Chapter 26: Don't mess with an angel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Here you go

Ji Hoo nhận lấy ly nước từ tay Joe nhưng vẫn không quay lại

- Cám ơn

- Sao cậu không vào trong?

- Tôi muốn ở ngòai này một lát

- Có ngại tôi ngồi cùng không?

- Không sao

Dường như chỉ đợi có thế, Joe ngồi phịch xuống. Ji Hoo không nói thêm gì nữa, chỉ im lặng ngước lên nhìn bầu trời đầy sao. Ở Seoul thật khó để tìm được chỗ nào ngắm sau đẹp như thế này

- Cậu có vẻ...hm...ít nói

Joe không chịu nổi sự im lặng giữa hai người nên đành tìm cách bắt chuyện

- Có lẽ

Cách nói chuyện cực kỳ tiết kiệm từ ngữ của Ji Hoo có vẻ khiến anh chàng cụt hứng. Nhưng được một lúc, anh lại gợi chuyện

- Tôi nghe nói cậu đi cùng chuyến bay với Hana

- Yah

- Thấy cô ấy thế nào?

- Kì lạ

Câu trả lời cụt ngủn của Ji Hoo khiến Joe phá lên cười. Anh chàng này hình như rất thích cười

- Lúc đầu tôi cũng nghĩ y như cậu vậy. Nhưng tiếp xúc một thời gian cậu sẽ thấy Hana là một cô gái tuyệt vời

- Vậy sao?

Như không nhận ra sự hờ hững trong lời nói của Ji Hoo, Joe tiếp tục nói oang oang

- Cậu biết không, ở đây ai cũng rất yêu quý Hana. Mỗi lần cô ấy đến đều khiến mọi người trở nên vui vẻ hơn

- Cô ấy hay đến đây lắm sao?

- Mỗi năm một lần. Hana rất thích chụp phong cảnh ở đây

- Cô ấy có vẻ thích chụp ảnh

- Hana là phôtgrapher mà. Cậu không biết sao?

- Vậy ah

Ji Hoo gật gù. Anh hiểu ra được vì sao mà Hana thích chụp ảnh đến thế

- Anh nói tiếng Hàn rất khá

- Hana dạy tôi đấy. Cô ấy thích dùng tiếng Hàn hơn tiếng Anh

- John cũng biết tiếng Hàn chứ?

- Không nhiều lắm. Ông ấy quá bận rộn để học nó. Y học đã chiếm quá nhiều thời gian rồi

- Còn mẹ cô ta?

- Hana không nói nhiều về mẹ mình. Tôi chỉ biết bà ấy là họa sĩ và đang sống tại Nhật

Anh chưa kịp hỏi thêm câu nào thì đã bị một giọng nói trong trẻo cắt ngang

- Đang nói xấu gì em đấy?

- Không. Ai mà dám nói xấu em

Trong khi Joe trả lời, Ji Hoo vẫn ngước lên nhìn bầu trời. Đêm nay sao đẹp thật

- John nhờ em gọi anh vào

- Có việc gì vậy?

- Em cũng không rõ. Hình như là về đợt tiêm phòng

- Vậy anh vào trước

- Ok bye

- Good night guys

Joe đập nhẹ lên vai Ji Hoo và hôn má Hana trước khi bước đi
Tiếng chân vừa đi khuất, Hana ngả người nằm dài xuống bên cạnh Ji Hoo, hai tay kê sau đầu

- Tôi thuộc chòm sao Xử Nữ đấy. Còn anh?

- Không biết

- Hm...anh có vẻ không tin horoscope

- Tôi tin vào bản thân mình hơn

- Đôi khi không phải việc gì con người cũng có thể làm được

- Xem ra chúng ta không có cùng quan điểm. Vậy tốt hơn là đừng tiếp tục nói chuyện

Ji Hoo nói rồi đứng lên bỏ đi. Hana vẫn nằm yên, mắt nhìn lên bầu trời

- Ngủ ngon

Anh vẫn không dừng bước

********

Yi Jung chớp mắt, thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ. Cô gái bên cạnh vẫn còn đang ngủ. Không có nụ cười nào dành cho anh. Cũng không có ánh mắt nhìn anh trìu mến. Đơn giản vì cô gái đó không phải Ga Eul. Anh chậm chạp ngồi dậy, thấy đầu mình đau buốt. Anh chưa bao giờ say đến mức này.

- Chết tiệt thật

Yi Jung rủa thầm rồi vớ lấy mớ quần áo vương vài trên sàn, lọang chọang bước ra khỏi phòng

Làn nước ấm áp trong hồ spa của khách sạn làm anh tỉnh táo ra đôi chút, đủ để nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua. Một cô gái đến mời rượu anh, và sau đó anh không còn kiểm sóat được bản thân mình. Rõ ràng là có gì bất thường trong li rượu đó.

- Ga Eul mà biết thì chết chắc

Không biết từ bao giờ, Yi Jung thấy sợ việc để Ga Eul biết về những mối quan hệ lằng nhằng của anh. Cô không bao giờ ghen tuông một cách ầm ĩ nhưng vẻ mặt lạnh tanh của cô đủ khiến Yi Jung nổi da gà. Cô có vẻ như không để ý đến những vụ lùm xùm của anh, nhưng Yi Jung biết, cô thực sự có quan tâm. Chỉ là cô không nói ra mà thôi. Mà cũng từ lâu rồi, Yi Jung không còn quan hệ với nhiều cô gái. Anh vẫn lịch thiệp, vẫn nở nụ cười quyến rũ với bất cứ cô gái nào anh gặp, nhưng không còn tìm cách tán tỉnh họ như trước đây. Anh bắt đầu thấy mệt mỏi vì những mối quan hệ với quá nhiều cô gái mà anh thậm chí chẳng thể nhớ tên. Giờ đây anh muốn có một gia đình thực sự, có những người yêu thương và thật lòng quan tâm đến anh. Một người giống như Chu Ga Eul

*********

Hôm nay là một ngày mệt mỏi với Ga Eul. Đêm qua cô ngủ không được ngon, vì những cơn ác mộng cứ chập chờn trong giấc ngủ, và cũng có lẽ, vì không có anh bên cạnh. Ga Eul hoang mang nhận ra rằng, hình như cô đã không thể sống thiếu anh. Những nỗi sợ hãi mơ hồ lớn dần lên trong cô. Cô sợ mất anh, sợ một ngày nào đó giật mình thức giấc mà không có anh bên cạnh. Chẳng phải đã tự nhủ với lòng trăm ngàn lần rằng cô chỉ cần anh hạnh phúc, nhưng sao vẫn thấy buốt trong tim khi thấy anh bên cạnh cô gái khác? Chu Ga Eul là một người tham lam, có phải vậy không? Sẽ ra sao khi anh tìm được cô gái của anh? Liệu cô có sẵn sàng ra đi như cô đã từng tự hứa với lòng? Ga Eul không biết. Thực lòng không biết. Những suy nghĩ chồng chéo lên nhau khiến đầu cô đau buốt, và đó cũng là lí do cô lạnh nhạt với anh mấy hôm nay. Chỉ là Ga Eul không biết làm sao đối diện với tình cảm của mình. Cô cần chút thời gian để bình tâm lại
Vừa bước chân ra khỏi cửa, cô thấy xe anh đang đậu. Và anh đứng đó, mỉm cười với cô. Khó khăn lắm Ga Eul mới không chạy đến ôm chặt lấy anh. Lí trí níu cô đứng yên trên những bậc thang, với trái tim đang đập mạnh

- Em nghĩ giờ này anh nên ở công ty?

- Anh muốn gặp em

Câu nói nhẹ nhàng phát ra từ miệng anh làm cô thấy lòng mình rộn ràng. Làm ơn đừng như vậy nữa. Đừng đối xử quá tốt với em. Đừng để em nghĩ là em sẽ có được anh rồi thất vọng biết rằng chỉ là ảo tưởng. Xin anh

- Có việc gì sao?

- Chỉ là muốn gặp em thôi

Anh về nhà vào lúc sáng sớm chỉ vì anh muốn gặp em? Sao anh cứ làm những hành động điên rồ vậy hả So Yi Jung? Anh biết những câu nói này của anh sẽ nhấn em chìm vào ảo tưởng để rồi không thể đứng dậy hay không?

- Tại sao?

- Vì anh nhớ em

Bình tĩnh đi nào Chu Ga Eul. Câu nói này không phải dành cho riêng mày. Không phải. Vậy nên đừng có mù quáng nữa. Anh ấy chỉ cần mày trong những lúc đau buồn, vì vậy đừng tự huyễn hoặc bản thân. Nhưng...không phải những gì cô muốn, chỉ là vậy thôi sao? Ở bên anh khi anh đau khổ, nhìn thấy nụ cười sáng rực của anh. Chẳng phải chỉ là vậy thôi sao? Nhưng bây giờ dường như những thứ đó không còn đủ để khiến cô hài lòng. Chu Ga Eul là một cô gái quá tham lam có phải không?

- Cám ơn nhưng em nghĩ những lời anh nói là không cần thiết

Cô trả lời một cách lãnh đạm rồi bước xuống những bậc thang. Yi Jung đỡ lấy tay cô khi cô xuống đến bậc cuối cùng. Anh trao bó hoa hồng đỏ rực trên tay cho cô

- Sao lại tặng hoa cho em?

- Hoa hồng chỉ thích hợp để tặng những cô gái xinh đẹp

- Vậy thì hoa hồng khắp thể giới này cũng không đủ để anh dùng

- Nếu chỉ tặng em thôi thì anh nghĩ là dư

- Cám ơn. Em muộn giờ làm rồi

Ga Eul nói và giật bàn tay mình ra khỏi tay anh. Cô sợ anh sẽ biết rằng tim cô đập nhanh đến mức nào. Yi Jung níu cô lại trước khi cô kịp bước đi

- Có một người anh muốn em gặp hôm nay

- Em còn phải đi làm- cô gỡ tay anh ra nhưng vô ích

- Anh gọi điện xin nghỉ giùm em rồi

- Ya So Yi Jung. Anh nghĩ anh là ai thế hả?

- Chồng em

Yi Jung đáp gọn lỏn rồi kéo cô ngồi vào xe

*******

Ji Hoo nhẹ nhõm thở phào khi tiêm xong cho đứa bé cuối cùng. Cả ngày hôm nay anh và mọi người đã tiêm phòng dịch tả cho mấy trăm đứa trẻ ở đây

Hất từng vốc nước mát lạnh lên mặt, Ji Hoo thấy tỉnh táo hơn một chút. Suốt đêm qua anh không ngủ được vì phải nằm trên tấm chiếu lót dưới sàn và tiếng ruồi muỗi bay vo ve xung quanh. Tiếng bước chân nhẹ nhàng sau lưng khiến Ji Hoo quay lại.

- Anh....rảnh chứ?

- Thì sao?

- Tôi muốn nhờ anh một việc

- Việc gì

- Anh lấy thùng thuốc rồi đi với tôi

- Đi đâu?

- Khám bệnh

- ....?

- Làm ơn. Xem như tôi năn nỉ đấy

Hana nhìn Ji Hoo một cách tha thiết. Anh chớp mắt quay vào trong lều

- Ra xe chờ tôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro