Phiên ngoại 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Cảnh báo xe cộ siêu nhanh siêu nguy hiểm, tình tiết giữa chương 10 và 11.


Thời điểm Trương Gia Nguyên thốt lên câu: "Muốn tìm cũng không thấy", cả người Nhậm Dận Bồng cứng đờ trên nền đất, nếu như nói Trương Gia Nguyên trước đó là loại ngụy quân tử tiếu lý tàng đao*, thì Trương Gia Nguyên hiện tại đã lột ra lớp vỏ quân tử bên ngoài, lộ ra mũi đao sắc bén tràn ngập dục vọng với con mồi, chém sắt như chém bùn, phanh thây Nhậm Dận Bồng dễ như trở bàn tay.

Nhậm Dận Bồng bất lực cố gắng đẩy Trương Gia Nguyên ra nhưng không được, Trương Gia Nguyên đè lên người Nhậm Dận Bồng, tay kéo quần anh, khóa kéo quần jean vừa mới mở bèn đón nhận cái vuốt ve nhục dục, từ dương vật phía trước đến miệng nhỏ đằng sau bị mân mê khẽ nhếch, Trương Gia Nguyên một bên cướp lấy không khí trong miệng Nhậm Dận Bồng, chuyền lấy chất lỏng giữa miệng hai người, một bên lần mò hoa tâm mẫn cảm dưới lớp đồ lót của Nhậm Dận Bồng.

Nhậm Dận Bồng không kiềm chế được khép lại hai chân, kẹp chặt bàn tay của Trương Gia Nguyên, do đó kích thích càng thêm rõ ràng, ngón tay của Trương Gia Nguyên cách lớp vải mỏng, từ phần hạ bộ đầy đặn chậm xê dịch, cổ tay ma sát với âm hạch, chà qua xát lại, khiến Nhậm Dận Bồng run rẩy thở mạnh, vải thô tăng thêm kích thích, lối vào của anh bắt đầu dào dạt mật dịch, mặc dù anh đã mất đi tuyến thể, không thể tự nhiên rơi vào kỳ phát tình, nhưng cũng bị kích thích bởi kỹ thuật thuần thục của Trương Gia Nguyên, ngứa, rất ngứa, tất cả những kí ức hoan ái ăn quen bén mùi cùng Trương Gia Nguyên trước kia dấy lên trong lòng anh, huống chi Trương Gia Nguyên hiện tại đang rơi vào trạng thái mất khống chế giống như quá khứ.

Vài phút sau, anh vất vả thoát khỏi trận chiến tranh đoạt khí tức với Trương Gia Nguyên, nước bọt vương đầy đất, chóp mũi bị cọ đỏ bừng, đôi môi càng thêm khô ráp sau khi mất lớp nước bọt bên trên. Trương Gia Nguyên bắt đầu hôn từ cổ anh trở xuống, gặm nhấm nơi động mạch, mỗi nơi lướt qua đều để lại dấu đỏ trên da, hô hấp của anh phập phồng gấp gáp, trong nhà vệ sinh nhỏ hẹp này vốn cũng không có nhiều không khí, anh cảm thấy não mình mê man vì thiếu dưỡng khí, mất máu cùng bộ phận sinh dục bị chạm tới cho anh cảm giác đau đớn cùng khoái cảm, tựa như món đồ chơi của Trương Gia Nguyên.

Món đồ chơi của Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên không để ý Nhậm Dận Bồng phải chăng đã nửa sống nửa chết mất đi ý thức hay chưa, ngón tay của hắn bắt đầu tiến vào trong quần lót bắt đầu ngọ nguậy, thành trong âm đạo của Nhậm Dận Bồng ướt át khiến quần lót của Nhậm Dận Bồng sũng nước càng nhanh, dần trở thành miếng vải rách ướt dầm dề, trong khi ngón tay của Trương Gia Nguyên không thể chọc vào được nữa, Trương Gia Nguyên lột miếng vải vướng vía kia, dùng hai ngón tay luồn vào bên trong Nhậm Dận Bồng.

Bị xâm nhập trực tiếp vào bên trong, phản ứng từ chối tự nhiên khiến Nhậm Dận Bồng giống như cá mắc cạn cong người, mặc cho dấu hôn của Trương Gia Nguyên gieo khắp thân thể, Trương Gia Nguyên từ xương quai xanh hôn xuống dưới, liếm dính lấy đầu ngực của Nhậm Dận Bồng, núm vú của anh bắt đầu cứng rồi sưng lên, biến thành một hạt lựu nhỏ, càng xấu hổ hơn là anh vẫn còn đang trong giai đoạn cuối cho con bú sau khi sinh, cho nên cứ như vậy mà bị Trương Gia Nguyên mút ra mấy giọt sữa, mùi tanh nồng tản mát, xen lẫn với mùi hăng ngọt tiết ra từ thân dưới của anh, tạo nên một bầu không khí dâm mỹ.

Trương Gia Nguyên đối với mấy giọt sữa này cảm thấy vô cùng mới mẻ, hoặc là hài lòng, giống con thú non mút lấy hai đầu vú của Nhậm Dận Bồng, cũng bởi vì sinh con khiến bộ ngực của Nhậm Dận Bồng càng thêm mềm mại, hắn rất say mê nơi này, lưu luyến hồi lâu, mãi đến khi ngực Nhậm Dận Bồng hiện đầy vết cắn cùng dấu hôn, đầu ngực bị cắn gần như chảy máu, màu hồng nhạt nhẽo bắt đầu ửng đỏ, lại dần dần biến thành màu đen, nhũ dịch trắng ngần sót lại nhỏ giọt tí tách, lại bị liếm láp sạch sẽ.

Trương Gia Nguyên liếm liếm môi, cúi đầu nhìn ngắm Nhậm Dận Bồng cười nói: "Không bỏ lỡ, thật may mắn."

Khắp cơ thể Nhậm Dận Bồng là vết tích đầy xấu hổ, anh đã không còn là tân nương trong đêm tân hôn khi trước, cũng không phải là thê tử sau khi được người ta cưới về, anh hiện tại là một người mẹ, cho nên khi bị người khác nếm được sữa của mình anh thật sự có thể vĩnh biệt cuộc đời ngay tại chỗ, Trương Gia Nguyên rất điêu luyện thưởng thức khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ của Nhậm Dận Bồng, suy nghĩ vỗ vỗ lấy hai má của Nhậm Dận Bồng: "Lúc này mới có chút bộ dáng nha... Mẹ nó à."

Nhậm Dận Bồng vươn tay che mặt, nước mắt từng giọt rơi xuống, anh không muốn để lộ cảm xúc trước mặt tên Trương Gia Nguyên không còn lý trí, dưới tình hình hiện tại Trương Gia Nguyên ấy mà vẫn gọi anh bằng danh xưng mẹ nó này kia, anh chỉ có thể cảm nhận được sự khinh thường xúc phạm vô cùng vô tận, anh giống như thể một con rối cho Trương Gia Nguyên chơi đồ hàng, máy móc phục vụ chuyện tình dục.

Trương Gia Nguyên mạnh mẽ tách hai chân của anh, Nhậm Dận Bồng không kháng cự, anh dùng sự phục tùng đổi lấy cơn giận của Trương Gia Nguyên, phối hợp với hắn còn có thể được giải thoát sớm, dù sao anh hiện tại cũng không còn là loại omega đến kì phát tình phải cầu cạnh chồng nữa, nhu cầu của anh có thể nguôi ngoai rất nhanh, không còn mãnh liệt tình triều như ngày trước, còn Trương Gia Nguyên dường như vẫn nhớ, cố tình không đâm vào lối vào của Nhậm Dận Bồng, cọ cọ hai cái.

Đã ngứa lại càng thêm ngứa, cảm giác râm ran lan tràn từ hạ thể, quy đầu của Trương Gia Nguyên hôn lên âm vật của Nhậm Dận Bồng, hắn ma sát bộ phận vô cùng nhạy cảm nọ, không ngừng tra tấn Nhậm Dận Bồng, viên thịt bị quy đầu ma sát lên xuống, Nhậm Dận Bồng bị kích thích đến mức hai chân run lên, âm vật đỏ đến tái đi, cứng lên đau đớn.

Trương Gia Nguyên rốt cuộc tỉnh táo hay mất khống chế, Nhậm Dận Bồng hé mắt nhìn từ khe hở dòm Trương Gia Nguyên, anh không hiểu người đàn ông này, từ đánh bạo lực đến tra tấn tình dục, Trương Gia Nguyên âm tình bất định thiên biến vạn hóa khiến Nhậm Dận Bồng mất đi lớp giáp, anh chỉ muốn kết thúc màn tuyên dâm đột ngột giữa thanh thiên bạch nhật. Nhậm Dận Bồng nôn nóng đưa mông về phía trước, lối vào dinh dính trơn ướt, bởi vì dương vật của Trương Gia Nguyên mới dây lên một lớp nhầy.

Trương Gia Nguyên vui vẻ tiếp nhận lời mời gọi, dương vật của hắn trượt vào, bởi vì lớp thủy dịch tích tụ quá nhiều ở lối vào mà trượt vào. Cảm giác đã lâu không được lấp đầy khiến Nhậm Dận Bồng vô thức phát ra tiếng rên rỉ, khi anh ý thức được bản thân nơi này là lão trạch của Trương gia lại hối không kịp, muốn cắn ngón tay ngăn lại tiếng thở dốc dâm tiện của mình. Trương Gia Nguyên phát hiện liền mạnh bạo nắm lấy hai tay của Nhậm Dận Bồng, giữ chặt trên đỉnh đầu Nhậm Dận Bồng, ép Nhậm Dận Bồng phải rơi vào thế chịu kiểm soát tuyệt đối, dùng tư thế cong người cứng ngắc tiếp nhận sự trừng phạt của hắn.

Tay còn lại của hắn túm từ trên bồn rửa một chiếc kẹp quần áo, đồng thời dùng hông đẩy sâu vào bên trong của Nhậm Dận Bồng, cửa huyệt của Nhậm Dận Bồng vì ngậm dương vật quá cỡ mà trướng mở, lộ ra âm vật cứng ngắc nằm giữa hai bên cánh hoa, hắn thích thú dùng kẹp kẹp lên, hoa huyệt của Nhậm Dận Bồng bị kích thích không ngừng siết lấy Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên bây giờ mới bắt đầu hành động, dương vật hắn đâm vào rất sâu, cọ xát điểm mẫn cảm trong huyệt của Nhậm Dận Bồng, Nhậm Dận Bồng có điểm mẫn cảm khá sâu, lúc trước mỗi lần Trương Gia Nguyên định dùng ngón tay đều sẽ dục cầu bất mãn chủ động cởi quần của Trương Gia Nguyên liếm dương vật của hắn, lúc đó Trương Gia Nguyên cũng sẽ ung dung nhìn ngắm Nhậm Dận Bồng mở miệng cố gắng ngậm lấy hung khí của hắn, đôi má vốn gầy gò hóp lại, thời điểm Trương Gia Nguyên cứng lên Nhậm Dận Bồng sẽ không chờ đợi nhoài người lên, mà Trương Gia Nguyên thì mạnh mẽ giữ đầu anh, còn hung hăng dùng khoang miệng của Nhậm Dận Bồng, như thể anh là một chiếc âm vật giả, bắn vào trong thực quản của Nhậm Dận Bồng, nói: "Nuốt sạch hết cho tôi."

Sau đó mới có thể giống như hiện tại, thưởng cho anh, dùng cây gậy của mình xuyên qua hạ thể của Nhậm Dận Bồng, đang không ngừng điên rồ ma sát bên trong Nhậm Dận Bồng, anh cảm giác thân thể như nhũn ra, đỏ như nhỏ máu, khẳng định là bị chơi đến sưng lên, bên trong cũng không chịu nổi, dương vật âm sâu vào cổ tử cung, không ngừng va chạm, cao trào ùn ùn kéo đến, thời khắc anh run rẩy, kêu một tiếng, chất lỏng trong suốt phun ra từ nơi sâu, phủ lên đầu dương vật của Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên rất thỏa mãn, vô cùng thỏa mãn, hắn dùng thứ chất nhờn này tiếp tục chơi Nhậm Dận Bồng, hắn cử động eo rất mạnh, va thành tiếng, va đụng thành từng đợt từng đợt sóng thịt, Nhậm Dận Bồng bị khoái cảm bức đến phát điên, anh nói cầu xin cậu, bỏ cái kẹp kia ra đi.

Trương Gia Nguyên sờ lên đuôi kẹp, thoáng nhéo một cái, Nhậm Dận Bồng nằm trên nền đất liền bắt đầu run rẩy, hắn thưởng thức cơ thể run run tuyết trắng của Nhậm Dận Bồng, sau đó Trương Gia Nguyên hài lòng gỡ kẹp, đổi bằng bàn tay xoa nắn âm hộ Nhậm Dận Bồng, cách hắn xoa miết rất thuần thục, miết khẽ khiến Nhậm Dận Bồng thả lỏng, bóp nhéo khiến Nhậm Dận Bồng kích thích, thời điểm Trương Gia Nguyên nhéo lấy âm vạt của Nhậm Dận Bồng, tiểu huyệt co rút của anh sẽ không kiềm chế được chèn ép dương vật của Trương Gia Nguyên, Trương Gia Nguyên thừa hiểu chiến công tắc này, hơn nữa còn chơi đùa không biết chán.

Nhậm Dận Bồng chìm trong bể dục đã mất đi tia lý trí cuối cùng, tiểu huyệt của anh tận lực mút lấy dương vật của Trương Gia Nguyên đến tận giờ, thẳng đến khi cảm thấy bản thân sắp không kẹp chặt được nữa, Trương Gia Nguyên lại cúi người hôn anh, nói cái gì dùng sức kẹp một chút, sao lại nói những lời như vậy, Nhậm Dận Bồng mới nghĩ đến Trương Gia Nguyên còn chưa bắn, bản thân mình đã không xong rồi.

"Có thích không? Anh có nhớ nó không? Có muốn cây dương vật này không?"
Nhậm Dận Bồng bị chơi gần như mất lý trí, anh mơ mơ màng màng nói: "Thích..."

"Nói đi, muốn dương vật..."

"Cho tôi... Muốn dương vật của cậu."

"Có thích bị chơi không?"
"Thích."
"Thích em không?"

"..."

Nhậm Dận Bồng không trả lời, Trương Gia Nguyên đau khổ bóp chặt yết hầu của Nhậm Dận Bồng, hắn cũng hiểu rõ câu hỏi này không cần hỏi đến lần thứ hai, cho nên hắn giống như trút giận tăng tốc ra vào, mỗi một lần va chạm đều phát ra tiếng vang dâm mỹ của thủy dịch, kích thích thân thể Nhậm Dận Bồng không ngừng run rẩy, cuối cùng hắn mạnh bạo thúc vào khoang sinh sản của Nhậm Dận Bồng, lấp đầy bên trong.

Nhậm Dận Bồng nằm đó cảm nhận được khoang sinh sản của mình bị lấp kín, anh thở một hơi dài nhẹ nhõm, đúng vậy, tình tiết và kết cục giống như những ngày thường, hôm nay trở về nhất định phải nhớ uống thuốc tránh thai.


.


----------------------------

*Tiểu lý tàng đao: 1 trong 36 kế binh pháp, ý chỉ bên ngoài tươi cười bên trong ngấm ngầm ủ mưu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro