Chap 4: HLV Devil

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau là chủ nhật rồi, Trúc quyết định luyện tập trên ngọn đồi gần trường .....

Buồi sáng thức dậy, đang loay hoay tìm bộ đồ thể thao Chi mới sực nhớ ra rằng mấy ngày trước mẹ đã cho con của 1 đồng nghiệp nào đó mượn, khổ nỗi Chi chỉ có mỗi duy nhất một bộ nên bây giờ ...... Chỉ còn cách mượn của Trúc.........

Đứng trước cửa nhà Trúc, Chi lễ phép chào hỏi ba mẹ nuôi – "Chào má nuôi, ba nuôi ...."

Chạy lên phòng Trúc, Chi tự nhiên mở cửa như chính phòng mình, nhưng thật sự đây là phòng ngủ thứ 2 của Chi mà

"Trúc, cậu có thể cho mình mượn......" – nhưng Chi nào hay biết Trúc của cô đang thay đồ chứ

Nói thật, không bàng hoàng cho tình cảnh trước mặt thì đó thật sự là 1 ngụy biện khủng nhất trên đời, dù là bạn thân hay chị em nào hay chăng đi nữa, với thân hình bốc lửa được lộ rõ dưới ánh mặt trời, thì cậu không ngất đi vì đẹp vì ngượng mới là chuyện lạ, nhất là khi trên người Trúc chỉ hờ hững mỗi cái quần, mái tóc ngắn vàng óng với những đường nét quyến rũ, mình tin mỗi cô gái nào nhìn thấy cũng phải ganh tỵ ....Đương nhiên trong đó không có mình hahaha.........

Đang bâng quơ suy nghĩ, không biết từ lúc nào Trúc phát hiện ra Chi đang đứng sau cô, nhẹ nhàng nói, cô ấy kéo Chi về thực tại ....

"Đứng ngơ ra đó làm gì, còn không đóng cửa" Trúc nhìn Chi lắc lắc đầu rồi tiếp tục công việc đang dở của mình ....

"Ờ" Chi nhẹ nhàng khép cửa lại

"Hồi nãy cậu nói mượn gì?" Trúc vu vơ hỏi

" Mẹ mình đem đồ thể thao cho người khác mượn rồi nên mình muốn mượn của cậu mặc đỡ" – cố gắng giữ bình tĩnh, Chi nói như không có chuyện gì xảy ra....

" Vậy để mình tìm cho cậu một bộ" - Trúc vừa nói vừa đi đến bên tủ quần áo

" Cậu mặc bộ này đi, có cần thay ở đây luôn không?" Trúc đưa cho Chi bộ đồ màu trắng

"Không...Không cần đâu, mình về nhà thay được rồi" – "Hix, tại sao đột nhiên mình nói lắp vậy trời" Chi suy nghĩ ....

" Tại sao cứ ngơ ngơ vậy nè, chưa tỉnh ngủ hả? Lát nữa thay xong nhớ qua nhà mình ăn sáng, mẹ biết cậu cũng tham gia nên đặc biệt chuẩn bị những món mà cậu yêu thích" Trúc vừa nói vừa giúp Chi sửa lại mới tóc rối bời quên chải chuốt do vội .....

"OK"

Ăn sáng xong, cả hai đi đến ngọn đồi gần trường. Là 1 người coi trọng lời hứa, Trúc luôn thực hiện đúng những gì mình đã nói và hứa với người khác, nên bây giờ, cô ấy thật sự tới đó....

Chỉ là 1 số tình huống dở khóc dở cười đã khiến Trúc không hài lòng và có ý định bỏ đi .....

*Giới thiệu nhân vật một tý: 3 người chạy tiếp sức với Chi là:

+ Hân là một đại tiểu thư, gia đình cô giàu nhất lớp.

+ An, biệt danh Nữ hoàng Club.

+ Lan là một người cực kỳ tham ăn, ăn rất nhiều nhưng lại không mập.

p/s: vì đây chỉ là 3 nhân vật phụ nên chỉ giới thiệu cho m.n biết sơ qua thôi.*

Cảnh 1:

Người thứ nhất, .....

"Hân, cậu nghĩ cậu đang ở hoàng cung thời cổ đại hay sao mà ăn diện như thế ....?"

Người thứ 2 ......

"An, mình chắc là hôm qua cậu mê muội trong quán bar hay câu lạc bộ về đêm nào đó rồi chạy thẳng đến đây, và 1 điều nữa, cậu ăn bận như thế có cảm thấy lạnh không?"

Người thứ 3 .....

"Lan, trong số họ, đồng phục của cậu là chỉnh tề hợp quy cách nhất nhưng ..... cậu có thể bỏ đống thức ăn thức uống trên tay cậu giúp tôi được không, tôi không muốn dưới sự rèn luyện của tôi đột nhiên có người bị đau ruột thừa .....!"

Cảnh 2:

"Hân, cậu có ngừng động tác chim cánh cụt đi được không, đánh tay ra trước với sau chứ không phải sang trái rồi sang phải, nếu tiếp tục như thế tôi tin rằng đối thủ kế bên cậu sẽ dễ dàng hưởng trọn 2 bạt tay ngay má đấy ......!"

"An, cậu có thể đừng vừa chạy vừa sửa sang tóc tai được không? Nhìn như người điên gãi đầu vậy đó"

"Còn cậu, Lan, động tác của cậu không sai nhưng khi nào cậu mới định dích chân chạy lên phía trước đây?"

Cảnh 3:

"Maria, đưa khăn cho tôi! Maria, đưa điện thoại đây! Maria ......" (Maria là người làm của Hân)

"HI~ anh đẹp trai. Sao trùng hợp vậy, anh cũng tập thể dục à, để lại số điện thoại đi bữa khác tụi mình cùng tập nha"

"Ông chủ, một cái bánh chiên, nhớ cho thêm trứng nha~"

Tuy nhiên những thói quen cử chỉ xấu đó đều được Trúc xử lý 1 cách nhanh, gọn, lẹ........

"Chạy nhanh lên! Nhanh lên! Không có ăn cơm hay sao hả!"

"Đánh tay mạnh lên! Mạnh lên nữa!"

"Không được ngừng lại! Tiếp tục đi! Nhanh lên"

"Đây là quyết tâm của các cậu để thoát khỏi vị trí cuối bảng hay sao hả?!"

Trúc đội nón lưỡi trai, đeo kính đen, miệng ngậm còi. Lúc này nhìn Trúc không khác nào như một HLV thực thụ .....

"Biiiii... được rồi, mọi người nghỉ ngơi chút đi" Trúc la lớn

"Mệt chết đi được" Hân vừa ngồi xuống thì cô người hầu lập tức chạy đến hiến dâng nước, khăn rồi còn matxa nữa ....... Giống những cô công chúa ngương bướng thời cô đại ...

"Mình chịu hết nổi rồi" An vừa nói vừa soi gương, không hiểu sao mệt mà còn có sức lực soi gương ...... quái dị ........

"Khát chết đi được" Lan uống một hơi gần hết chai nước, đây có thể nói là người bình thường nhất trong 4 người ngoài cái tật háu ăn của cậu ta

Chi ngồi bên cạnh Trúc, nhận lấy chai nước từ cô ấy tu mấy ngụm

"Có chỗ nào không khoẻ không?" Trúc giúp Chi lau mồ hôi và thì thầm nhỏ đến mức chỉ đủ để 2 đứa nghe

"Không, mình vẫn còn rất nhiều sức mà" mặc dù hơi mệt nhưng Chi không thể để Trúc biết, nếu không Trúc nhất định sẽ không cho Chi tham gia ..... hoặc có thể cõng Chi về nhà ngay lập tức

"Cậu uống đi" - từ lúc luyện tập đến giờ, Trúc vẫn chưa uống ngụm nước nào

Trúc nhận lấy, vừa uống được mấy ngụm thì....

"Hai cậu kì thật đấy" Hân nói, Trúc và Nhi đều quay qua nhìn cô ấy, sau đó nhận ra 6 cặp mắt đó đều hướng về phía hai người

"Sao chứ?" Chi không hiểu ý của Hân

"Rõ ràng có rất nhiều chai nước, sao hai cậu lại uống chung?"

"Hở?" từ trước đến giờ Chi và Trúc đều uống chung với nhau, có gì lạ đâu chứ. Rõ ràng chuyện này rất tự nhiên nhưng không hiểu sao họ lại hỏi như thế

"Cậu ấy uống không hết, mình uống giùm, có vấn đề gì sao" Trúc trả lời một cách tự nhiên.....

"Theo mình biết thì thông thường chỉ có những cặp tình nhân mới làm như vậy thôi" An cũng tham gia

"Bạn bè với nhau, uống cùng một chai nước thì có gì lạ đâu, chẳng lẽ mấy cậu chưa từng như thế sao" Trúc phản bác

"Tất nhiên có, nhưng chỉ làm vậy nếu chỉ có một chai nước, còn các cậu thì khác, giống như việc uống chung chai nước đã là ý định từ đầu" An nói

"Chỉ là uống chung một chai nước, cậu có cần làm chuyện phức tạp lên như vậy không" Trúc nói với vẻ mặt thiếu bình tĩnh

"uống chung một chai nước đương nhiên không có gì phức tạp, phức tạp ở chỗ tâm lý của mỗi người nghĩ như thế nào thôi" An nhìn Trúc và Chi với ánh mắt rất lạ

"A! mình nhớ có đọc qua một cuốn sách như thế này, đôi khi con người sẽ hành động một cách vô thức, mặc dù đó đều là những hành động không có suy nghĩ nhưng thường là những bí mật nội tâm của con người. Thậm chí đôi khi ngay cả chính bản thân mình cũng không ý thức được những hành động vô thức đó" Hân nói

"Cuốn sách nào nhảm nhí vậy?" Trúc không quan tâm, vẫn tiếp tục uống nước

"Hân, cậu giỏi thật, không ngờ cậu lại hiểu tâm lí học đến như vậy. Cậu thấy nó trong cuốn sách nào thế, trong sách còn nói gì nữa không?" - Chi rất thích những cuốn sách tâm lý, đôi khi Chi thường test dựa trên những gì nó nói.......

"Oh. Thì cũng không có gì đặc biệt, chỉ là tình cờ nhìn thấy thôi. Mình còn nghĩ cuốn sách đó là lừa bịp nữa, trong sách còn nói nếu như một người vô ý hay có ý uống chung, ăn chung với người khác hoặc dùng chung một đồ vật, đều đó nói rõ người ...." Hân cố gắng nhớ lại những gì trong sách

"Nói rõ người như thế nào? Cậu nói nhanh lên coi" Lan hối

"Mình nhớ ra rồi, trong sách đó nói là tiềm thức của cô ấy rất muốn "tiếp xúc" với đối phương"

"Phụt!!!!"

"Khụ! Khụ!khụ...." Trúc bị sặc khi nghe những điều An vừa nói

"Trúc, cậu không sao chứ?" Chi vỗ nhẹ vào lưng cô ấy

" Không... khụ...khụ...sao"

"Khụ... được rồi, mọi người cũng nghỉ ngơi đủ rồi phải không, giờ chúng ta tập luyện động tác chuyền gậy" Trúc nhịn cơn ho, hô lớn

"HẢ?!" mọi người đều la lên, lại bắt đầu cuộc huấn luyện devil...

End Chap 4


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro