chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16

Edit: thỏ

Lúc Thiệu Chu từ sân thể dục đi về
phía hắn, thậm chí hắn không dám nhìn thẳng vì không chắc rằng anh có đến tìm hắn hay không; chỉ e mình quá vội vàng khiến anh bỏ chạy. Tâm trí Giang Biệt Cố quay mòng, tuy rằng vẻ ngoài vô cùng bình tĩnh.

Sau đó hắn nghe thấy tên đàn anh kia mở miệng, bảo rằng Thiệu Chu của chúng tôi.

Thiệu Chu của chúng tôi.

Thật là chói tai vô cùng.

Trong đám bạn, Giang Biệt Cố ghét nhất là Tạ Nhiên. Nhưng thành thật mà nói, miễn là bạn của Thiệu Chu thì ai hắn cũng chẳng thích. Trước khi được anh để tâm thì hắn đã sống với niềm ghen tỵ biết chừng nào. Giang Biệt Cố nhìn anh choàng vai bá cổ với bọn bạn trong sân trường, cười đùa vui vẻ càng khiến hắn ảo tưởng hung tợn rằng ngày nào đó nhất định phải đè anh dưới thân, chơi anh đến khóc, ngoại trừ tên của hắn thì anh không còn nhớ nổi tên ai.

Chỉ là Thiệu Chu phải lòng hắn trước. Giang Biệt Cố nghĩ, đây là điều hắn mong chờ – nhưng lại đến nhanh hơn dự tính. Hắn muốn chậm rãi tiếp cận Thiệu Chu, lần lượt tống khứ từng kẻ vây quanh anh ra khỏi cuộc đời, cuối cùng chỉ còn mỗi hắn; Thiệu Chu rơi vào đường cùng sẽ phải khuất phục hắn mà thôi.

Nhưng nào ngờ người mở lời trước là anh. Giang Biệt Cố rất hưng phấn khi cả ngày anh đều xoay quanh hắn, lẽo đẽo đi theo, tựa như chỉ có mình hắn trên đời này.

Giang Biệt Cố không hề thể hiện cảm xúc thật, mẹ hắn từng nói lòng dạ đàn ông rất dễ đổi thay, cứ khiến bọn họ lo được lo mất mới có thể níu giữ lâu bên cạnh. Giang Biệt Cố đồng tình với mẹ mình, bởi vì hắn đã tận mắt chứng kiến cha hắn đan tâm bỏ rơi mẹ, sự ghét bỏ từ ông ta và bộ dạng như được giải thoát là điều hắn không muốn thấy ở Thiệu Chu.

Lạt mềm buộc chặt.

Xét theo góc độ nào đó, Giang Biệt Cố vô cùng thấu hiểu Thiệu Chu. Hắn nắm được thói hư tật xấu của đối phương, thứ gì dễ dàng có được anh sẽ không biết quý trọng. Giang Biệt Cố không hi vọng Thiệu Chu chỉ say mê hắn một thời gian, tựa như phù dung sớm nở tối tàn; hắn sẽ khiến Thiệu Chu không rời xa hắn, vĩnh viễn chỉ thuộc về hắn mà thôi.

Giang Biệt Cố bắt đầu phao tin trong trường học nhằm hạ thấp danh tiếng của tiểu vương tử từng được vô số tinh tú vây quanh – bỗng chốc trở nên không đáng một xu. Hắn đếm lượt xem, từng người vốn yêu mến Thiệu Chu trên diễn đàn lần lượt giảm sút, điều này làm hắn vô cùng đắc chí.

Buổi tối lễ tốt nghiệp hôm đó, Giang Biệt Cố đã lên kế hoạch phải chiếm được Thiệu Chu. Nhưng sáng sớm hắn đã nhìn thấu ‘âm mưu’ của anh, bèn thuận theo tự nhiên, cùng anh diễn kịch. Ấy vậy Thiệu Chu quá ngây thơ, nghĩ rằng dùng vài ly rượu là có thể chuốc say được hắn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro