Chương 5: Hôn lễ linh đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận đấu cuối cùng là khoa Công nghệ thông tin thắng, chính thức tiến quân vào bảng bốn đội mạnh nhất trường. Sinh viên khoa Công nghệ thông tin đương nhiên vui mừng hỉ hả, có điều Châu kha Vũ vẫn không xuất hiện, hội omega không tránh khỏi cảm thấy tiếc nuối.

Trận đấu vừa kết thúc, Lưu Vũ liền vội vã trở về phòng mình, mở game lên, trong danh sách bạn đã thấy biểu tượng của Châu Daniel sáng rồi, Lưu Vũ vội gửi cho anh một tin nhắn: “Xin lỗi, đệ đến trễ!”

Châu Daniel: “Không sao, đến miếu Nguyệt Lão thôi!”

Lưu Vũ cưỡi ngựa phi thẳng đến miếu Nguyệt Lão, lập tức bị dòng người cuồn cuộn trước mặt dọa cho chết khiếp, vội chạy vào bên trong miếu, cũng may trong đó không đông lắm, chỉ có mấy người đang đứng nói chuyện.

Lưu Vũ bước đến bên Châu Daniel: “Sao nhiều người quá vậy?”

Lưu Vũ thì lại chẳng gọi một người bạn nào cả, một là cũng chẳng quan trọng gì, hai là tái hôn cấp tốc vậy cũng thấy hơi xấu hổ.

Châu Daniel: “Đệ hỏi họ kìa!”

Lưu Vũ nhìn những người khác, trong đó có một người tên là Cập Thời Vũ nói: “Hì hì, cung hỉ cung hỉ, tôi gọi những người rảnh rang trong bang phái đến cả, lát nữa cưỡi ngựa theo sau kiệu hoa, xem chừng rất hoành tráng!”

Một người khác cũng nói: “Bang chúng tôi cũng đến rồi!”

Cập Thời Vũ nói: “Mọi người đều đang đợi bao lì xì của Châu Daniel mà, ha ha ha.”

Lưu Vũ toát mồ hôi, bên ngoài chắc cũng phải đến mấy trăm người, người nào mà cũng phát bao lì xì thì Châu Daniel đến phá sản mất.

Đúng vào lúc này, Lưu Vũ nhận được một yêu cầu giao dịch từ Châu Daniel, trong bảng giao dịch có mấy thứ trang bị, không cần nhìn kỹ, chỉ cần liếc sơ qua cũng thấy phát ánh hào quang, biết ngay là mấy thứ này ít nhất cũng phải cấp Tiên Khí. Lưu Vũ kinh ngạc: “Đây là?”

Châu Daniel ít lời nhiều ý: “Sính lễ.”

Lưu Vũ rơi nước mắt.

Đây, đây chính là cảm giác tóm được một món hời mà người ta thường đồn đại đó sao? Thật là, thật là quá quá quá quá sướng!

Nhưng Lưu Vũ đã rất nhanh phục hồi lại sự bình tĩnh, bấm vào từ chối giao dịch. Mấy thứ trang bị này chắc chắn rất đắt, cậu vẫn chưa đến nỗi mặt dày mà lấy miễn phí đồ của người khác.

Châu Daniel lại gửi tin đến: “Nhận đi, sắp tới PK phải dùng mà.”

Thì ra là thế, Lưu Vũ nghĩ ngợi rồi chợt nảy ra một ý, bèn bấm chấp nhận, sau đó lấy trang bị tốt nhất của mình – một chiếc nhẫn gia tăng tốc độ – đưa cho anh.

Châu Daniel đánh một dấu chấm hỏi.

Đại Ngư nói: “Hồi môn.”

Đại Ngư ở bên ngoài hơi đỏ mặt, hai hôm nay đùa giỡn với đám người trong bang phái quen rồi, nói những câu này lại có thể thuận miệng đến vậy. Hơn nữa “hồi môn” của mình và “sính lễ” của người ta không thể so sánh được, Đại Ngư ấp úng thêm một câu: “Ít hơn chút, sẽ bù sau.”

Châu Daniel gõ một khuôn mặt cười: “Được.”

Sau đó lại thêm: “Thực ra đệ đến là tốt rồi.”

Lưu Vũ tiếp tục đỏ mặt.

Sính lễ hồi môn trao đổi xong, hai người đứng trước tượng Nguyệt Lão bái đường, hệ thống tuyên bố: Đại Ngư và Châu Daniel tâm đầu ý hợp, ở miếu Nguyệt Lão cùng hứa mãi mãi bên nhau, đời này kiếp này không bao giờ xa nhau, vĩnh kết đồng tâm.

Tin này vừa lan ra, không hề ngoài dự kiến, kênh [Thế giới] lại bùng nổ…

Đại Ngư vừa ngồi trên kiệu hoa dạo ngắm phố phường, vừa xem đám game thủ bàn tán trong kênh [Thế giới], vì tân nương không cần đi bộ nên Đại Ngư rảnh rỗi, lại thuận tay cầm quyển bài tập Anh văn cấp sáu lên làm.

Người trong kênh [Thế giới] ai ai cũng bàn tán đến hai buổi hôn lễ lần lượt diễn ra trong vòng ba ngày vừa qua, nói tốt cũng có mà châm biếm mỉa mai cũng chẳng thiếu, còn có người giễu cợt Châu Daniel đã nhặt phải giày rách của Chân Thủy Vô Hương, Đại Ngư đều xem như chuyện vặt, có điều ghi nhớ ID của người này rồi, quyết định sau này hễ cứ gặp là chém thôi.

Còn có game thủ rất thú vị làm một cuộc so sánh:

[Thế giới] [Kẹp vạt quần đè tia nước]:

Tân lang, Châu Daniel VS Chân Thủy Vô Hương, Châu Daniel thắng!

Tân nương, Đại Ngư VS Tiểu Vũ Yêu Yêu, Tiểu Vũ Yêu Yêu thắng!

Về hôn lễ, nhìn số lượng hoa là biết ngay, Châu Daniel toàn thắng!

Lập tức có người quen nhảy vào.

[Thế giới] [Ak Lưu]: Ai nói Tiểu Vũ Yêu Yêu thắng, tam tẩu của bọn ta mạnh hơn Tiểu Vũ Yêu Yêu nhiều, không tin đến PK.

[Thế giới] [Trương Gia Thuần Nguyên]: Đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK đến PK!

Lưu Vũ cười co rút người.

Đường phố trong game đông đúc, Lưu Vũ lơ đãng làm bài tập, thỉnh thoảng liếc nhìn một cái, sau đó nhìn thấy đoạn đối thoại như sau trong kênh [Thế giới]:

[Thế giới] [Hoa tuyết bay]: Trước kia tôi từng thấy Châu Daniel và Tiểu Vũ Yêu Yêu đi với nhau.

[Thế giới] [Họa Thủy 123]: Tôi cũng vậy, thấy họ cùng nhau đánh quái, hình như mới mấy hôm thôi, tuần trước thì phải.

[Thế giới] [alexz]: Nói vậy là, chẳng lẽ Đại Ngư bị Chân Thủy Vô Hương phụ bạc, Châu Daniel bị Tiểu Vũ Yêu Yêu bỏ rơi, sau đó những người đau lòng ấy chắp vá lại thành gia đình?

[Thế giới] [Ngõa Liệt]: Thế Châu Daniel với Đại Ngư há chẳng phải là kết hợp của oán nam oán phụ ư?

Châu Daniel quen Tiểu Vũ Yêu Yêu? Còn đánh quái vật chung với nhau?

Lưu Vũ vô thức cắn vào cây bút bi một phát.

Tuy chỉ là kết hôn vì PK, nhưng nếu hai “người chồng” trước sau đều có cùng mối quan hệ với một người con gái, thế cũng quá lấn cấn rồi. Lưu Vũ trước giờ vẫn không thích để bụng chuyện gì, hỏi thẳng Châu Daniel: “Huynh có quen với Tiểu Vũ Yêu Yêu hả?”

Châu Daniel đáp: “Không quen.”

Lưu Vũ do dự một hồi, lại gõ tiếp: “Có người nói từng thấy hai người cùng đánh quái với nhau.”

Châu Daniel: “Thế xem là quen? AK Lưu từng thêm cô ta vào đội một lần, nhưng kỹ thuật kém quá, huynh đá rồi.”

Lưu Vũ: “……”

Tuy biết là không nên… nhưng Lưu Vũ sướng điên người = =

Kiệu hoa đi dạo vòng chừng mười mấy phút, rồi sau đó là yến tiệc. Nghĩ đến đó là Lưu Vũ thấy đau lòng, hôm trước đến tửu lầu đặt tiệc, Châu Daniel đã dẫn cậu theo cùng, sau đó cậu chỉ có việc mở lớn mắt nhìn Châu Daniel đặt loại cao cấp nhất – là loại khách ăn tiệc rồi thì có thể tăng giới hạn trên của máu lên 20%…

Tại sao lại để cho quá trời người ăn không uống không thế này, Lưu Vũ nghĩ mãi không ra, lại nhớ đến trước kia người ta kết hôn, cậu chưa hề ăn uống miễn phí bao giờ…

Thật chẳng phải chỉ băn khoăn chút chút…

Cả quá trình bữa tiệc là một đám người đến ăn rồi đi, lại một đám người đến ăn rồi đi, thêm một đám người đến ăn rồi đi… Khoảng chín giờ, tiệc cưới mới kết thúc, dưới sự hoan hô hỉ hả đưa tiễn của các bạn, Đại Ngư và Châu Daniel vào động phòng.

Lúc Đại Ngư kết hôn với Chân Thủy Vô Hương, Mộng Du Giang Hồ chưa có phần động phòng hoa chúc này, đây là thứ mà gần đây phiên bản nâng cấp của hệ thống mới tạo ra.

Vợ chồng game thủ ở trong phòng của bên game thủ nam đủ mười lăm phút là xem như động phòng kết thúc, sau đó tặng N điểm độ thân mật, về sau mỗi ngày các cặp game thủ đều có thể động phòng một lần, mỗi lần mười phút, cũng tăng thêm độ thân mật, nhưng không thể nhiều được bằng việc động phòng hoa chúc, lúc “Mừng tròn năm” (trong game là chỉ 1 tháng) động phòng thì độ thân mật sẽ nhiều hơn.

Chuyện động phòng hoa chúc trong Mộng Du Giang Hồ rất biến thái, game thủ không thể rời khỏi phòng, cũng không thể ngồi xuống luyện nội công hay chế thuốc v.v…, trên cơ bản chỉ có thể làm hai chuyện:

Một, đứng nói chuyện.

Hai, ngồi nói chuyện.

Nên động phòng hoa chúc lại được gọi đùa là “Không đắp chăn-nói chuyện trong sáng” – -

Còn về đêm động phòng hoa chúc của Đại Ngư, đến cả nói chuyện cũng được tiết giảm, vì vừa bước vào phòng, Châu Daniel đã nói: “Đợi chút, có điện thoại.”

Thế là Đại Ngư một mình rảo quanh nhà của Châu Daniel.

Đại Ngư lần đầu đến nhà Châu Daniel, không hề ngạc nhiên chút nào, nhà của anh cũng thuộc dạng cao cấp nhất, có tới mấy phòng, còn có vườn hoa, nhà của Đại Ngư mà so ra thì thật chẳng khác nào nhà kho.

Vì thấy chán nên Lưu Vũ lại bắt đầu chuyên tâm làm bài tập Anh văn cấp 6…

Làm xong đề đọc hiểu cuối cùng, Lưu Vũ ngẩng đầu nhìn vào máy tính, Châu Daniel đã quay lại, Bạch Y Cầm Sư ngồi trên ngựa, so với nét phóng khoáng ưu nhã bình thường còn tăng thêm mấy phần anh tuấn mạnh mẽ.

“Lên ngựa.”

Lưu Vũ ưng thuận, hai người cùng cưỡi một con ngựa, đi đến Thiên Sơn Tuyết Trì, đáy Tây Hồ, Tuyết Hải Băng Nguyên, Bồng Lai Tiên Đảo… Lưu Vũ mỗi lúc một thấy lạ lùng, lúc đầu còn nghĩ rằng Châu Daniel có nhiệm vụ nào đó phải cùng đi thực hiện, nhưng…

Đại Ngư không nhịn được hỏi: “Chúng ta đang làm gì thế?”

Châu Daniel: “Ngắm cảnh.”

“……”

Thảo nào toàn đi đến những nơi phong cảnh tuyệt vời, Đại Ngư toát mồ hôi một lúc, đột nhiên linh cảm lóe lên: “Chẳng lẽ là… tuần trăng mật?”

Nói xong tự mình cũng thấy choáng, Châu Daniel lại không hề phủ nhận, sau đó cảnh giới thay đổi, Châu Daniel lại đưa cậu đến Vân Vụ Sơn Đỉnh, ngắm nhìn sương mù lãng đãng bao trùm núi non, cảnh sắc hệt như tiên cảnh, Đại Ngư ngẩn ngơ một lúc lâu rồi mới nói: “…Đại Thần, huynh thật là quá chuyên nghiệp rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro