Chương 9: Quyết đấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc ăn cơm, Tiết Bát Nhất vẫn tiếc nuối sao không đến sớm hơn một chút, không chừng còn có thể ngồi ăn cạnh bàn Châu kha Vũ rồi.

Lâm Mặc bác lại: “Đừng có mơ mộng, những người nãy đi cùng Tiêu sư huynh xem ra đều là những nhân vật có địa vị cả đấy, người ta phải bàn bạc công việc, chắc chắn sẽ bao phòng.”

Cao Khanh Trần từ nãy cứ muốn nói gì đó lại thôi, mãi cũng cất tiếng: “Tớ nghe nói, hình như công ty của Tiêu sư huynh xảy ra chút vấn đề gì đó.”

“Không phải chứ!” Tiết Bát Nhất kinh ngạc.

Lưu Vũ và Lâm Mặc cũng tỏ vẻ không tin được, đối với các sư đệ sư muội khoa Công nghệ thông tin thì Châu kha Vũ là dạng thần cấp, sao lại có vấn đề gì được chứ.

“Tớ nghe Doãn Hạo Vũ nói mà, Doãn Hạo Vũ có người bạn sinh hoạt trong đội bóng rổ, tốt nghiệp rồi làm việc ở công ty của Tiêu sư huynh, hôm trước anh ta ăn cơm với Doãn Hạo Vũ, uống nhiều rồi nên lỡ miệng nói hớ ra một số chuyện, hình như là bên đầu tư có vấn đề gì đó, cũng mới mấy ngày nay thôi.”

Tiết Bát Nhất nói: “Tớ vẫn không tin cho lắm, Châu kha Vũ mà!”

Lưu Vũ đang gặm cánh gà nên không thể nói được gì, nghe thấy vậy liền gật mạnh đầu phụ họa. Châu kha Vũ mà! Nếu mà một người rất lợi hại rất mạnh mẽ đã được xưng gọi là “trâu bò”, thế thì Châu kha Vũ chắc chắn phải là “tê giác”! Tê giác, chính là “trâu bò” dạng hiếm, rất ít khi gặp được… Anh mà cũng có chuyện không làm được ư? Nhưng nghĩ lại thần sắc của Châu kha Vũ dưới ánh đèn ban nãy, trước đó còn phảng phất nụ cười, chớp mắt đã thành xa vắng mông lung, Lưu Vũ lại không dám khẳng định.

Lâm Mặc hỏi như đang suy nghĩ gì đó: “Bên phía đầu tư? Vấn đề về tiền bạc à?”

“Không biết.” Cao Khanh Trần nhấn mạnh, “Không dám chắc là đáng tin hay không, có điều dù là tin giả thì các cậu cũng đừng đồn ra ngoài nhé.”

“Ừ ừ ừ.” Lưu Vũ cắn miếng cánh gà, gật đầu lúng búng, “Tớ hứa không nói, sẽ tiêu hóa hết với món cánh gà hôm nay.”

Thế giới của thiên tài quả là quá xa vời, mấy omega bàn tán một hồi rồi cũng nhanh chóng chuyển sang vấn đề khác. Ăn cơm xong về lại ký túc, Lưu Vũ vào ngay Mộng Du Giang Hồ, nhưng thật kỳ quặc, danh sách bạn chẳng một ai online, Lưu Vũ chán nản, nhớ đến cuộc thi PK dành cho các cặp vợ chồng liền chạy vào diễn đàn để nghe ngóng.

Trước kia Lưu Vũ rất ít khi dạo diễn đàn, kỹ thuật cũng không nghiên cứu sâu gì cho lắm, vì cậu luôn nghĩ niềm vui trong game chính là tìm tòi, nếu cái gì cũng biết thì đâu còn ý nghĩa gì nữa. Có điều về sau khi kết hôn với Châu Daniel rồi, ngoài tinh thần trách nhiệm với Đại Thần, Lưu Vũ cũng thường xuyên dạo quanh diễn đàn, nghiên cứu các thứ chức năng của phu thê, có lúc còn nghiên cứu việc sinh con nữa, nhưng lúc thấy muốn sinh con bắt buộc phải động phòng trong một giờ đồng hồ, hơn nữa sau khi mang thai, game thủ omega sẽ bị suy yếu chức năng, lúc đánh nhau nhiều còn có thể bị sảy thai…

Lưu Vũ lập tức dẹp tan ý nghĩ sinh con.

Trò chơi này thật là biến quái quá thể!

Dạo diễn đàn được một lúc, Lưu Vũ chưa nhìn thấy tin tức mới về cuộc thi PK, nhưng lại thấy chủ đề mà Chân Thủy Vô Hương post lên, nằm ngay đầu trang rất được mọi người quan tâm, chủ đề là (Video clip) [Tham gia] Câu chuyện của chúng tôi – Vũ Lạc Thủy Tâm Liên Y Hương” (chơi chữ từ tên hai người: giọt mưa rơi vào trái tim của nước, hương tỏa ngào ngạt).

Hoạt động “Câu chuyện của chúng tôi” này Lưu Vũ cũng biết qua, là một trong những hoạt động hot nhất hiện nay. Hoạt động này yêu cầu các game thủ dùng chức năng ghi hình của game, tạo ra một câu chuyện tình yêu trong Mộng Du Giang Hồ, không hạn chế ngắn dài, giải thưởng phong phú, người đoạt giải sẽ do các game thủ tiến hành bầu phiếu. Thực ra có cảm giác như dùng chức năng ghi hình của Mộng Du Giang Hồ ghi lại một đoạn phim mà thôi, không khó một chút nào, nên đã có rất nhiều game thủ tham gia.

Xem ra Chân Thủy Vô Hương cũng quyết định tham gia rồi?

Lưu Vũ tò mò vào xem thử, trong đó có một đoạn video clip và vài đoạn phát biểu, Lưu Vũ mở clip ra xem được vài phút, đại khái miêu tả câu chuyện về một người anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó anh ta theo đuổi cô nàng này, nhân vật chính là Chân Thủy Vô Hương và Tiểu Vũ Yêu Yêu, người trong gia tộc Tiểu Vũ cũng xuất hiện trong đó.

Lại xem thêm mấy phút nữa, Lưu Vũ dần cảm thấy kỳ quặc, tại sao trong đó lại có một nhân vật nam tên là Con Thú Thấp Hèn?

Hơn nữa Con Thú Thấp Hèn này cũng là một nam hiệp vận áo đỏ lưng khoác đao, luôn xuất hiện bên Chân Thủy và Tiểu Vũ để níu kéo Chân Thủy, thái độ xấu xa kiểu khóc lóc quỵ lụy vì tình, lời lẽ thì càng thô tục nhảm nhí, còn tự yêu mình như kiểu phù dung tỷ tỷ, so với Tiểu Vũ Yêu Yêu lúc nào cũng lời lẽ uyển chuyển như thơ, rõ ràng trở nên đối lập nhau hẳn.

Kết thúc của đoạn clip, Tiểu Vũ Yêu Yêu người thật xuất hiện nói vài câu, đại ý là mong mọi người sẽ ủng hộ v.v…, đoạn viết bên dưới clip là của Chân Thủy, tình ý chân thật kể lể tình cảm của mình với Tiểu Vũ Yêu Yêu, hy vọng mọi người bầu phiếu cho họ, nói rằng tuy giải thưởng không là gì, nhưng rất mong có được bộ trang bị tình nhân bảy màu duy nhất trong toàn game, vì vợ yêu rất thích nó.

Lưu Vũ càng xem càng nổi giận, cái gì đây chứ! Anh muốn kể lể chân tình thì cứ việc, tại sao lại lôi người khác vào làm trò hề. Tắt chủ đề đó để vào game, Chân Thủy Vô Hương không online, Lưu Vũ lửa giận không hề tắt, phẫn nộ gõ tin nhắn gửi đi.

“Châm chích bóp méo người khác như vậy hay lắm hả? Không ngờ huynh lại là loại người như vậy!”

Tin được gửi đi, vẫn cảm thấy tức giận, nhưng trẻ ngoan Lưu Vũ lại không nghĩ ra lời nào ác độc hơn để chửi rủa người ta, đành ủ rũ hơn gấp bội tắt luôn game để đi ngủ.

Ngày hôm sau Lưu Vũ đi học suốt, chín giờ tối mới lên mạng được, vừa vào game, danh sách bạn đã nhảy điên cuồng, mở ra, là tin nhắn của Chân Thủy Vô Hương.

“OK, lần này sai rồi, huynh chịu cược thì phải chịu thua, clip này sẽ xóa đi, làm lại cái mới với Tiểu Vũ. Nhưng cho dù là thế, huynh cũng phải giải thích, Con Thú Thấp Hèn đó không phải do huynh và Tiểu Vũ làm, lúc đầu vốn không để ý, tưởng có người làm chơi, cũng không liên tưởng đến tên của đệ, chắc đệ cũng thấy những lời nhân vật này nói chẳng liên quan gì đến tình cảm cả. Về sau làm xong mới biết là mấy người bạn của gia tộc Tiểu Vũ đùa dai, có điều clip cũng làm xong rồi, quay lại thì phiền quá nên mới bỏ qua. Chuyện này huynh xin lỗi đệ, bây giờ huynh cũng rớt cấp rồi, coi như đền bù cho đệ, chúng ta ân oán giải tỏa.”

Lưu Vũ ngẩn ra, hỏi lại: “Cái gì mà chịu cược chịu thua, rớt cấp là sao?”

Chân Thủy Vô Hương online, nhưng không hề trả lời.

Lưu Vũ nhìn danh sách bạn, tên của Đại Thần Châu Daniel sáng lấp lánh, Lưu Vũ rầu rĩ hỏi: “Đại Thần, có phải huynh giết Chân Thủy không?”

Châu Daniel: “Dưới núi Thương Thúy, đến đây, Boss.”

Lưu Vũ vội đến núi Thương Thúy, AK Lưu vừa nhìn thấy cậu vội la lớn: “Chị dâu, mau đến đây bồi thêm nhát đao!”

Lưu Vũ mồ hôi mồ kê trèo lên người Boss chém thêm một nhát, Boss vốn chỉ còn lại một tầng máu đã đổ rầm xuống, Lưu Vũ nghiễm nhiên được một đống kinh nghiệm.

Boss rơi ra rất nhiều đồ, mọi người chia nhau xong, Lưu Vũ hỏi Châu Daniel: “Có phải huynh giết Chân Thủy Vô Hương rồi không?”

Châu Daniel: “Ừ.”

Oái, Lưu Vũ cũng không biết nên nói gì, có vẻ như lại phiền đến Đại Thần rồi. Tuy là phu thê nhưng Lưu Vũ càng cảm thấy mình và Đại Thần là quan hệ hợp tác, vậy nên chuyện của mình thì nên tự mình giải quyết mới đúng.

Lưu Vũ: “Làm phiền huynh rồi.”

Châu Daniel: “Không đâu, ta muốn giết hắn lâu rồi.”

Lưu Vũ: “… Tại sao?”

Châu Daniel: “Ngứa mắt thôi.”

Lưu Vũ: “…”

Quả nhiên là đáp án điển hình của Đại Thần.

AK Lưu chen vào: “Chị dâu có biết chuyện video clip đó không?”

Lưu Vũ: “Có, hôm qua các huynh đều không đến, đệ buồn chán nên đi dạo diễn đàn một lúc.”

Đào Đào: “Vốn còn định giấu đệ.”

Lưu Vũ: “...”

Lưu Vũ: “Đúng rồi, Chân Thủy Vô Hương sao lại bị rớt cấp? PK thì đâu rớt cấp được.”

PK thuộc về phạm vi học hỏi kinh nghiệm, cho dù có thua cũng không thể rớt cấp.

Trương Gia Thuần Nguyên: “Không phải PK, là quyết đấu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro