng vào bác sĩ.

Vị bác sĩ sợ tới đổ mồ hôi hột, trầm ngâm một lát đành thở dài:

-"Cô có một khối u ác tính phía sau não"

...

Yuri im lặng nghe bác sĩ nói toàn bộ về bệnh tình mà không hề phản ứng, lúc đầu đáy mắt chỉ gợn lên một chút bất ngờ rồi sau đó lại bình tĩnh giống như không phải chuyện của mình.

Bác sĩ kinh ngạc trước thái độ của Yuri:

"Cô...không sao chứ?"

Yuri gật đầu, đứng dậy:

"Cảm ơn bác sĩ đã nói cho tôi biết"

Yuri không về thẳng phòng mà đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo lại.

Yuri nhìn mình trong gương, tì trán vào vách tường lạnh lẽo, bờ vai bây giờ cũng suy sụp rũ xuống. Không phải Yuri sợ cái chết mà bên cạnh còn gia đình, Yuri phải có trách nhiệm với họ.

Nhà họ Kwon chỉ có mình Yuri sẽ phải gánh vác tập đoàn lớn thay ba. Cả Seohyun nữa, bây giờ còn đang mang trong mình giọt máu của mình, nếu chẳng may không qua khỏi, ai sẽ chăm sóc cho mẹ con cô??

Quai hàm Yuri cứng ngắc, lông mày nhíu lại. Chợt nhớ ra điều gì đó, Yuri cho tay vào túi áo.

Là hình siêu âm mà Seohyun đưa cho Yuri hôm qua. Trên ảnh giống như một quả trứng nhỏ, chưa biết là trai hay gái nữa.. Bảo bối của Yuri còn bé như vậy, không thể mất ba được

Hốc mắt Yuri đỏ hoe. Yuri thở dài một tiếng rồi đi ra ngoài

Về gần đến phòng bệnh liền trông thấy Seohyun . Cô đang vội vàng đi hỏi hết y tá này tới y tá khác điều gì đó:

- "Hyunie!...Em làm gì thế?"

Seohyun quay ra phía cửa. Lúc này Yuri mới nhìn thấy gương mặt lo âu của cô. Seohyun không nói gì, lao tới ôm chầm lấy Yuri

- "Em đang tìm Yul..."

Yuri mỉm cười, vuốt nhẹ tóc cô

Seohyun nhìn Yuri

-"Sáng sớm Yul đã đi đâu thế?"

-"Yul ra ngoài hít thở không khí một chút"

-"Sao không đợi em tới, em sẽ đi cùng Yul"_Seohyun dựa hẳn vào người Yuri, dịu dàng nói.

-"À có cái này..."

Cô đi vào phòng, mở chiếc cặp lồng đang để trên bàn, bên trong toàn món mà Yuri thích.

-"Yul, Yul phải ăn nhiều vào đấy"_Seohyun vừa nói vừa đặt đồ ăn lên bàn.

"Ngày mai phẫu thuật xong, có thể Yul sẽ không dậy nữa, đúng không?"

Câu hỏi của Yuri khiến Seohyun giật mình, suýt chút nữa làm rơi đũa xuống đất

-"Ai nói với Yul như vậy hả? Yul sẽ không sao hết..."_Cô cố nói lớn để giọng mình không run.

"Hyunie, sao lại giấu Yul? Nhỡ Yul thực sự rơi vào 50% kia, sẽ không thể nói với em những lời cuối cùng thì sao?"

Seohyun lắc đầu, nước mắt giàn giụa chảy xuống:

-"Đừng nói thế, Yul nhất định không sao mà..."

Yuri thở dài, đứng dậy ôm cô:

-"Ngoan nào, em khóc nhiều như vậy mai sau bảo bối của chúng ta làm sao vui vẻ được"

Sáng mai Yuri sẽ làm phẫu thuật sớm nên tối nay Seohyun nhất quyết đòi ở lại cùng Yuri.

Phòng bệnh VIP có 2 giường, một giường cho bệnh nhân, một giường cho người nhà. Đến tối Seohyun định về giường ngủ thì bị Yuri nhanh tay níu lại:"Ngủ ở đây đi"_Vừa nói Yuri vừa vỗ vỗ vào phần giường trống cạnh mình.

Chờ mãi Seohyun vẫn chưa trả lời, Yuri chỉ vào chiếc giường bên cạnh:

"Nhanh lên, hay em muốn Yul qua bên đó nằm với em"

Lúc này cô mới rón rén nằm lên cạnh Yuri. Yuri kéo Seohyun gối đầu lên tay mình, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô, thoải mái thở ra một tiếng rồi nói:

-"Sáng sớm mai Yul phải làm phẫu thuật rồi.."

Seohyun nhắm mắt, gật gật đầu:

-"Yul, hứa với em một chuyện được không?"

-"Được. Em nói đi"_Yuri hôn nhẹ lên tóc cô

Seohyun vòng tay ôm ngang người Yuri: "Hứa với em, nhất định Yul sẽ quay lại, nhất định không được quên em..."

Mắt Yuri tràn đầy dịu dàng, nắm lấy bàn tay đang đặt ngang bụng mình của cô, cất giọng trầm thấp: "Yul sẽ khoẻ lại để bù đắp cho em, cùng em nhìn bảo bối lớn lên, gia đình chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc...Hyunie, thật xin lỗi, từ ngày được gả về nhà họ Kwon, Yul toàn khiến em phải chịu ấm ức...cảm ơn em đã ở lại bên Yul"_ giọng Yuri mềm mại hơn thường ngày nhưng lại khiến cho người ta có chút đau lòng.

-"Yul biết không, kế hoạch ngày bé của em là học xong đại học sẽ trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng, cùng bạn bè đi du lịch nhiều nơi"

-"Vậy à.."

-"Vâng, nhưng nếu cuộc đời đi theo kế hoạch...em sẽ không gặp được Yul.."_Seohyun nhìn Yuri, đồng tử đen láy vì nước mắt mà trở nên long lanh_"Được Yul yêu thương là điều em chưa từng ngờ tới, nhưng nó còn hơn cả những gì em mong ước và lên kế hoạch...Chỉ cần chúng ta luôn bên nhau thì sẽ không sao hết, Yul nhất định không được bỏ em lại một mình đấy.."

Yuri khẽ mỉm cười, những lời này của cô làm tim Yuri như muốn tan chảy, tâm trạng trong nháy mắt cảm thấy bình yên...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro