Chapter 30 - Part 1: I love you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yi Jung gần như tông cửa vào nhà khi nghe quản gia Park báo tin Ga Eul vừa về đến. Trưa nay khi nhận được tin nhắn của WooBin nói rằng nhìn thấy Ga Eul uống rất nhiều rượu, anh đã gọi cho cô cả chục cuộc nhưng đều không có tín hiệu. Gọi về nhà thì người làm nói cô chưa về. Anh súyt nữa đã phá nát cái văn phòng nếu không nhận được cuộc điện thọai của quản gia Park
Ga Eul ngồi trên giường, và mỉm cười khi thấy anh bước vào

-        Em ở đâu suốt chiều nay vậy?

-        Em đi làm anh biết mà

-        Anh gọi đến tòa sọan, họ nói em không ở đó

-        Em phải ra ngòai làm phỏng vấn

-        Em làm phỏng vấn đến giờ này sao?

-        Sau đó em còn phải đi vài nơi

-        Anh đã rất lo đấy biết không?

Ga Eul chăm chú nhìn anh, đôi mắt như chất chứa trăm ngàn lời muốn nói. Rồi đột nhiên cô đứng dậy, ôm chầm lấy anh.

Yi Jung sững người. Bao giờ cũng vậy, những hành động của Ga Eul luôn bất ngờ đến mức khiến anh lúng túng

-        Sao vậy Ga Eul?

Anh dịu dàng vuốt nhẹ lưng ga Eul khi thấy vai cô run lên khe khẽ

-        Có bao giờ em nói với anh là em yêu anh đến mức nào chưa?

Bàn tay Yi Jung khựng lại nơi bờ vai Ga Eul. Cô đang nói yêu anh hay anh chỉ nghe lầm? Ga Eul luôn ở bên anh trong những lúc khó khăn, luôn làm cho anh mỉm cười mỗi khi anh muốn khóc, luôn làm tất cả cho anh mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Một người con gái chỉ có thể làm nhưng điều đó cho người cô yêu thương. Yi Jung biết rõ điều này. Nhưng Ga Eul chưa bao giờ nói với anh rằng cô yêu anh. Cũng như anh chưa bao giờ nói với cô điều tương tự. Có lẽ cả hai đều quá cố chấp để nói lời yêu trước. Nhưng hôm nay Ga Eul lại nói ra điều đó với anh. Chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra với cô

-        Em không sao chứ?

-        Em ổn. Chỉ là đột nhiên em nhận ra em thực sự rất yêu anh. Luôn luôn như vậy. Chỉ là em không thể nói ra. Em sợ, sợ rằng anh sẽ không yêu em, sợ rằng anh sẽ cảm thấy tình yêu của em là gánh nặng. Nên em giấu kín điều đó trong lòng. Em không dám nói với anh

Yi Jung sững sờ vì những lời nói của Ga Eul. Cô đã chịu đựng nhiều đến vậy sao? Từ trước đến giờ, anh chỉ biết nhận từ Ga Eul mà chưa bao giờ quan tâm cô suy nghĩ thế nào. Trong khi Ga Eul luôn nghĩ đến cảm nhận của anh mà anh chưa từng thử tìm hiểu những cảm xúc của cô.

" Mày đúng là thằng tồi, So Yi Jung"

-        Vậy tại sao hôm nay em lại nói?

-        Vì em không thể giấu thêm được nữa. Chỉ một giây nữa thôi thì đầu em sẽ nổ tung ra mất. Nên em nhất định phải nói với anh

-        Anh xin lỗi

-        Đừng. Em ghét phải nghe lời xin lỗi, đặc biệt là từ anh

-        Vậy em muốn anh nói gì?

-        Những gì anh muốn nói

Nhưng Yi Jung không nói. Anh cúi xuống hôn cô. Nụ hôn thật mềm. Ga Eul nhón chân, vòng tay qua cổ anh. Cô luôn rất hiểu Yi Jung, nên không cần anh phải nói. Chỉ cần vậy thôi, cô đã hiểu anh muốn nói gì

-        Cám ơn em Ga Eul

Những tấm mặt nạ được rũ bỏ, chỉ còn lại hai con người đối diện với nhau. Ánh trăng đêm nay sáng rực, dù bầu trời xung quanh tòan một màu u tối

********

Mở mắt ra, gương mặt đầu tiên xuất hiện trước mắt Yi Jung là Ga Eul. Cô vẫn đang ngủ, bờ ngực phập phồng theo từng hơi thở. Bất giác anh mỉm cười. Chỉ cần mỗi ngày thức giấc được nhìn thấy cô bên cạnh đã là một niềm hạnh phúc

-        Anh đang nhìn lén em đấy ah? -
Bờ môi cô nở một nụ cười, đôi mắt vẫn nhắm nghiền.

-        Anh nhìn công khai chứ lén lúc nào?

Ga Eul mở mắt, chồm tới hôn lên má anh. Trong khi Yi Jung còn đang sững sờ thì cô đã nhảy xuống giường, bước vào phòng tắm

Tiếng chuông điện thọai reo vang khiến Yi Jung sực tỉnh. Tiếng reo phát ra từ túi xách của Ga Eul

-        Anh nghe giúp em

Giọng cô vọng ra từ phòng tắm, lẫn trong tiếng nước ào ào. Yi Jung đứng dậy đi về phía bàn trang điểm, mở túi xách của Ga Eul ra

-        Alo

Anh chưa kịp nói " Ga Eul không có ở đây" thì giọng nói đã cắt ngang lời anh

-        Là tôi, Angel Wong. Đến chỗ cũ gặp tôi. Tôi muốn bàn vài chuyện với cô

Người con gái cúp máy trước khi Yi Jung kịp nói. Anh nhíu mày định bỏ điện thọai vào chỗ cũ thì chợt một cái phong bì rơi ra trước mặt anh. Yi Jung cầm lên, mở ra xem. Những hình ảnh xuất hiện cùng lúc với mớ kí ức lộn xộn trong đầu

Em là thiên thần
Angel?
Nghĩa là thiên thần

Ga Eul bước ra khỏi phòng tắm, thấy Yi Jung đứng đó với xấp ảnh trên tay. Cô đứng nhìn anh, không bước tới

-        Vì cái này phải không? - Yi Jung quay nhìn cô - Thái độ kì lạ của em đêm qua là vì cái này?

-        Không sao đâu Yi Jung. Em...

-        Tại sao không nói với anh

-        Không cần thiết

-        Ga Eul ah

Yi Jung bước về phía cô, giữ chặt hay bờ vai mảnh khảnh trong tay mình

-        Đêm đó, anh quả thực là ở cùng cô ta. Nhưng tin anh, lúc đó cô ta cho gì đó vào li rượu của anh. Anh hòan tòan không tỉnh táo

-        Được rồi mà. Không cần giải thích với em

-        Dĩ nhiên là cần. Rất cần. Nghe anh nói, Ga Eul. Bất kể trước đây đã xảy ra chuyện gì, từ giờ phút này em là người phụ nữ duy nhất của So Yi Jung. Anh sẽ không bao giờ để chuyện gì tương tự xảy ra với em lần nữa. Em tin anh chứ?

Ga Eul nhìn thẳng vào đôi mắt anh đang xóay vào cô. Và cô mỉm cười, nhón chân hôn lên đôi mắt ấy

-        Em tin

-        Cám ơn, Ga Eul

Anh ôm chặt lấy cô trong vòng tay. Đột nhiên anh sợ, sợ rằng Ga Eul sẽ vì những chuyện này mà rời bỏ anh. Anh không thể mất cô được. Không thể.

-        Thôi được rồi. Anh còn định ôm em đến bao giờ?

-        Mãi mãi. Đến khi nào mà anh còn có thể

-        Điên quá - cô bật cười - Em còn phải đi làm. Anh mà không buông thì em muộn mất

Cô nói rồi với lấy túi xách, chạy ra ngòai. Yi Jung đứng yên, cảm nhận hơi ấm của cô vẫn còn vương vấn đâu đây

-        Không một ai trên đời này có thể làm em tổn thương nữa, Ga Eul

*******

Angel đưa mắt nhìn ra ô cửa sổ bên ngòai. Trời rất xanh, trong vắt. Giá như cuộc đời cũng được như vậy thì tốt biết bao

-        Xin chào

Giọng nói vang lên sau lưng khiến cô quay lại. Người đàn ông đang nở nụ cười với cô. Nụ cười khiến cô xao xuyến

-        Chào anh

-        Tôi ngồi được chứ?

-        Tôi đang chờ người

-        Người cô chờ sẽ không đến đâu

-        Sao anh biết?

-        Vì tôi đến thay cho cô ấy

Yi Jung mỉm cười, kéo ghế ngồi xuống. Gương mặt xinh đẹp lộ vẻ hoang mang.

-        Anh muốn gì?

-        Câu này lẽ ra tôi nên hỏi cô chứ? Cô muốn gì ở Ga Eul?

-        Tôi...

-        Nếu cô cần tiền, tôi có thể cho cô. Và làm ơn biến mất. Tôi không muốn cô xuất hiện trước mặt Ga Eul

-        Anh yêu cô ấy đến vậy ah?

-        Ga Eul đã vì tôi mà chịu đựng quá nhiều. Từ bây giờ tôi sẽ không để bất kì ai tổn thương cô ấy

Cô nhìn Yi Jung thật lâu, những suy nghĩ rối rắm hiện lên trong mắt. Rồi cô cười, nụ cười buồn như một tiếng thở dài

-        Yên tâm. Tôi sẽ không làm gì vợ anh đâu

-         Cô cần gì để làm điều đó?

-        Không gì cả. Tôi làm chỉ vì tôi thích

-        Vậy...cám ơn

Yi Jung đứng lên và bước đi. Cô ngồi lại, nhìn theo bóng anh từ từ khuất sau cánh cửa

-        Cảm giác thế nào?

WooBin từ đâu xuất hiện. Anh mỉm cười ngồi xuống cạnh cô

-        Không can gì đến anh

-        Đừng cáu chứ. Tức giận là kẻ thù của sắc đẹp

-        Biến đi

-        Bình tĩnh nào. Tôi mời cô một li nhé

Anh nói và vẫy tay gọi người phục vụ đến

-        Cho một li sữa tươi

-        Dẹp anh đi. Tôi không uống sữa

-        Sữa là dành cho trẻ con, rất hợp với cô

-        Anh...biến đi

-        Chỉ có trẻ con mới làm những việc ngu ngốc như vậy thôi, cô Wong Min Hee

-        Anh..

Angel mở to mắt nhìn WooBin.  Làm sao mà anh biết được tên thật của cô? Kể cả những tay săn tin chuyên nghiệp nhất cũng không thể nào biết được.
Như hiểu được sự thắc mắc của cô, anh điềm nhiên nhấm nháp li rượu trên tay

-        Wong Min Hee, 19 tuổi, con gái duy nhất của ông trùm bất động sản tại Paris. Và là vợ sắp cưới của...tôi

Angel há hốc miệng nhìn anh. Một lúc sau, cô lắp bắp

-        Anh...anh...là Song Woo Bin?

-        Hân hạnh được gặp

Woo Bin tháo cặp kính râm xuống, nhếch môi cười trước đôi mắt đang mở to hết cỡ của Angel

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro