Chapter 3: The Wedding and the honeymoon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seoul's church 12:00 p.m, một tháng sau

Ga Eul không biết cảm giác của mình lúc này là gì. Hạnh phúc. Hồi hộp. Bình thản. Chờ đợi. Mớ cảm xúc lộn xộn đan xen như đám bòng bong rối mù trong óc cô. Và cô quyết định chẳng thèm quan tâm xem nó là gì. Việc quái gì phải biết cơ chứ, cô là Chu Ga Eul, và cô sắp sửa trở thành vợ của So Yi Jung, vậy là đủ. Mặc trên người bộ đồ cưới trắng muốt đính đầy kim sa hột lựu, bước đi trên tấm thảm đỏ chói dọc theo lễ đường, đi về phía người đàn ông đang mỉm cười chờ đợi mình với khuôn mặt đẹp hòan hảo. Mọi thứ diễn ra đúng như những bộ phim dài tập khiến đám con gái vừa mơ mộng vừa thèm khát, đang xảy ra với cô. Nhưng cô có cảm giác hạnh phúc không? Họa có Chúa biết. Mà Ga Eul dĩ nhiên không phải Chúa, không bao giờ phải, nên cô không biết được. Cô chỉ biết rằng tim mình rõ ràng là tim mình đập nhanh như muốn rớt ra ngòai, và má mình nóng như bị ai dí hai cục than vào. Từng bước chậm rãi cô bước trên thảm, là từng hình ảnh trôi vun vút trước mắt cô

- Mày là ai? Sao lại khóc ở đây?

- Té một tí thôi mà khóc thế ah? Dư nước mắt thế không biết

- Này, nín ngay đi không tao thả chó ra cắn bây giờ

- Ăn kẹo nhá. Mẹ tao bảo mỗi lần buồn ăn kẹo sẽ vui ngay

- Nín đi, khóc gì mà dai thế?

- Không ai thương hết ah? Rồi vậy tao thương mày nhá. Nín đi

- Uh, hứa đấy. Sau này lớn lên tao sẽ cưới mày làm vợ

- Dĩ nhiên là tao sẽ nhớ. Vì tao là So Yi Jung

Anh không nhớ gì hết, phải không? Nhưng dù sao cuối cùng anh cũng đã lấy em. Vì anh là So Yi Jung, nên anh sẽ không thóat khỏi em đâu
Bàn tay cô được đặt vào bàn tay anh. Ấm thật, 13 năm rồi sao vẫn ấm được như thế nhỉ? Bàn tay này, từ ngày hôm nay cô nhất quyết sẽ không buông, không bao giờ. Vì đó là bàn tay của So Yi Jung, nên dù chết cô cũng sẽ nắm chặt lấy.

- So Yi Jung, con có....

Giọng vị linh mục vang lên đều đều nhưng chưa nói hết câu thì đã bị xen ngang bởi một giọng nói chua lóet

- Không cần hỏi nhiều. I do

- Còn con Kim Ga Eul, con có đồng ý lấy So Yi Jung, dù giàu hay nghèo, khỏe mạnh hay bệnh tật, vẫn sẽ chăm sóc và yêu thương anh ấy, trở thành một người vợ tốt hay không

- I do

- Chú rể có thể hôn cô dâu

Yi Jung nghiêng đầu, đưa mặt sát gần mặt Ga Eul. Một thánh rồi cô không nhìn thấy gương mặt này. Nhưng nó không hề trở nên xa lạ. Suốt 13 năm nay, chưa có thứ gì liên quan đến So Yi Jung mà cô bỏ qua, nên vô thức, gương mặt này đã in sâu vào trí nhớ cô, đến chết cũng không thể quên. Gương mặt sáng bừng nghiêng nghiêng nhìn cô vào buổi chiều thu lộng gió của 13 năm trước. Chu Ga Eul vĩnh viễn sẽ không quên, vĩnh viễn.....

Khi Yi Jung ngập ngừng dừng lại trước môi cô, như chờ đợi một sự cho phép, Ga Eul mỉm cười, rồi cô nhón chân, đặt vào đôi môi đó một nụ hôn. Nụ hôn đầu tiên mà cô đã chờ đợi suốt mười mấy năm qua.

Em yêu anh

Vì anh là So Yi Jung

**********

Hawaii, Shinhwa hotel, VIP room 12:30 a.m

Căn phòng to đùng sang nhất của Shinhwa, dành cho đôi vợ chồng mới cưới nổi tiếng này. Dĩ nhiên, họ là So Yi Jung và Kim Ga Eul, còn ai khác nữa. Yi Jung nằm vật ra giường, sau cả một ngày chỉ làm hai việc là cười và uống rượu, đến thánh cũng phải gục huống chi So Yi Jung chả đời nào là thánh cho nổi. Ga Eul cũng bay lên giường, nằm ngất ngư vì mệt. Ai mà ngờ được đám cưới còn mệt hơn đi làm 14 tiếng một ngày, 7 ngày 1 tuần như cô đã từng trước kia.

" Nghĩa là mày đang già đi đấy, Chu Ga Eul"

Cô nghĩ thầm và bật cười với chính mình. Nụ cười làm giãn cái mệt đi đôi chút. Yi Jung nãy giờ nằm vật vã, bỗng ngẩng đầu dậy, nhìn chằm chằm vào mặt Ga Eul, nở nụ cười quen thuộc

- Lấy được tôi vui dữ vậy ah? Khiến cô ngồi cười một mình như con ngốc vậy.

- Vui thì cũng không vui gì lắm. Nhưng tôi đang nghĩ rốt cuộc lấy anh là đúng hay sai

- Nghĩ ra chưa

- Chưa. Đang nghĩ giữa chừng thì bị anh phá đám

- Oh xin lỗi nhé. Tôi không biết là cô đang suy nghĩ vấn đề nghiêm trọng vậy, nếu không có ăn gan cóc tôi cũng chẳng dám làm phiền

- Dù gì anh cũng đã phiền rồi, mà tôi biết anh cũng chẳng hối lỗi gì đâu, chẳng qua nói cho có vậy thôi

- Bây giờ thì tôi bắt đầu thấy cô hơi hơi thông minh rồi đấy

- Cám ơn dù lời khen hơi bị thừa. Từ đầu tôi đã nói rồi mà anh không chịu nghe.

Yi Jung không nói nữa, chỉ mỉm cười. Và Ga Eul hiểu, nụ cười đó đồng nghĩa với chấm dứt cuộc tranh cãi ở đây. Cô thích nụ cười của Yi Jung, luôn có rất nhiều ý nghĩa.

Vật gì nhồn nhột cọ vào mặt khiến Yi Jung không thể tiếp tục giấc ngủ dù rất muốn. Anh mở mắt, khó chịu nhìn kẻ phá bĩnh. Đó là người còn lại trong phòng này, Ga Eul, dĩ nhiên là thế. Cô không có vẻ gì sợ hãi hay hối lỗi khi đã làm một hành động tày trời là phá giấc ngủ của So Yi Jung. Ngược lại, cô phá lên cười khi thấy vẻ mặt cau có của anh

- Trông anh như con mèo ấy, nhìn ngu quá đi mất

Cô vừa cười vừa bấm máy chụp hình xòanh xọach. Mớ ảnh rơi ra, với vẻ mặt nhăn nhó cực kì khó coi của So Yi Jung, playboy nổi tiếng nhất Đại Hàn Dân Quốc, niềm mơ ước của hàng ngàn cô gái.

- Ya, cô là cái quái gì thế hả?

- Chụp hình. Anh chưa thấy máy ảnh bao giờ sao mà hỏi ngu thế

- Này cô...cô điên đấy chắc.

- Tôi nghe bảo trời nóng thì chó dễ bị điên, người chắc cũng thế nhỉ?

Ga Eul rờ cằm, nhíu mày như đang suy nghĩ nghiêm túc lắm.

Tự nhiên Yi Jung bật cười trước bản mặt đần đần của Ga Eul lúc này.

- So sánh mình với chó ah? Thật đúng là chỉ có cô thôi đấy, Kim Ga Eul

- Ga Eul thôi, đừng thêm họ vào

- Hả? Why?

- Tôi không ưa họ Kim.

- Nhưng tôi lại thích gọi

- Tùy anh. Cứ gọi nếu anh muốn mấy tấm hình này xuất hiện trên báo ngày mai

Ga Eul nhún vai, tay phe phẩy xấp hình cực độc của Yi Jung. Cô nhảy khỏi giường, chạy tung tăng trong phòng với mớ hình trên tay, miệng hát la lá la một cách ngu xuẩn. Yi Jung thấy đầu mình như đang bốc khói. Anh đã cưới phải cái quái quỷ gì thế này?

- Anh thấy nóng không?

- Sắp xẹt lửa đây

Yi Jung rít qua kẽ răng. Mà có lẽ thêm vài phút nữa thì đầu anh bốc cháy thật mất.

- Vậy đi thôi

Ga Eul nói và nhào đến nắm lấy tay Yi Jung lôi đi, chẳng để cho anh kịp lên tiếng đồng tình hay phản đối.

*********

Pool, 1:50 a.m

Việc một đôi nam nữ xuất hiện ở hồ bơi vào giờ này trở thành chủ đề bàn tán khá xôm tụ cho đám nhân viên trực đêm tại đây. Đặc biệt là khi họ biết được hai người này là thượng khách của tổng giám đốc Goo Jun Pyo. Khu hồ bơi lẽ ra phải nên cực kỳ yên tĩnh vào giờ này, bị khuấy động bởi tiếng cười lanh lảnh của cô gái đang ngụp lặn trong làn nước xanh biếc. Cô gái này chính là Ga Eul

- Này, anh không chịu xuống thật đấy ah?

Yi Jung không trả lời, anh ngồi yên nhấm nháp ly cocktail mát lạnh và gác tay sau đầu ngắm bầu trời đầy sao trên kia, mặc cho Ga Eul la lối. Bỗng nhiên, anh thấy tòan thân mình lạnh buốt vì bị nước tạt vào. Thủ phạm không ai khác, chính là cô gái đang tung tăng dưới hồ và cười khóai trá vì việc mình vừa làm. Yi Jung đứng phắt dậy

- Ya, Kim Ga Eul, cô điên đấy chắc?

- Đã bảo gọi là Ga Eul thôi. Anh bị điếc ah?

- Cô làm trò gì thế này hả?

- Tạt nước. Anh bị đần đấy ah? Thế mà cũng hỏi

Lại là giọng cười khanh khách trêu gan. Yi Jung nhảy xuống hồ, bơi đến sát gần Ga Eul và nắm lấy vai cô, xoay lại đối diện mặt mình

- Cô chết với tôi

Bỗng nhiên anh im bặt. Thứ ánh sáng từ mặt hồ phản chiếu lên khiến gương mặt Ga Eul trở nên lung linh kỳ lạ. Cô cũng đã thôi cười, mở to mắt nhìn anh. Chết tiệt! Cái đôi mắt này...Nó khiến anh như bị hút vào.

"Bình tĩnh lại nào So Yi Jung"

Nhưng khi anh chưa kịp làm cái điều mình vừa tự nhủ, thì gương mặt xinh đẹp đó đã tiến sát lại gần, khỏang cách với mặt anh chưa đến một cm. Và rồi...cái gì đến sẽ đến. Anh là So Yi Jung, là một Casanova, anh không bỏ qua cho cô gái nào, nhất là những cô xinh đẹp, như Chu Ga Eul. Hai gương mặt càng lúc càng gần. Hai đôi môi chạm vào nhau, rồi cuốn lấy nhau. Yi Jung để mình trôi đi trong nụ hôn nóng bỏng đó, cho đến khi anh nghe môi mình đau điếng và tiếng cười dễ ghét đó vang lên. Cô tung người bơi ra xa, chỉ tiếng cười vọng lại. Yi Jung liếm vị mặn chát của máu trên môi mình, rồi anh hét lên

- Cô đứng đó cho tôi

*******

Seoul, Shinhwa hotel, 2 tuần sau

F3 đang ngồi trong tiền sảnh, chờ đợi thành viên còn lại, tức So Yi Jung, trở về sau tuần trăng mật. Jun Pyo dứ dứ nắm đâm vào không khí, gương mặt đầy vẻ tức giận

- Thằng khỉ này đám cưới mà chẳng thèm báo cho anh em một tiếng nào. Kỳ này về nó chết chắc.
Jan Di ngồi bên cạnh, đập tay vào người anh một cái thật lực

- Anh cứ hung hăng như vậy đấy ah. Chắc anh Yi Jung có chuyện gì đấy. Chưa hỏi rõ đầu đuôi gì mà đã

- Anh chỉ nói vậy thôi. Mà dù sao thằng khỉ đó làm vậy cũng là không đúng

- Ya Goo Jun Pyo sao anh ngang ngược thế hả?

- Ngang ngược cái gì, em mới là...

Do đã quá quen thuộc với cảnh cãi vã này nên hai người còn lại coi như không thấy, tiếp tục hướng mắt về phía cửa. Woo Bin cầm ly cocktail trên bàn, uống một hớp

- Không biết mặt mũi cô nàng bất hạnh đó ra sao nữa? Tò mò chết đi được

- Chắc chắn phải là một cô gái thú vị

Ji Hoo nói, ánh mắt vẫn mơ màng như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Môi anh hơi nhếch lên, dường như là một nụ cười, mà cũng dường như không phải. Con người này không có gì là quá rõ ràng, nhưng chính vì như vậy, nên anh mới là Yoon Ji Hoo.

Bóng người xuất hiện ở cửa lớn khách sạn khiến bốn người đang ngồi đứng bật dậy. Nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn đến vậy, chính là So Yi Jung. Anh mỉm cười, vẫy tay với mọi người. Có một cô gái đi sau lưng anh. Và gương mặt cô gái này, khiến Jan Di phải hét lên

- Chu Ga Eul!!!???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro