Chapter 10: Drunk

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cầm tớ kết quả xét nghiệm trên tay, Yi Jung thật không biết nên vui hay buồn. Trên giấy đã viết rõ 99.9% Manson là con của anh. Cảm giác bất ngờ có một đứa con, thật sự không thể diễn tả bằng lời. Trong khi còn đang đứng sững, Yi Jung đã nghe tiếng đt reo

- Có kết quả rồi chứ?

- Rồi

- Thế nào?

- Nó là con tôi

Đầu dây bên kia im lặng. Yi Jung cũng không biết nên nói gì

- Mơ xong chưa đấy?

- Tôi đang chờ cô nói

- Muốn tôi nói gì? Chúc mừng nhé? Hay chia buồn?

- Cô đang làm gì thế?

- Đang ở tòa sọan

- Cô còn nợ tôi 3 việc nhớ không?

- Được rồi. Muốn tôi làm gì cho anh chứ phải không? Đến nhanh đi, tôi sẽ cố trốn ra

- Cô là nhân viên tốt ghê đấy nhỉ

- Biết sao được, thiếu nợ thì phải thế thôi

- Được rồi, chờ ở đấy. Tôi đến bây giờ

- Ok

Khi anh đến tòa sọan tờ Style, nơi Ga Eul làm việc, cũng đúng lúc cô từ bên trong chạy ra, phóng lên xe và hối anh chạy cho lẹ. Anh quay sang nhìn cô đang thở hồng hộc, nhíu mày

- Cô vừa chạy đua về đấy ah?

- Tôi phải phôtô cho xong mớ tài liệu, đem phát hết 3 tầng lầu rồi mới lẻn đi được đấy. Mệt chết đi được

- Làm việc mệt như vậy sao không đến công ty của bố cô

Không có tiếng trả lời. Quay sang, Yi Jung nhìn thấy Ga Eul đang nhìn mông lung ra cửa sổ.

"Luôn như vậy, mỗi khi nhắc tới chủ đề này"

- Gia đình cô....

- Anh đang chở tôi đi đâu thế? Tôi trốn việc ra không phải để đi long nhong thế này đâu nhá

Yi Jung biết Ga Eul đang né tránh.

- Cô đang nợ tôi đấy. Sao nhiều ý kiến thế

- Biết rồi, chủ nợ, không cần nhai đi nhai lại thế đâu. Nhưng ít ra cũng phải cho tôi biết ta đang đâu chứ

- Sợ tôi đem cô đi bán ah?

- Chứ gì nữa. Tôi bán cũng có giá lắm đấy nhá

- Phải rồi

- Vậy rốt cuộc là đi đâu?- Ga Eul lặp lại câu hỏi

- Uống rượu

- Hay đấy. Nhưng tìm đâu ra chỗ cho anh uống vào giờ này?

Yi Jung đưa tay lên nhìn đồng hồ. 2h30. Nãy giờ anh không hề để ý đến thời gian

- Yên tâm, có chỗ là được rồi

Anh mỉm cười, nhấn ga cho chiếc xe vọt về phía trước

**********

- ZÔ

Hai ly rượu óng ánh đỏ chạm vào nhau lanh canh. Họ đang ngồi trong hầm rượu nhà họ So, với hàng trăm chai rượu khác nhau chất đầy các kệ tủ
Ga Eul uống một hơi cạn ly, với tay rót thêm

- Hình như hôm nay người muốn uống rượu là tôi mà. Sao tôi thấy cô có vẻ còn sung hơn tôi nữa vậy?

- Tôi làm gì cũng hết mình mà. Hơn nữa rượu rất ngon

- Cô thích uống rượu lắm ah?

- Tôi thích bất cứ thứ gì làm tôi say được

- Sao lại thích được say?

- Say thì không cần suy nghĩ

- Có gì làm cô sợ nghĩ đến tới vậy?

- Anh đang tò mò chuyện của tôi đấy

- Vậy ah. Thật có lỗi quá

- Không sao. Hôm nay là ngày của anh mà. Tôi không bắt lỗi anh mấy việc vặt vãnh vậy đâu

- Hôm nay cô tốt với tôi thế

- Tôi đang trả nợ mà. Không còn nhiều cơ hội đâu đấy, nên cố mà tận hưởng

Cô vừa nói vừa đưa ly rượu lên. Anh chạm nhẹ ly của mình vào đó.

- Ly này là vì con trai của anh - Cô nói và uống cạn ly rượu của mình

- Vì một người hôm nay sẽ đi xa

- Một người? Con gái ah?

- Hình như cô cũng đang xen vào đời sống riêng của tôi đấy

- Oh. Sorry nhé. Coi như tôi và anh hòa. Cạn ly nào

Hai ly lại chạm vào nhau. Dưới sàn là mớ vỏ chai bị vứt lăn lóc.

*********

Hai người bước song song trên phố. Trong khi Ga Eul vừa đi vừa huyên thuyên cười nói, quay mặt về phía Yi Jung, anh đút tay vào túi quần, chậm rãi đi sau

- Cô uống khá đấy. Coi bộ muốn chuốc say cô hơi bị khó

- Tạm được thôi. Mà anh cũng đâu có tệ, hình như anh còn tỉnh hơn tôi đấy

- Dĩ nhiên. Tôi lớn lên cùng với mấy chai rượu lúc nãy mà

- Của bố anh ah?

- Của ông tôi. Bố tôi không có hứng thú lắm với rượu, ông ta thích đàn bà hơn

Giọng Yi Jung trầm lại. Ga Eul nhận ra, và cô biết lí do. Nhưng Ga Eul không hỏi, cô tin sẽ có một ngày, anh tự nói với cô. Cũng như sẽ đến lúc, cô kể với anh những điều chôn chặt trong lòng. Một ngày nào đó, khi cô đã sẵn sàng, có lẽ sẽ không xa. Cả hai im lặng một lúc, cho đến khi Ga Eul quay sang, đặt hai tay mình lên má anh

- Mặt anh đỏ lên nhìn dễ thương quá

Rồi cô cười sặc sụa. Yi Jung cũng bật cười, và tiếng cười ngày một lớn, làm rộn cả góc phố đang yên tĩnh.

"Tiếng cười của con bé này dễ lây như bệnh cúm ấy. Khoan đã! Mình đang cười theo cô ta. Ashhh. Mày điên đấy à, So Yi Jung. Không, mình đang say mà. Vậy cứ để vậy đi, chỉ hôm nay thôi. Vì rượu. Không phải mình, mà là rượu"

Anh chòang tay qua cổ Ga Eul.Gương mặt anh gần cô đến nỗi cô cảm nhận được từng hơi thở anh phả vào má mình. Nóng hổi. Má cô cũng vì vậy mà nóng bừng. Hay vì cô đang hồi hộp nhỉ? Ai mà quan tâm cơ chứ. Chỉ cần anh đang ôm lấy cô và khiến tim cô đập lọan, chỉ vậy thôi đã đủ rồi. Đủ cho cô hạnh phúc.

- Mặt cô cũng đang đỏ đấy

- Tôi uống không ít hơn anh đâu

- Còn nóng nữa này

Yi Jung nói khi tay anh áp lên má cô.
Thứ cảm giác này....ấm thật. Chỉ cần được ở bên anh như thế này, chỉ cần vậy thôi. Để giữ đôi bàn tay này mãi mãi ấm áp như vậy, cô có thể làm tất cả, cho người con trai này luôn giữ được nụ cười.

**********

Ánh đèn trong phòng bật sáng. Ga Eul phóng lên giường, lăn qua lăn lại trong mớ mền gối

- Giường anh êm thật đấy. Lại to nữa. Trong khi giường tôi bé xíu. Sao bất công quá vậy chứ?

- Ganh tị ah? Vậy cô có thể ngủ trên giường này. Tôi không cản - Anh vừa nói vừa ngồi xuống giường

- Ngủ trên giường này? Với anh? - Ga Eul phá ra cười -Vậy thà tôi ra gầm cầu ngủ còn sướng hơn

- Tôi không tệ vậy chứ?

- Không. Tệ hơn

Lại thêm một tràng cười sặc sụa

- Này, cô say đấy hả?- Yi Jung vừa nói vừa đưa mặt lại gần

- Say? - cô cười, đưa tay sờ lên mặt anh - Anh say tôi cũng chưa say đấy

- Vậy thử xem ai say hơn nhé

- Thử cách nào? - Cô vừa nói vừa ngã người ra giường

- Để tôi làm cho xem

Yi Jung cúi xuống. Mặt anh chỉ còn cách gương mặt đỏ ửng trên giường kia khỏang..1mm. Đôi mắt đang nhắm nghiền đột nhiên mở ra, nhìn thẳng vào mắt anh. Trong giấy lát, anh thấy tòan thân mình như bất động. Và giấy tiếp theo, anh cúi xuống, hôn vào đôi môi nhỏ xíu kia. Cô vòng tay qua cổ anh, hưởng ứng nụ hôn một cách nồng nhiệt. Không phớt qua như ngày lễ cưới, cũng không nóng bỏng như nụ hôn ở hồ bơi. Nụ hôn này nhẹ nhàng hơn, và cũng lôi cuốn hơn. Lần đầu tiên anh không thể dứt ra khỏi đôi môi một cô gái. Lần đầu tiên anh không còn có thể suy nghĩ bất cứ điều gì. Anh đơn giản để mình trôi vào nụ hôn này một cách nhẹ nhàng. Vì đó là Ga Eul, nên anh có thể để mình quên đi tất cả. Vì là Ga Eul, nên anh không phải suy nghĩ quá nhiều, không phải gồng mình trở thành một So Yi Jung hòan hảo. Vì là Ga Eul, nên anh có thể vứt bỏ lớp mặt nạ khiến anh ngộp thở. Anh chỉ cần là chính anh, khi ở bên cạnh cô gái này
Nụ hôn tràn xuống cổ, rồi xuống sâu hơn nữa. Bàn tay anh lần gỡ từng chiếc nút trên áo sơ mi của cô.

1 nút..
2 nút..
3 nút..

Môi anh vẫn dính chặt lấy cô
Nút cuối cùng đã sắp bung ra

- Chị ơi

Manson đứng nơi cửa, tay ôm chặt con gấu bông, mắt mở to nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mắt. Ga Eul ngồi bật dậy, luống cuống cài nút áo. Rồi cô tụt khỏi giường, chạy về phía thằng bé

- Giờ này sao em chưa ngủ?

- Em không ngủ được. Em ngủ với chị được không?

- Dĩ nhiên là được. Đến đây nào

Ga Eul nắm tay dẫn thằng bé lại giường, bế nó lên. Rồi cô nằm xuống bên cạnh nó, mắt nhắm nghiền. Yi Jung bật cười. Bị phá đám kiểu này, không cười thì còn biết làm gì hơn nữa. Anh khe khẽ lắc đầu, rồi duỗi người, nằm xuống. Manson nắm lấy tay anh, đặt lên tay Ga Eul. Rồi thằng bé mỉm cười, chìm vào giấc ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro