Chapter 4: The girl who loves rains

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

F3 đồng lọat quay lại nhìn Jan Di ngạc nhiên

- Em quen cô ấy ah?

Jun Pyo hỏi đầu tiên

- Là bạn thân hồi đi học của em. Nó làm cái quái gì ở đây vậy nhỉ?

- Làm vợ tôi

Yi Jung lên tiếng trả lời câu hỏi của Jan Di, khiến mắt cô trợn tròn đến nỗi muốn sút ra ngòai. Rồi cô quay sang nhìn Ga Eul, cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống

- Anh ta nói thật đấy hả Ga Eul?

Ga Eul không trả lời mà khẽ gật đầu. Cái gật đầu nhẹ nhàng của Ga Eul có tác dụng như ngọn lửa châm vào trái bom tức giận trong lòng Jan Di khiến nó nổ tung tóe

- Cậu đã nghĩ cái quái quỷ gì vậy? Cậu điên đấy hay sao mà là làm cái việc này hả? Óc cậu bị hỏng rồi ah? Tế bào thần kinh chết hết rồi ah? Dây thần kinh đứt hết hay sao mà lại lấy anh ta? Cậu trả lời xem nào Chu Ga Eul

Nhưng Ga Eul chưa kịp trả lời thì Yi Jung đã bình thản xen vô

- Anh tệ đến vậy ah Jan Di, nên cô ấy phải bị bệnh nặng đến thế mới đồng ý lấy anh?

- Anh Yi Jung ah, đây đâu phải ngày đầu em quen anh chứ. Anh đã quen bao nhiêu cô gái, đã lên giường với bao nhiêu cô anh phải biết rõ hơn em chứ, bây giờ anh lại hỏi tại sao em phát điên lên khi bạn em lấy anh ah?

- Bình tĩnh lại đi nào Jan Di, chuyện đâu có trầm trọng đến vậy

Ga Eul, suốt từ lúc bước vào đến giờ, mới lên tiếng. Jan Di quay phắt về phía Ga Eul, mắt vẫn long sòng sọc

- Ya Chu Ga Eul cậu còn dám nói, tớ sẽ xử cậu ngay bây giờ đấy. Cậu nghĩ gì mà lại lấy anh ta thế hả?

- Tớ đã nghĩ rằng nếu không là anh ta thì sẽ là một lão già bụng phệ lắm tiền nào đó, nên thà là một gã đẹp trai dù sao cũng vẫn tốt hơn

Câu nói thản nhiên của Ga Eul làm cho F3 bật cười, trong khi mặt Jan Di ngày càng nhăn nhó. Ga Eul nhìn thấy, và cô quàng tay ôm lấy Jan Di

- Ya mình đã lớn rồi mà Jan Di, không cần lo lắng như vậy. Mình biết tự lo cho bản thân mà.

- Cậu luôn là con bé ngốc nghếch không biết suy nghĩ, vậy thì sao tớ có thể không lo chứ. Thật là....

Jan Di đẩy nhẹ đầu Ga Eul, rồi hai cô gái ôm chặt lấy nhau. Bốn người còn lại đều mỉm cười trước hình ảnh tuyệt đẹp này. Và khi cả hai đã buông nhau ra, Yi Jung mỉm cười với Jan Di trong khi tay ôm lấy eo Ga Eul

- Ah Jan Di này, tiện thể, từ bé Ga Eul đã rất ngốc hay sao?

- Dạ vâng, anh tin nổi không, lúc 9 tuổi, nó thậm chí còn thích..,..

Không để Jan Di nói hết câu, Ga Eul nhào đến ôm ngang cổ cô

- Tớ đói quá Jan Di ah, kiếm cái gì ăn nhé

Rồi cô nắm tay Jan Di lôi đi, mặc kệ cho cô bạn la oai óai. Khi hai cô gái đã đi khuất, Jun Pyo đập mạnh lên đầu Yi Jung khiến anh phải nhăn mặt

- Thằng khỉ này, bạn bè kiểu đó ah? Đám cưới mà không báo lấy một tiếng

- Tao chỉ không muốn kéo tụi bay tới cái đám cưới chán ngắt tòan mấy ông bà già lẩm cẩm đó thôi

- Yo bro, how was the honeymoon

Woo Bin nháy mắt với Yi Jung bằng vẻ mặt gian xảo khiến anh bật cười
- Cực kỳ khủng khiếp

Bà cái mồm há hốc ra trước câu trả lời của Yi Jung.

Anh lại cười, nắm tay 3 thằng bạn chí cốt kéo vào phía phòng ăn

- Ăn gì trước đã rồi tao sẽ kể sau

Sáu người ngồi quanh cái bàn tròn trải khăn trắng muốt trong phòng ăncủa khách sạn Shinhwa. Những đĩa thức ăn với giá cắt cổ được đặt giữa bàn. Woo Bin đứng lên với ly vang đỏ trên tay

- Chúc mừng đám cưới ngài So Yi Jung và chia buồn cho F4 đã có một người bị mất tự do

Sáu cái ly chạm vào nhau tại nên tiếng lanh canh

Lại là giọng nhí nhố của Woo Bin

- Bây giờ đến phần giới thiệu đi chứ.

- Kim Ga Eul

Yi Jung chỉ tay về phía Ga Eul, nói gọn lỏn. Mà thật ra anh cũng chằng biết phải giới thiệu sao hơn khi mà điều anh biết về cô cũng không nhiều trừ cái tên Kim Ga Eul, 22 tuổi, con của ông trùm giới giải trí Hàn Quốc vừa du học ngành thời trang tại New York, và trở thành vợ anh vào hai tuần trước. Giọng nói lanh lảnh của Jan Di vang lên trước tiên

- Kim Ga Eul? Ga Eul ah, sao...?

- Tớ sẽ nói sau

Ga Eul mỉm cười trao cho Jan Di cái nhìn khiến cô hiểu rằng mình không nên hỏi thêm.

- Anh là Woo Bin, là bạn thân của chồng em đấy

- Dạ vâng, chào anh ạh

- Anh là Goo Jun Pyo, là bạn của chồng em mà cũng là chồng của bạn em

Jun Pyo nói xong liền bật cười khóai trá. Jan Di thục mạnh vào bụng anh, léo nhéo

- Anh nói bậy bạ cái gì đấy hả? Anh là chồng ai?

- Em chứ còn ai nữa, hỏi ngốc thế

- Em là vợ anh bao giờ?

- Bây giờ thì chưa nhưng sẽ sớm thôi

- Yah, ai cho anh tự tiện quyết định thế hả?

- Chứ chẳng phải em mừng đến được đấy hả? Có một người đẹp trai như anh hy sinh lấy em thì em nên về cúng tổ tiên đi

- Anh mà còn nói bậy thêm một câu nữa thì em giết anh ngay đấy

Jan Di vừa cầm cái nĩa dứ dứ về phía Jun Pyo

Ga Eul bật cười trước cuộc cãi vã của cặp đôi nhí nhố trước mặt thì cô nghe giọng nói thật êm vang lên

- Họ là vậy đấy, lúc nào cũng cãi nhau được

Cô quay sang nhìn nơi phát ra giọng nói hòan hảo đó. Gương mặt này...đẹp thật, và dường như cô đã gặp ở đâu

- Dạ...?

- Tôi là Yoon Ji Hoo, rất vui được gặp

- Ah vâng, rất vui được gặp anh

Ga Eul cúi đầu, cố nhớ xem mình đã được thấy khuôn mặt này ở đâu.

********

Shinhwa garden, 1 tiếng sau

Trong khi Jan Di và Jun Pyo rượt nhau vòng vòng trong sân để giành thứ gì đó, còn Woo Bin và Yi Jung lôi nhau ra một góc "tâm tình", thì Ga Eul ngồi yên lặng trên cái ghế có hình khúc cây, mà cũng có thể đó là một khúc cây được làm thành cái ghế, ai mà biết được. Cô nhìn gương mặt rạng rỡ của Jan Di, và cô mỉm cười.

" Hãy cứ cười như thế nhé Jan Di, để tớ biết rằng cậu đang hạnh phúc"- Cô thì thầm với chính mình

- Đêm nay có mưa không nhỉ?

Lại là giọng nói mượt như nhung đó. Và cô biết nó thuộc về ai

- Có thể, mây đen nhiều vậy mà

- Ga Eul thích mưa lắm nhỉ?

- Ah vâng. Chắc anh cũng vậy?

- Không, tôi không thích mưa

- Dạ...?

- Nhưng có một cô gái đã nói rất thích mưa, vì mưa đại diện cho sự sạch sẽ

Im lặng. Như có thứ đó vỡ ra trong đầu Ga Eul, và nó khiến cô reo lên

- Là anh ah, bác sĩ?

- Cuối cùng Ga Eul cũng nhớ ra tôi nhỉ?

- Hôm đó...ah, em không được tỉnh táo lắm

- Tôi biết, tôi đã đọc qua bệnh án của em

Một cái sững người thật nhẹ, nụ cười rơi khỏi gương mặt Ga Eul

- Là lần thứ 4 phải không?

Gật đầu

- Khi ở bên cạnh Yi Jung, nhìn em thật không giống....

- Làm ơn đừng nói với anh ấy

- Tại sao?

- Anh ấy sẽ ghét một đứa con gái bệnh hoạn như em

- Sẽ không đâu, Ga Eul ah

- Làm ơn, em xin anh đấy

- Được rồi, tôi sẽ không nói ra đâu

- Cám ơn anh, bác sĩ

Nụ cười nhẹ nhõm thay cho nét hỏang hốt. Ji Hoo mỉm cười

" Yêu Yi Jung đến vậy ư, Ga Eul?"

*******

Khi cả hai về đến nhà, đã là rất khuya. Yi Jung bảo những người giúp việc xuống hết dưới lầu, tầng này chỉ còn anh và Ga Eul. Bước vào phòng, việc đầu tiên Ga Eul làm là đẩy cánh cửa thông sang phòng bên kia. Yi Jung nhìn cô, và nhận được một nụ cười

- Tôi thông minh mà, nhớ chứ?

Yi Jung mở miệng như muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi. Anh chỉ mỉm cười, rồi buông một tiếng nhẹ nhàng

- Cám ơn

- Đừng nói suông, có ơn phải trả chứ

- Biết cô không tốt vậy mà. Muốn trả gì đây?

- Tôi sẽ suy nghĩ

Cô cười rồi đẩy cửa bước đi. Cánh cửa khép lại, Ga Eul dựa lưng mình vào nói, thì thầm thật khẽ

- Trả tình yêu của anh cho em có được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro