03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi người chút tình của nắng ấm trong trẻo.

Em đem tư tình kết thành giọt nắng, nhờ gió thổi đoạn tình câm dạt về nơi bến người nương thân. Nhắn với mây trời xin đừng đem nắng ấm hóa thành mưa rơi, đừng để em phải khóc thương cho mảnh tình si đoản mệnh.

Vậy mà mây tàn nhẫn chẳng hiểu thấu lòng em, mây mang chân tình treo ngược lên mảnh trời xám xịt rồi dốc cạn những nhớ thương về nơi cùng trời cuối đất. Mang theo cả nỗi lòng của em hóa thành mưa rơi phủ khắp vạn vật.

Có người bảo em ngốc, nhưng suy cho cùng, nước nóng hay lạnh, chỉ có người uống mới biết. Chuyện tình cảm cũng vậy, chỉ có người trong cuộc mới hiểu.

Cảm xúc là thứ không có đúng sai, nhưng lý trí thì ngược lại. Nếu hai thứ đó lúc nào cũng có thể dung hòa được với nhau thì đời này làm gì có bi thương ?

Thương thầm một người ở phương xa chính là canh bạc mà em dùng tất thảy chân tình để cược. Vậy mà từ đầu đến cuối, cán cân tình yêu lại chưa từng quay về phía em. Rốt cuộc là vì tơ hồng trời cao không nguyện ý se duyên hay do người chẳng ưng thuận tình em ?

Một sớm mai khi người đã tỉnh giấc. Người thấy không ? Nơi ô cửa nhỏ ấy là tình em gửi đến người nhưng không là nắng ấm, ở đó là sương sớm còn đọng lại từ đợt mưa hôm qua, cơn mưa dai dẳng mang theo mảnh tình nhỏ bé trôi giữa lòng thế gian, chảy về biển cả rồi tan mất. Cuối cùng chỉ còn lại tàn dư lặng lẽ trượt dài trên khung cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro