Chapter 32 - Part 2: Glad to see you again

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-        Chúng tôi xin giới thiệu hai nhân vật chính trong bữa tiệc ngày hôm nay. Mời anh Song Woo Bin và cô Wong Min Hee

Woo Bin nắm tay cô gái xinh đẹp bước lên sân khấu trong ánh mắt ngỡ ngàng của hai người ngồi dưới. Cả hai thốt lên gần như cùng một lúc

-        Angel???

*******

Bữa tiệc diễn ra sau khi nghi thức đính hôn kết thúc. Woo Bin khóac tay vị hôn thê của mình tiến về phía F3

-        Sao mày không nói tao biết là cô ấy?

Yi Jung đấm Woo Bin một cú thật lực

-        Nói ra thì còn gì bất ngờ. Đúng không em yêu?

Anh nói và quay sang đặt một nụ hôn lên má Angel

-        Anh làm cái gì vậy. Xích ra coi

Cô đẩy anh ra rồi bước đến kéo tay Ga Eul

-        Chị đi với em một lát được không?

Hai người đứng ở một góc khuất gần cầu thang, nơi không ai để ý. Ga Eul im lặng như chờ đợi một lời giải thích. Angel nhìn Ga Eul năm lần bảy lượt, không biết nên bắt đầu ra sao. Cuối cùng, cô lên tiếng một cách khó khăn

-        Thật xin lỗi vì đã gây phiền phức cho hai người. Vì em không muốn phải đính hôn theo ý gia đình nên mới tìm một người thay thế. Hôm đó em bỏ thuốc ngủ vào li rượu rồi mời anh Yi Jung nên khi mới vào phòng thì anh ấy đã ngủ mất rồi. Nên tụi em thực sự không có làm gì hết. Em xin lỗi

-        Tại sao là Yi Jung?

-        Em đã gặp anh Yi Jung một lần ở Paris và em cảm thấy thích anh ấy.
Hôm đó khi đến bar em lại gặp anh Yi Jung và tự nhiên em nảy ra cái ý tưởng điên rồ đó. Em thực sự cũng biết mình đã nghĩ gì nữa. Em...

-        Vậy sao cô ngừng lại?

-        Anh Yi Jung đã đến gặp em. Và anh ấy nói sẽ không để chị phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào. Khi nhìn vào ánh mắt anh ấy, em thấy được là anh ấy rất yêu chị. Vậy nên em biết là mình nên dừng lại trước khi phạm thêm một sai lầm nào nghiêm trọng hơn

-        Cô yêu anh Woo Bin chứ?

Đột nhiên Ga Eul hỏi một câu không liên quan khiến Angel lúng túng. Cô không biết nên trả lời ra sao.

-        Thật ra...Thời gian tụi em quen nhau chưa lâu nên...

-        Anh Woo Bin là người tốt. Thật đấy. Có thể vẻ bề ngòai anh ấy rất ăn chơi nhưng thực ra trong lòng anh ấy rất lương thiện. Dù sao hai người cũng đã đính hôn, nếu không có tình yêu thì sẽ rất nặng nề. Sao em không thử yêu anh ấy?

Câu nói của Ga Eul khiến Angel im lặng. Cô không còn ghét Woo Bin như những lần đầu gặp mặt. Ít ra anh cũng không phải một tên xã hội đen hung hăng như cô đã tưởng tượng. Nhưng...liệu cô có thể yêu anh không?

-        Tôi chỉ nói vậy thôi. Cứ làm theo những gì trái tim em mách bảo. Đó là lời anh Woo Bin đã khuyên tôi. Giờ tôi dành nó lại cho em

Cô mỉm cười và quay lưng bước đi. Angel chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình. Rồi đột nhiên cô nở nụ cười. Có lẽ, cô đã biết trái tim mình muốn điều gì.

*******

Yi Jung nắm lấy tay Ga Eul khi cô vừa bước đến

-        Em không sao chứ?

-        Dĩ nhiên là không. Anh nghĩ cô bé đó ăn thịt em được hay sao?

-        Cô ta...nói gì với em?

-        Không có gì nhiều. Vài chuyện riêng của phụ nữ thôi

-        Em...thực sự ổn phải không?

Anh vừa hỏi vừa nhìn chằm chằm vào mặt Ga Eul, cố tìm một biểu hiện bất thường. Hành động của anh khiến cô phì cười

-        Cô ấy đã là hôn thê của anh Woo Bin rồi, anh còn sợ cái gì? Điên quá

Cô vuốt nhẹ gương mặt của anh. Những lời nói khi nãy của Angel khiến cô cảm thấy vui.

"Anh nói sẽ không để cho em chịu thêm bất cứ tổn thương nào. Thật vậy chứ Yi Jung?"

Tiếng nhạc vang lên nhẹ nhàng. Lại là bài We belong together. Cô mỉm cười, chìa bàn tay ra trước mặt anh

-        Nhảy với em bài này được chứ?

Yi Jung ngạc nhiên nhìn bàn tay đang đưa ra của cô. Nhưng rất nhanh, anh mỉm cười, nắm lấy nó và kéo cô đi

Ga Eul để anh dìu mình theo điệu nhạc. Đầu cô ngả vào bờ ngực ấm áp của anh, để cảm nhận được rằng anh ở thật gần. Đến mức mà cô nghe được cả nhịp tim anh đang đập. Tiếng nhạc bao trùm lấy họ. Mọi thứ xung quanh dường như tan biến, chỉ còn lại anh và cô

We belong together
Like the open seas and shores
Wedded by the planet force
We've both been spoken for

Ta thuộc về nhau có phải không anh? Như là định mệnh đã an bài. Anh là của em. Ta là của nhau. Không gì chia cắt được.Phải vậy không anh?

********

Ji Hoo đứng nơi lan can lộng gió. Qua ô kính, anh nhìn thấy Yi Jung và Ga Eul đang khiêu vũ. Gương mặt cả hai đều rạng rỡ. Điều đó cho anh biết họ đang hạnh phúc. Cuối cùng rồi Ga Eul cũng nhận được những gì cô xứng đáng. Anh đã có thể yên tâm.

Có tiếng cửa mở. Một cô gái bước ra, đến đứng cạnh anh. Ji Hoo không để ý lắm vì mắt anh vẫn đang theo dõi điệu nhảy diễn ra bên trong. Nhưng thứ mùi hương quen thuộc thỏang qua khiến anh không thể không quay sang nhìn.
Trong bóng tối, Ji Hoo không thể nhìn được gương mặt của cô gái, nhất là khi cô đang quay sang hướng khác

-        Bầu trời Seoul hình như không có nhiều sao lắm nhỉ

Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên nhưng lại khiến Ji Hoo sững người. Cô gái quay mặt về phía anh, nở nụ cười. Đôi mắt xanh biếc ánh lên trong bóng tối

-        Không ngờ lại được gặp anh nhanh đến vậy

Ji Hoo luôn là người biết kiềm chế cảm xúc của mình. Anh quay mặt về phía bầu trời đầy sao, giọng nói lõang ra trong gió

-        Tôi cũng không ngờ

-        Còn nhớ tôi đã viết gì trong bức thư không?

-        Rất nhiều

-        Ở đọan cuối.

-        Không

-        Tôi viết nếu có duyên sẽ gặp lại. Giờ đã gặp rồi, nghĩa là chúng ta có duyên. Phải không Yoon Ji Hoo?

Hana tiến đến sát bên Ji Hoo. Anh vẫn đứng im, dù trái tim có đập nhanh hơn một chút. Một chút thôi, nên chính anh cũng không thể nhận ra. Cô nhón chân, hôn nhẹ lên má anh. Ji Hoo quay nhìn cô, đôi mắt nâu sẫm ấm áp dù trời đang gió lớn. Hana mỉm cười, rồi bước về phía cửa, câu nói vọng lại phía sau

-        Nụ hôn này có ý nghĩa là rất vui gặp lại anh

Cô đi rồi nhưng mùi hương vẫn còn thoang thỏang đâu đây. Ji Hoo sờ nhẹ lên gò má. Hơi ấm dường như quấn quýt lấy anh

*********

Angel chầm chậm đi về phía Woo Bin. Anh mỉm cười, đưa cánh tay cho cô. Cô khóac tay anh một cách nhẹ nhàng khiến Woo Bin ngạc nhiên

-        Em ở đâu nãy giờ vậy?

-        Em có vài chuyện cần suy nghĩ

-        Thế đã nghĩ xong chưa?

-        Có lẽ là rồi. Anh muốn biết không?

-        Nếu em muốn nói

-        Em nghĩ...có lẽ em nên bắt đầu tập yêu anh

Những lời cô thì thầm khiến Woo Bin đứng sững. Mãi một lúc sau, anh mới ngơ ngác nhìn cô

-        Em...em...nói gì?

-        Nếu không thể lấy người mình yêu thì tốt nhất là yêu người mình lấy. Mà hiện tai em lại chưa yêu ai nên có lẽ anh là lựa chọn tốt nhất

Cô nhón chân hôn nhẹ vào môi anh rồi quay lưng đi đến chỗ để thức ăn. Woo Bin đứng lặng một lúc, rồi anh mỉm cười, bước theo cô

******

Bản nhạc kết thúc, Yi Jung nắm tay Ga Eul đến chỗ mọi người đang đứng. Woo Bin đập nhẹ lên vai anh

-        Hai vợ chồng hạnh phúc quá đến mức ai cũng tưởng hôm nay là đám cưới của mày

Yi Jung bật cười. Nhưng tiếng cười chợt ngưng bặt khi thóang thấy một bóng người. Cô gái mặc bộ váy đen đang bước về phía họ
-        Eun Jae

Ga Eul cảm nhận rõ bàn tay Yi Jung chợt trở nên lạnh ngắt. Khi cô gái đó bước vào. Và tiếng gọi bật ra từ miệng Woo Bin khiến cô lập tức hiểu được lí do. Đột nhiên, anh buông tay cô. Ga Eul ngước nhìn anh nhưng đôi mắt anh lại đang hướng về phía khác. Cô mím môi cố nén một tiếng thở dài. Thứ cảm giác đau buốt trong lồng ngực khiến cô tưởng chừng như không thở nổi. Đã biết trước rồi nhưng bây giờ sao vẫn đau đến vậy?

Woo Bin bước về phía Eun Jae, nhẹ nhàng ôm lấy cô

-        Em về lúc nào?

-        Sáng nay. Nhưng công việc bận quá nên em không kịp báo. Mà em cũng chỉ ghé qua chúc mừng thôi rồi phải đi ngay

-        Lại đây để anh giới thiệu cái đã rồi muốn đi đâu thì đi

Anh nắm tay kéo cô đi

-        Mấy thằng này thì em biết cả rồi chứ gì? Đây là Angel, nữ chính của bữa tiệc này, cũng là vợ sắp cưới của anh.Đây là Jan Di, vợ Jun Pyo, người phụ nữ xui xẻo nhất Hàn Quốc

Woo Bi vừa nói vừa phóng ra xa tránh cú đạp của Jun Pyo. Anh cười cười chỉ vào Ga Eul

-        Còn quý cô xinh đẹp này là Ga Eul, phu nhân chủ tịch So Yi Jung

Eun Jae bắt tay từng người một. Và cô dừng lại hơi lâu ở Ga Eul.

-        Anh may mắn đấy Yi Jung. Ga Eul xinh thật

Eun Jae mỉm cười nhưng sao Ga Eul cảm thấy Eun Jae nhìn cô là lạ. Yi Jung cũng cười, và Ga Eul biết đó là một nụ cười miễn cưỡng

-        Cám ơn Eun Jae

-        Được rồi em phải đi đây. Hẹn gặp mọi người sau nhé

Cô nói rồi quay lưng bước đi. Nhưng tiếng gọi đã khiến cô quay lại

-        Khoan đã Eun Jae

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Yi Jung. Anh dường như không mấy để tâm, bước về phía Eun  Jae

-        Em ở lại bao lâu?

-        Có lẽ vài tuần. Em cũng chưa chắc nữa. Em sẽ liên lạc với các anh

Cô mỉm cười bước đi. Lần này không còn tiếng gọi nào vang lên nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro