Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Trong căn phòng tối vang lên tiếng thở hổn hển, tiếng vải sột soạt xen lẫn với tiếng kim loại va chạm vào nhau

" Thầy Lưu, em mở không được...." Cún con ủy khuất lẩm bẩm, động tác sốt sắng khiến thắt lưng trong tay càng thêm lộn xộn.

Một đôi bàn tay ấm áp hướng dẫn cậu, kiên nhẫn dạy từng bước một: "Cởi cái này ra trước, nếu không sẽ vướng vào quần áo"

Đôi hoa tai tinh xảo kêu leng keng theo chuyển động, Lưu Vũ nhẹ nhàng nghịch nó bằng những ngón tay của mình, dường như nó  cũng cào vào trái tim của Châu Kha Vũ

" Tiếp theo là cái váy xếp này, trước tiên cởi cái nơ trước ngực anh, sau đó cởi nút thắt quanh eo dọc theo chiếc váy này..." Cảm thấy bàn tay của Châu Kha Vũ vụng về cởi nơ, xuyên qua lớp vải mỏng rồi từ từ di chuyển đến eo, điểm tiếp xúc nóng rực, dọc theo vòng eo thon thả của Lưu Vũ, tà váy rơi xuống, cuối cùng chỉ còn lại một mảnh vải mỏng.

Âm thanh của Lưu Vũ trở nên mềm nhũn, bao trùm lấy ham muốn rồi từng chút một quấn lấy cơ thể Châu Kha Vũ, mỗi bộ phận đều bị khiêu khích đến mức sắp bùng cháy. Tay anh càng ngày càng nóng, trên người dường như có thứ gì đó lặng lẽ thay đổi.

Xuyên qua lớp màn che này, cậu nóng lòng muốn hôn Lưu Vũ, đôi môi mềm giải tỏa cơn nóng nhất thời. Kể từ khi nhìn thấy Lưu Vũ múa trong bộ váy này, cậu không thể nhịn được mà muốn xé nó ra, làm bẩn nó, nhìn người đẹp trên sân khấu lưu lại mùi hương và ấn ký của riêng mình.

Châu Kha Vũ không thể kiềm chế suy nghĩ điên cuồng của mình, sự kích động trong cơ thể bị cậu áp chế, mãi cho đến khi cánh cửa mở ra mới rốt cuộc bùng phát. Trong lúc vội vàng, cậu không thể cởi được bộ Hán phục phức tạp, rồi lại không nhịn được làm nũng với Lưu Vũ

Chỉ trong vài phút, mọi thứ đều được phóng to lên, cậu nhìn nốt lệ chí xinh đẹp ở đuôi mắt Lưu Vũ, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Lưu Vũ, Châu Kha Vũ đã cảm thấy nó rất đặc biệt, dường như ẩn giấu ma thuật nào đó, khiến người ta nhìn vào không khỏi mềm lòng, không khỏi muốn lại gần, dễ dàng khơi dậy những ý nghĩ tội lỗi nho nhỏ trong lòng cậu, khiến chúng không thể che giấu được. Châu Kha Vũ hôn lên nốt lệ chí đó, cậu cảm thấy Lưu Vũ khẽ run lên, giống như bị chạm vào chỗ vô cùng mẫn cảm, hơi thở nóng rực phả vào mặt Châu Kha Vũ, một cảm giác ngứa ngáy xuất hiện

Lưu Vũ kéo Châu Kha Vũ chạm vào hai vạt áo mỏng, giống như muốn thưởng cho cún nhỏ 

" Cởi nó ra nhé?"

Lớp quần áo cuối cùng được cởi ra, công tắc lý trí giống như được nhấn vào,sợi dây thần kinh của  Châu Kha Vũ đứt ra. Cậu ôm anh ném lên giường, thắt lưng váy của bộ Hán Phục trở thành công cụ tiện dụng, hai cổ tay Lưu Vũ bị trói giơ lên ​​trên đầu, anh cũng không chịu thua kém, nâng bàn chân lên, dọc theo chân Châu Kha Vũ chậm rãi vuốt ve, cảm nhận hô hấp đối phương có chút nặng nề, cuối cùng nhẹ nhàng dừng lại ở chỗ giữa hai chân đã cứng ngắc từ lâu.

" Tiểu Châu, hôm nay anh sẽ đổi cách giúp em a~"

Châu Kha Vũ dùng tay chạm vào tiểu huyệt giữa hai cánh mông tròn, ấn nhẹ vào nếp gấp, không có quần áo che đậy, khuôn ngực trắng nõn của Lưu Vũ lộ ra, hai quả anh đào hồng hồng trước mắt phập phồng theo nhịp thở của anh, Châu Kha Vũ dễ dàng dùng một tay che đi lồng ngực mềm mại, khéo léo vặn vẹo ngón tay, người dưới thân vùi mặt vào trong gối, cắn chặt môi dưới, chậm rãi phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.

Chỗ đó đã rất ẩm ướt, ngón tay Châu Kha Vũ dính đầy dâm thủy, cậu lại dùng thêm hai ngón tay tiến vào, hai ngón tay thon dài tiến vào huyệt động chưa từng khai phá, nhưng ngoài ý muốn lại rất thuận lợi trôi chảy, cậu tăng tốc độ đâm vào đâm vào, bàn tay to lớn đánh vào bờ mông đầy đặn của Lưu Vũ, âm thanh của nước dần dần được khuếch đại, giọng nói của Lưu Vũ cũng thay đổi, anh cảm thấy cơ thể căng cứng nhưng lại rất thoải mái, chợt cảm thấy không đủ, Lưu Vũ thấp giọng thúc giục

" Em nhanh lên chút...."

Châu Kha Vũ cũng không còn nhẫn nại, cự vật bên dưới đã cứng đến phát đau. Cậu rút tay ra, nơi đó mở ra thành một lỗ nhỏ, mở ra và đóng lại theo hơi thở của anh, mong chờ được lấp đầy.

Chân của Lưu Vũ uốn cong theo một vòng cung không tưởng, nhưng cơ thể anh vốn rất mềm mại, điều này đối với anh dễ như trở bàn tay. Cự vật nóng bỏng chạm đến tiểu huyệt, nhanh chóng được tiếp nhận, tiểu huyệt chào đón cự vật thô to, từ từ hút lấy nó, dòng nước ấm bao bọc lấy cự vật, quá trình tiến vào vô cùng trơn tru.

Cảm giác thân thể bị xé nát khiến Lưu Vũ vô thức cắn chặt môi, khi thứ trong cơ thể bắt đầu tùy ý khai phá, anh cũng dần dần bị mê hoặc, bị Châu Kha Vũ hôn mạnh, ép buộc mở miệng ra, tiếng nước do đầu lưỡi khuấy động hòa lẫn với thanh âm bên dưới, nước mắt không ngừng rơi xuống, chảy xuống nốt lệ chí như giọt sương rơi trên cánh bướm.

Khả năng tự học mà không cần giáo viên của Châu Kha Vũ được thể hiện tốt nhất vào lúc này. Mỗi khi vật đó được rút ra, một phần dâm thủy bên trong sẽ chảy ra ngoài, sau đó cậu lại đẩy vào, rất nhiều dâm thủy sẽ lại bị đẩy ra ngoài.

Cậu giữ chặt chân của Lưu Vũ, để lại trên đó nhiều ấn ký đỏ hồng, hưng những vết đỏ này chỉ thúc đẩy những ý nghĩ xấu xa của Châu Kha Vũ, khiến cậu càng muốn để lại những vết hằn sâu hơn trên làn da trắng của anh một cách tàn nhẫn

Châu Kha Vũ đẩy nhanh tốc độ đưa đẩy, rất nhanh đã tìm được chỗ nhạy cảm nhất của Lưu Vũ, cậu cố ý liên tục đâm mạnh hơn, lần nào cũng chạm đến điểm nhạy cảm đó, khiến Lưu Vũ toàn thân run rẩy, thắt lưng suýt chút nữa bị đâm đến tê dại. Người dưới thân dần dần thích ứng với kích thước của cậu, thân thể thon thả không ngừng đung đưa eo, miệng không ngừng rên rỉ ngọt ngào. 

Hai tay bị trói không thể ôm người kia khiến Lưu Vũ cảm thấy có chút bất an trong khoái cảm cực độ này, thế là chủ động vòng hai chân qua eo Châu Kha Vũ, ghé vào tai cậu thì thầm:

" Có thể ôm anh không....."

Châu Kha Vũ chỗ nào cũng cảm thấy anh đang làm nũng, quả thật là trước nay chưa từng có, cậu hưng phấn bế anh lên, nhìn thấy quần áo bị ném trên mặt đất bên cạnh, mở lời nói với anh

" Thầy Lưu, hay là mặc bộ hán phục này làm nhé?"

Vừa nói vừa chủ động giúp anh nhặt quần áo lên, ôm lấy Lưu Vũ, bộ phận dưới thân vẫn dán chặt vào nhau,  Lưu Vũ mặc đồ vào trong tư thế này, sau đó bị đâm một cái thật mạnh, anh không nhịn được kêu lên

" Cún ngốc...muốn anh mặc quần áo mà lại không để yên cho anh mặc quần áo à..."

Mặc váy rõ ràng rất khó, bộ váy của anh cần phải buộc  nơ ở ngực, Châu Kha Vũ đặt anh xuống, nắm lấy váy quấn quanh bộ ngực căng phồng của anh rồi quay người ra sau. Cậu rút cự vật ra liền mang theo một dòng nước nhớp nháp ra ngoài,  dùng sức quấn quanh eo Lưu Vũ, thân thể Lưu Vũ nhích lại gần, thứ vừa mới rút ra lại bị đâm vào. Tư thế này khiến cự vật tiến vào sâu hơn,  bên dưới mạnh mẽ dính chặt vào nhau, cậu buộc nơ thành một nút trước ngực Lưu Vũ giống như trước khi bản thân cởi ra

" Thầy Lưu, tối nay anh thật sự rất đẹp, lúc em nhìn thấy anh trên sân khấu, liền nghĩ đến làm sao để làm anh...anh xem, giống như bây giờ.."

Lưu Vũ bị Châu Kha Vũ  làm cho toàn thân run rẩy, vạt áo đung đưa theo chuyển động, run rẩy như cánh bướm, eo nhỏ được ôm lấy, bởi vì chênh lệch chiều cao, bàn chân Lưu Vũ không thể chạm đất, chỉ có thể đặt trọng lượng toàn thân dựa vào cơ thể Châu Kha Vũ, điều này cũng càng làm cự vật đâm sâu hơn

Châu Kha Vũ cắn vào cổ anh, tiếp tục làm những gì cậu muốn làm vô số lần trước đó, để lại những vết hôn đỏ ửng trên cần cổ mảnh mai. Cúi người hôn những giọt nước mắt trên mặt Lưu Vũ, bên dưới lại tàn nhẫn đâm mạnh

" a~" Lưu Vũ chịu không nổi nữa, anh bắn ra, màu trắng đục dày đặc vấy bẩn váy, cơ thể gần như mất đi sức lực, anh thở hổn hển, môi bị Châu Kha Vũ chặn lại, nước bọt không thể nuốt xuống liền chảy dọc xuống khóe miệng Lưu Vũ, cự vật trong cơ thể không ngừng to hơn,  giống như sắp đâm hỏng bụng anh, Châu Kha Vũ lại tăng tốc độ, khoái cảm tích tụ trong cơ thể, Lưu Vũ gần như biến thành một vũng nước 

" Tiểu Vũ...." Châu Kha Vũ khàn giọng gọi cái tên mà cậu  muốn gọi nhưng luôn cảm thấy mình không có cơ hội xưng hô, " Vợ...."

Lưu Vũ cảm thấy mình như một con cá sắp chết, bị va chạm kích thích đến mức há miệng, không ngừng muốn hít thở oxi, trước mắt tối đen. Anh bắt đầu cầu xin cậu chậm lại, nhưng đối phương dường như không nghe thấy mà càng đâm sâu hơn, Lưu Vũ cảm thấy rằng mình sắp bị đâm đến hỏng. Cũng không biết đã qua bao lâu, Châu Kha Vũ nhéo cái eo thon của người trước mặt rồi bắn ra, dòng tinh dịch nóng hổi tràn vào huyệt động, cảm giác được lấp đầy trong chốc lát khiến Lưu Vũ  nhất thời lơ đãng, hai người lại dán chặt vào nhau.

Lưu Vũ cảm thấy rằng tất cả những giọt nước mắt trong cuộc đời anh đều rơi vào ngày hôm nay,  anh gần như mất nước vì khóc. Anh yếu ớt dựa vào Châu Kha Vũ, một tay đối phương lại ác ý ấn vào tiểu huyệt, ngăn không cho chất lỏng bên trong chảy ra ngoài, tay kia ấn vào cái bụng hơi sưng lên của anh, nói đùa bên tai Lưu Vũ

" Thầy Lưu sẽ không mang thai con của em chứ, hay là chúng ta nỗ lực chút nữa nhỉ?"

Lưu Vũ  tức giận đánh Châu Kha Vũ, nhưng anh thực sự không có sức lực, chỉ giống như mèo con đang cào nhẹ, không khiến Châu Kha Vũ bị đau. Nhưng đêm nay rõ ràng vẫn chưa kết thúc, bởi vì Lưu Vũ  nhìn thấy Châu Kha Vũ bê ra chiếc hộp bí ẩn mà anh đã bí mật mua lúc trước, trong đó có đủ loại váy, anh hận thể chất của mình quá tốt, đã không trực tiếp ngất đi vào lúc này.

" Thầy Lưu, em muốn nói với anh một chuyện, thật ra em đã sớm biết anh là Dư Liễu, lần trước ở trong studio chụp ảnh, em đã nhận ra anh"

Hay lắm cún ngốc, anh vẫn luôn sợ đối phương hiểu lầm, hóa ra người chỉ dám giấu kín tình cảm của bản thân lại là mình!

" Cho dù anh là Dư Liễu hay Lưu Vũ, em đều bị anh thu hút sâu sắc. Trước đây em không nói cho anh biết, là vì sợ anh hiểu lầm em vẫn còn tình cảm với Dư Liễu,  hơn nữa em muốn anh biết, thứ em thích chính là con người thật của anh, cho nên mặc kệ anh trông như thế nào, em đều rất yêu anh"

Lưu Vũ đối với cậu là một đóa hoa hồng, là một hoàng tử nhỏ, sẽ mãi là duy nhất và không thể thay thế trong lòng cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro