Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn án:

Nàng – con gái thừa tướng của Thánh Long vương triều, là thiên hạ đệ nhất xấu nữ, xấu từ lúc sinh ra, dọa ngốc cha, hù chết mẹ ruột.

Hắn – tam vương gia Thánh Long vương triều, thiên hạ đệ nhất mĩ nam, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều có thể câu hồn đoạt phách, rung động lòng người.

Một đạo thánh chỉ buộc hắn phải thú nàng, nàng phải gả cho hắn. Ngày đại hôn, kiệu hoa đưa nàng tới cửa,trên đại môn đóng chặt có tờ giấy: Lúc động phòng Bổn vương sợ bị hù chết, nên đành kháng chỉ bất luận ra sao cũng không cưới thiên hạ đệ nhất xấu nữ.

Nhìn lời lẽ trào phúng, dưới khăn voan đỏ lộ ra nụ cười mỉm, hôm nay ngươi cưới cũng phải cưới, không cưới cũng phải cưới.

Vì thế – "Phanh" một tiếng vang dội, đại môn bị nàng một cước đá văng...

àµàµàµàµàµàßßßßß

Đoạn ngắn một:

Tam vương gia phong tư trác tuyệt tà nghễ nhìn nàng, khóe miệng châm chọc: " Lam đại tiểu thư muốn gả đến phát điên rồi sao? Nếu ngươi không chịu nổi tịch mịch, bổn vương có thể dùng thị vệ thay thế, nhẫn nhục động phòng cùng ngươi."

Hắn vừa dứt lời, một tên thị vệ bước về phía nàng, chưa kịp đến gần nàng đã bị hàn quang đánh úp tới, từ cổ thị vệ huyết văng khắp nơi, ngã xuống mà chết. Trong chớp mắt, trên cổ chợt lạnh, một cây chủy thủ đã sát trên cổ tam vương gia: " Tam vương gia, nếu ngươi thích lễ tang cùng hôn lễ song song cử hành, ta liền phụng bồi."

Đoạn ngắn hai:

" Tiện nhân. Học cho tốt, sau đó hầu hạ Bổn vương. Nhớ kĩ nếu ngươi không làm cho Bổn vương tận hứng, Bổn vương sẽ khiến ngươi sống không bằng chết" Dứt lời , tam vương gia cùng thị thiếp trình diễn một mảnh kích tình dạt dào.

Mỗ nữ ngoan ngoãn dựa ghế, tự thưởng cho mình chén trà, vừa nhấp môi vừa thưởng thức hai vị triền miên trước mặt.

" Biểu tình quá cứng nhắc, thanh âm thật khó nghe, động tác không đủ hoàn mỹ. Thất bại". Mỗ nữ hèn mọn lắclắc đầu hảo tâm nhắc nhở. Phút chốc hai kẻ đang kích tình trợn trắng mắt há hốc mồm nhìn nữ nhân đang nhàn nhã thưởng trà.

Mỗ nữ vừa phẩm trà vừa nhún vai, trên mặt lộ ra ý cười xin lỗi, nhấp thêm ngụm trà , môi mọng khẽ mở: "Thực xin lỗi, các ngươi tiếp tục. Nếu phát hiện chỗ nào thiếu sót, ta tận lực bổ sung cho tốt."

Đoan ngắn ba:

" Ô ô ô ..." nam tử toàn thân ướt nước bẩn, vừa bước vào phòng vừa khóc lớn.

" Tiểu tứ, ai khi dễ ngươi?" mỗ nữ hip mắt nhìn tứ vương gia nổi tiếng là đứa ngốc của Thánh Long vương triều.

"Bọn họ không cho tiểu tứ đi tìm tẩu tẩu chơi, còn đẩy tiểu tứ xuống hồ nước, tiểu tứ rất lạnh nga.". Ngốc tử quyệt miệng mếu máo, thân hình như cá chạch chui vào trong lòng ấm áp của ai đó.

"Tốt lắm." Mỗ nữ đẩy ngốc tử vương gia ra từ từ theo ghế đứng dậy.

"Ô ô ô... tẩu tẩu ngưới đẩy ngã ta, thí thí của ta đau, ngươi mau thổi cho gia." Ngốc vương gia ủy khuất nhìn nữ tử trước mặt, tiểu thối ngoáy loạn.

"Tẩu tẩu hiện tại không rảnh giúp ngươi thổi". Mỗ nữ trợn trắng mắt, quay đầu đi thẳng ra cửa.

"Tẩu tẩu ngươi đi đâu, đừng bỏ tiểu tứ a". ngốc vương gia ai oán

"Bọn họ làm tiểu tứ rơi lệ, tẩu tẩu khiến bọn họ đổ máu".Ngoài cửa truyền đến câu nói lạnh như băng.

Đoạn ngắn bốn:

"Nhan nhi, gần đây nghe nói ngươi mê đảo cả đám người, đêm nay thật đẹp, ta ở đây bồi ngươi thuận tiện ngươi mê đảo ta có được không?" nam tử thần bí nở nụ cười xinh đẹp.

"Thực xin lỗi, ta hiện bề bộn nhiều việc, không rảnh mê đảo ngươi!" Mỗ nữ đảo loạn tay áo

"Việc gì" Nam tử đeo mặt nạ nhíu mày nhìn mỗ nữ

"Tìm chủy thủ" Mỗ nữ tiếp tục lục tìm tay áo

"Tìm chủy thủ để làm gì?" Nam tử mặt nạ chậm rãi tiến đến trước mặt mỗ nữ.

"Giết người!" Mỗ nữ lấy ra chủy thủ

"Nhan nhi muốn giết ai? Để ta giúp ngươi đi!" Nam tử mặt nạ quét mắt nhìn chủy thủ nói.

"Giết ngươi!"

[nam chủ thực phúc hắc, nữ chủ càng phúc hắc! Có bạo lực, có âm mưu, có huyết tinh, có triền miên]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro