Chương 6: Kẻ theo đuôi - Lưu Vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy là đã thành vợ chồng rồi, nhưng Lưu Vũ lại định nghĩa quan hệ giữa mình và Đại Thần là thế này.

Đại Thần và kẻ theo đuôi.

= =

Đương nhiên, Châu Daniel là Đại Thần, còn cậu là kẻ theo đuôi, chém quái thì xông ra trước, hăng hái tiến lên hàng đầu… Còn về lý do tại sao Lưu Vũ lại có giác ngộ như thế, tất nhiên là vì bộ trang bị Tiên khí kia rồi.

Lấy không đồ của người khác thực ngại quá >o

Những ngày tháng sau khi kết hôn cũng chẳng có gì khác, phần lớn thời gian Đại Ngư vẫn cùng bọn AK Lưu đi làm nhiệm vụ để tăng cấp, thỉnh thoảng cũng cùng Châu Daniel thoát ly đội ngũ để hưởng thế giới của hai người.

Mà cái gọi là “thế giới hai người” đó thực ra là nhiệm vụ phu thê thôi.

Trong Mộng Du Giang Hồ, sau khi các nam nữ game thủ kết hôn sẽ tùy thời điểm mà sản sinh ra ba loại chức năng phu thê, nếu vợ chồng cùng lúc chiến đấu, ba loại chức năng này sẽ có xác suất nhất định chủ động giải phóng ra. Và sự tăng cấp của ba loại chức năng này chủ yếu dựa vào độ thân mật của các cặp vợ chồng, còn cách nào để đạt được thì, ngoài việc động phòng khiến người ta hết nói nổi ra, nhanh nhất là làm nhiệm vụ phu thê.

Thực ra các game thủ nam nữ đạt đến cấp 30 là có thể kết hôn được rồi, nên đối với Lưu Vũ và Châu Daniel “kết hôn muộn” mà nói, nhiệm vụ phu thê đó thật đơn giản đến mức chẳng khác nào chuyện ăn rau, vì thế lúc chiến đấu cũng chẳng cần đến Châu Daniel Đại Thần ra tay, một mình Lưu Vũ cũng có thể thắng được.

Thế là cảnh tượng thường thấy chính là, Hồng Y Nam Hiệp xông xáo phía trước đâm chém, còn Bạch Y Cầm Sư ngồi dưới gốc cây bên cạnh khe suối, nhàn nhã ung dung gảy đàn.

……

Dù sao đi nữa, cảnh tượng nhìn có vẻ vẫn rất thần tiên rất khăng khít.

Hôm nay Đại Ngư lại cùng Châu Daniel đi làm nhiệm vụ, AK Lưu và Trương Gia Thuần Nguyên rảnh rỗi nên buồn chán, nằng nặc đòi theo cho vui, kết quả thấy mấy trận liền đều do Đại Ngư ra tay giết địch, Châu Daniel đứng bên cạnh ngắm phong cảnh, dạo bộ, thỉnh thoảng tiếp cho Đại Ngư chút máu, hai người tất nhiên rất bực bội, chỉ trích Châu Daniel: “Cậu quá vô sỉ rồi, lại còn trốn sau lưng chị dâu lấy kinh nghiệm không nữa chứ!”

Châu Daniel không hề thấy xấu hổ chút xíu nào, gõ một biểu tượng đang thở dài, trả lời: “’Ăn cơm mềm’ cũng nhiều rồi, dần dần cũng quen thôi.” Nói xong còn ý nhị bổ sung thêm, “Những người không có phu nhân bảo vệ như các cậu không hiểu được đâu.”

AK Lưu và Trương Gia Thuần Nguyên bị châm biếm kịch liệt, phẫn nộ kết đội lại PK với Châu Daniel, tiếc là hai đánh một vẫn thua như thường, nằm dài trên đất giả chết không chịu đứng dậy. Đại Ngư vừa lúc đó giết xong quái quay đầu lại, không hề thương xót, đạp lên từng người mà bước qua.

AK Lưu lập tức than thở: “Chị dâu không thương tình thì thôi, lại còn đạp bọn tôi, tôi chết cũng không nhắm mắt được!”

Trương Gia Thuần Nguyên: “Quả nhiên vợ chồng đồng lòng, việc gia đình quả nhiên không thể quản!”

Lưu Vũ choáng toàn tập. Hai người này chắc chắn lại bị Châu Daniel ức hiếp gì rồi, nên mới chuyển qua châm chích cậu. Mấy người này hễ mở miệng trêu ghẹo là không dừng lại được, dù gì nhiệm vụ hôm nay cũng làm xong rồi, Đại Ngư lật đật nói: “Đệ đi hái thuốc.”

Bỏ lại Châu Daniel lướt đi như bay.

Thu thập vị thuốc trong game rất chi là buồn chán, chính là đứng ở một địa điểm được chỉ định, nhấn nút thu thập, sau đó bắt đầu đứng đờ ra. Lưu Vũ vừa hái thuốc, vừa lật quyển bài tập cấp sáu ra làm. Năm nay Lưu Vũ đăng kí thi cấp sáu, thực ra năm ngoái trong ký túc cũng có người tham gia rồi, nhưng lúc đó Lưu Vũ không chắc nắm được thành tích xuất sắc nên không tham dự.

Hái được một lúc, danh sách bạn sáng lấp lánh, mở ra thì là tin của Châu Daniel, “Đến Thiên Sơn Tuyết Trì Tây.”

Đại Ngư nhanh chóng đến nơi đó.

Thiên Sơn Tuyết Trì là một trong những cảnh cao cấp nhất hiện nay, quái vật đều rất hung dữ, vậy nên game thủ cũng rất ít. Đại Ngư thoáng nhìn đã thấy Châu Daniel ở Tuyết Trì phía Tây, bên cạnh anh còn có một game thủ nam, nhưng trên người game thủ ấy lại lấp lóe ánh sáng xanh lục, dường như đã trúng phải “định thân chú”(*).

Định Thân Chú là phép thuật vô cùng cao cấp nhưng cũng vô cùng biến thái, một khi đã trúng phép thì đến bỏ chạy cũng không thể, chỉ có thể đờ ra đó mà chịu đánh cho đến khi thời hạn qua đi, Thần Thú Tiểu Mao của nhà Châu Daniel có chức năng này, quả nhiên bước lại gần, Châu Daniel nói: “Huynh dùng vật cưng khóa thân hắn lại rồi, đệ cứ từ từ mà chém.”

Đại Ngư ngờ vực, chém thì cậu hiểu, nhưng mà, “Từ từ?”

“Ừ, đổi vũ khí kém nhất, từ từ chém từng chút từng chút một.”

Từng chút từng chút… toát mồ hôi, chẳng lẽ Đại Thần có thù oán với người này? Lưu Vũ nhìn ID của game thủ kia, Ma Đạo Thệ Huyết, hình như hơi quen quen thì phải.

Lúc này Ma Đạo Thệ Huyết cất giọng chửi rủa: “Khỉ thật! Châu Daniel! Lão đây chỉ mới mắng ngươi nhặt giày rách thôi, có giỏi thì chém chết ta luôn đi, gọi omega của ngươi đến đây chơi ta làm gì!”

Ối! Lưu Vũ nhớ ra rồi, thảo nào ID của người này quen thế, thì ra là tên đã giễu cợt Châu Daniel nhặt giày rách trong kênh [Thế giới] hôm hai người kết hôn, lúc đó cậu còn ghi nhớ ID của hắn, nghĩ bụng hễ gặp là chém ngay, có điều gần đây chơi vui quá nên quên mất.

Không ngờ…

Đại Ngư nhìn phía Châu Daniel áo trắng phất phơ, cứ nghĩ rằng anh vốn không quan tâm, không ngờ anh chẳng những nhìn thấy mà còn nhớ dai như vậy, vả lại trước đó anh cũng chưa hề nhắc đến, dường như không hề có chuyện này ấy…

Đại Ngư vừa khủng hoảng với ý nghĩ tuyệt đối không thể đắc tội với Đại Thần, vừa mò mẫm lục lọi trong túi đồ mình.

Ma Đạo Thệ Huyết thấy Đại Ngư mãi vẫn không có động tĩnh gì, trong lòng không khỏi nảy sinh hi vọng, tưởng omega mềm lòng sẽ không đối xử tệ với hắn, chẳng ngờ một lúc sau lại thấy trên đầu cậu bay ra một gương mặt cười toe toét với một hàng chữ: “Ha ha, tìm thấy rồi, cũng may vũ khí cầm tay mới của ta chưa vứt đi!”

Ma Đạo Thệ Huyết tức muốn ngất xỉu, mắt mở to nhìn chằm chằm Nam Hiệp cầm đao chém tới chém lui, trên đầu mình nhẹ nhàng bay lên giá trị thương tật màu đỏ – “1”.

Một chút!

Cứ theo lượng máu mấy ngàn của hắn, há chẳng phải bị chém tới mấy ngàn cái sao!

Đại Ngư nhấn nút tự động, vui sướng ngắm Hồng Y Nam Hiệp trong game chém trái chém phải chém trên chém dưới, Ma Đạo Thệ Huyết không ngừng kêu réo rủa xả, có điều nội dung luôn là bắt Châu Daniel phải cho hắn chết nhanh lên!

“Ta lỡ lời, ngươi giết ta một lần ta cũng chịu, giết ta nhanh lên!”

Châu Daniel chậm rãi nói: “Đừng lo lắng, ngươi không chết được đâu, lúc máu sắp hết ta sẽ giúp ngươi trị thương!”

Lưu Vũ thấy hơi kỳ lạ, Ma Đạo đã muốn chết rồi thì chẳng thà thoát game cho xong. Lúc chiến đấu game thủ thoát mạng thì hệ thống sẽ căn cứ tình hình cụ thể mà phán đoán rằng họ đã tẩu thoát hoặc tử vong, Ma Đạo đã không còn sợ chết, sao lại phải đứng đó chịu để họ chém.

Đại Ngư nhắn tin hỏi Châu Daniel: “Hắn tức đến mụ mẫm đầu óc luôn rồi à? Sao không chịu thoát game?”

Rất nhanh tin nhắn của Châu Daniel bay đến: “Hắn đang làm nhiệm vụ liên hoàn.”

Lưu Vũ hoàn toàn choáng váng.

Đại Thần huynh thật là, khiến người ta dựng cả tóc gáy! Quá nham hiểm cay độc!

Nhiệm vụ liên hoàn, biến thái nhất trong Mộng Du Giang Hồ chính là nhiệm vụ liên hoàn, nhiệm vụ loại này biến thái ở chỗ, cho dù bạn đã làm được bao nhiêu vòng, chỉ cần vòng cuối cùng chưa hoàn thành thì chẳng có chút kinh nghiệm nào cả, mà nếu thực hiện xong vòng cuối cùng, đương nhiên kinh nghiệm và giải thưởng sẽ cực kỳ hậu hĩnh. Ngoài ra, nhiệm vụ liên hoàn quy định người chơi trong khi thực hiện nhiệm vụ không được tử vong, cũng không thể thoát game, nếu không phải bắt đầu lại từ đầu. Có điều, về sau các game thủ phản ứng quá gay gắt, nên hệ thống đã thay đổi một chút, dựa vào độ khó của nhiệm vụ, người chơi trong khi thực hiện nhiệm vụ có thể chết từ một đến ba lần, nhưng vẫn không được thoát game, bắt buộc phải làm xong trong một lần.

Lưu Vũ cũng đã từng làm rất nhiều nhiệm vụ liên hoàn, giờ đây ngồi nghĩ lại, phải đến Thiên Sơn Tuyết Trì này hình như chỉ có nhiệm vụ liên hoàn cuối cùng biến thái nhất, loại có đến 99 vòng, hơn nữa nếu nhớ không lầm thì Thiên Sơn Tuyết Trì là vòng cuối cùng…

(*) “Ăn cơm mềm”: cách nói châm biếm của giới trẻ TQ, chỉ những người đàn ông/ đàn bà ăn không ngồi rồi ở nhà ỷ lại vào vợ / chồng, bắt vợ / chồng mình ra ngoài lăn lộn kiếm tiền.

(*) Phép khóa thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro