Chương 12: Phòng Ngủ -2- (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay nàng như ma trảo chọc ngứa trên từng tấc da thịt của Lạc Tịch Ngôn, đánh thức dục vọng vừa tạm lắng xuống, cô rùng mình nổi da gà, bèn nắm cổ tay nàng rút ra. Tay kia ôm eo nàng, lật ngược tình thế đem nàng áp dưới thân.

"Vậy nhờ Bạch tổng phối hợp cùng tôi thực hành giải bài tập"

Bạch Dao Băng cười yểu điệu, nàng vòng hai cánh tay câu cổ cô, chủ động dâng môi mình lên, để cô tuỳ tiện xâm chiếm. Hai người nút lấy lưỡi nhau, tiếng chậc chậc giữa lưỡi và nước bọt hòa âm nghe rất vui tai. Đôi tay Lạc Tịch Ngôn cách lớp áo choàng tắm xoa nắn bầu ngực to tròn của nàng.

Cô thô lỗ kéo giật dây thắt lưng của nàng rồi mở phanh áo choàng tắm ra, vì xác định đêm nay sẽ quan hệ nên cả hai đều không mặc nội y. Không còn vật cản, Lạc Tịch Ngôn thỏa thích nhào nặn đôi thỏ trắng trong tay, cô phải cảm thán rằng tay mình thon dài vậy mà còn không bao hết kích cỡ khổng lồ của cặp gò bồng vĩ đại này.

Cô kéo nhũ hoa hồng phấn se se chơi đùa nó đến khi cứng rắn, tách khỏi đôi môi đỏ mọng của nàng, Lạc Tịch Ngôn trượt người xuống ngậm lấy đầu ti phấn nộn, bú mút như đứa trẻ sơ sinh, một bên 'ăn sữa' một bên bóp nắn, tay trái đang rảnh rang thì đi mò xuống dưới, xoa xoa vùng bụng phẳng lỳ của nàng, rồi dùng lòng bàn tay bao trọn lấy cánh rừng tam giác ẩm ướt.

Hẳn do vừa xem phim nên nàng động tình, dâm thuỷ chảy rất nhiều. Ngón giữa của cô luồn lách vạch ra lớp lông mao được cắt tỉa gọn gàng, tìm kiếm viên ngọc châu bị ẩn giấu kia, khi thì mân mê xoa bóp, khi thì vuốt lên trượt xuống khe thịt mềm mại.

Tất cả mọi yếu điểm mẫn cảm trên cơ thể mình đều bị cô thao túng tra tấn, Bạch Dao Băng sung sướng rên xiết, nàng bất an giãy giụa thân mình, hai tay ôm ghì đầu cô muốn đòi hỏi nhiều hơn:

"Ah~. . . A Ngôn. . . nhanh hơn nữa đi~. . . ưm~ dễ chịu lắm"

Mỹ nhân đã yêu cầu thì sao từ chối được, Lạc Tịch Ngôn nhe răng cắn cắn day day đầu vú, hoặc dùng lưỡi liếm lộng hoặc dùng môi hút mạnh, tay phải nhào nặn bóp ngắt đỉnh ngực bên kia, tay trái gia tăng tốc độ ma sát cửa huyệt.

Kích thích quá mạnh khiến Bạch Dao Băng căng bờ mông, ưỡn người thành hình vòng cung, cần cổ trắng ngần ngửa ra sau triển lộ vẻ đẹp thất hồn lạc phách. Một tay nàng nắm kéo tóc cô, tay kia siết chặt ga giường đến nhăn nheo, cuối cùng nàng nức nở hét lớn một tiếng, cửa huyệt co rút phun trào dâm dịch ướt đẫm lòng bàn tay Lạc Tịch Ngôn.

Cô ngồi thẳng nửa thân trên dậy, giơ tay trái đưa lên trước mặt mình, ngắm nghía chất lỏng trong suốt dính nhơn nhớt khắp bàn tay. Rồi trước sự chứng kiến của chủ nhân chất lỏng, Lạc Tịch Ngôn đút từng đầu ngón tay vào miệng mình mút liếm thưởng thức.

Lát sau cô cúi thấp lưng xuống, cố ý chẹp chẹp miệng ở bên tai nàng trêu ghẹo:

"Băng Băng nhiều nước thật, vị cũng ngon nữa, không ấy mở quán nước đi"

Bạch Dao Băng đỏ bừng mặt trước hành động cùng lời nói ám muội của cô, nàng hờn dỗi phồng má:

"Mình mở quán nước, vậy cậu dám cho người khác uống không?"

"Đương nhiên là 'không' rồi, thứ nước quý giá này chỉ sản xuất giới hạn cho riêng tôi thôi" Cô bá đạo khẳng định chủ quyền.

Bạch Dao Băng bên ngoài mạnh miệng: "Hừ. . . vậy lời cho cậu quá" Nhưng thâm tâm thì mừng khấp khởi: A Ngôn đây là đang tỏ tình công khai sao?.

"Mình cũng muốn nếm vị của A Ngôn"

Hai người lại hoán đổi vị trí, Bạch Dao Băng lần nữa nắm thế thượng phong. Nàng tháo dây thắt lưng cởi phanh áo choàng tắm cô ra, bắt chước toàn bộ động tác giống y chang ban nãy của Lạc Tịch Ngôn.

Đôi cánh môi đỏ gợi cảm mút lên đỉnh ngực cô, một tay xoa bóp bên ngực còn lại, tay khác nắm lấy cự vật đã bắt đầu cương cứng vuốt trụ lên xuống.

Lạc Tịch Ngôn nhắm hờ mắt hưởng thụ nàng chu đáo phục vụ mình. Sảng khoái than nhẹ trong cuống họng, nàng nghe thấy tiếng cô rên khẽ, bèn ngẩng đầu lên nhìn gương mặt anh khí lại không mất phần thanh lệ dịu dàng kia, đang đắm chìm trong cơn đê mê khoái hoạt.

Nàng rướn người lên cắn môi cô, tà mị dâm ý cười: "A Ngôn có thấy dễ chịu không?"

"Ừm. . . tay cậu vừa mềm mại vừa ấm áp, kỹ thuật thành thạo. . . rất dễ chịu, Băng Băng xứng đáng là kỳ nhân xuất chúng"

"Dẻo miệng"

Được nửa kia khen ngợi trong chuyện giường chiếu ai mà không nổi lên lòng hư vinh, Bạch Dao Băng cảm thấy kiêu ngạo tự hào vô cùng, giống như vừa đạt được một thành tích vô tiền khoáng hậu. Được tiếp thêm động lực, nàng càng ra sức thoả mãn cô, lòng bàn tay ma sát với cán thịt nhanh và mạnh hơn.

"Ah. . ." Lạc Tịch Ngôn đạt đỉnh cực khoái, mã mắt chấn động tinh hoa phun trào, dịch thể trắng đục bắn lên vùng bụng săn chắc của cô, tinh khí từ quy đầu tràn ra chảy dọc xuống chuôi thân, uốn lượn thành nhiều hình dạng trên mu bàn tay nàng.

Bạch Dao Băng thích thú liếm láp mu bàn tay mình, nàng úp mặt lên bụng của cô mút sạch dịch thể bên trên.

Nhìn nàng thành kính quỳ trước bụng mình như một tín đồ sùng đạo, Lạc Tịch Ngôn vuốt tóc nàng vén ra sau tai, miệng ngậm ý cười tinh ranh hỏi: "Băng Băng, 'sữa' ngon không?".

Bạch Dao Băng đương nhiên nghe hiểu, nàng trườn như rắn nước lên người cô, hôn môi cô, chìa lưỡi luồn vào trong khoang miệng, đem 'sữa' mình vừa mút cho cô nếm thử, rồi ma mãnh đáp trả:

"Ngon, nhưng mà hơi ngấy. Đề nghị nhà sản xuất giảm lượng đường xuống"

"Đây là tiêu chuẩn sản phẩm từ nhà sản xuất, chất lượng thành phần đều được đảm bảo quy trình tốt nhất. Đề nghị người tiêu dùng muốn khiếu nại, thì cần đưa ra kết quả kiểm tra chính xác" Lạc Tịch Ngôn ung dung tự tại tiếp chiêu.

"Hừ, nhà sản xuất mà lại xem nhẹ lời phản ánh của người tiêu dùng, cãi leo lẻo leo lẻo, sớm muộn cũng phá sản"

"Người tiêu dùng xin chớ cãi cùn, lời lẽ trù ẻo của người tiêu dùng có thể bị khép vào tội bạo lực ngôn từ đấy"

"Cậu im đi"

"Đây là tư duy phản biện, là quan điểm cá nhân của mỗi công dân, nên người tiêu dùng không có quyền bắt ép nhà sản xuất im lặng chịu đựng"

Không má nào chịu thua má nào, chặt chém đủ kiểu.

Bạch Dao Băng bất lực nắm nhéo mũi cô: "Hùng biện hay thật đấy".

"Quá khen"

Nàng híp mắt thành một đường thẳng, như loài cáo mưu mô xảo quyệt, chợt nảy ra một ý hay để trả đũa. Nàng xoa xoa nắn nắn ngực cô, xấu xa cà khịa:

"Công nhận ngực của Alpha nữ nhỏ thật đó, trước sau như nhau, không cần mặc áo lót chắc cũng chẳng ai thấy đâu, tiện ghê" Nàng mím môi nín cười: "Hèn gì A Ngôn chung thuỷ như vậy".

". . ." Lạc Tịch Ngôn cay cú mà không cãi được.

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, cậu cứ cười đi, cười người hôm trước hôm sau người cười. Đợi lát nữa vào trận cho cậu nếm sự lợi hại, không khiến cậu khóc thét xin tha tôi đi bằng đầu, để xem ngày mai cậu xuống giường nổi không.

Nhìn cô đăm chiêu mặt cau mày có là biết đang toan tính kế hoạch phục thù rồi, Bạch Dao Băng âm thầm buồn cười trong lòng: Người này thật là, đáng yêu chết đi được.

Biết bản tính Alpha rất tự tôn háo thắng, nàng liền chủ động xuống nước, sà vào lòng cô vuốt ve phần mi tâm nhăn nhó:

"A Ngôn đừng giận"

"Có trẻ con mới giận dăm ba cái này thôi" Cô ngăn trở bàn tay đang làm loạn trên trán mình, cao cao tại thượng hất cằm không chịu thừa nhận mình giận.

Tin chuẩn chưa vậy?

Lời cô nói với biểu cảm của cô thực sự là khác xa một trời một vực, Bạch Dao Băng rất muốn hỏi: "Lời cậu nói ra bản thân cậu tin được không?".

Nàng phải thừa nhận máu hơn thua của Alpha cao ngất trời xanh.

"Thôi mà đừng giận nữa, người ta đền cho nè" Nàng chu mỏ hôn lên má cô như gà mổ thóc.

"Hừ, đền kiểu gì mà chẳng có chút thành ý nào" Cô nghiêng mặt ngạo kiều tránh né.

"Vậy. . . để mình đền thứ cậu đang mong chờ nhé"

Nàng cởi hẳn áo choàng tắm của mình ra quẳng xuống giường, học theo cặp đôi trong video, xoay người đưa cặp mông nở nang dâng đến trước mặt cô, bản thân thì áp mặt xuống nơi giữa hai chân Lạc Tịch Ngôn, cầm dương vật xoa vuốt mấy cái rồi ngậm vào trong miệng, bú liếm mã mắt đem nước bọt lẫn dịch nhờn bôi lên quy đầu bóng lưỡng, sau đó thoa khắp toàn thân thịt vật to lớn.

Lạc Tịch Ngôn cũng không chịu thua kém, tách hai mép môi âm hộ của nàng ra, từ trong mảnh rừng màu đen tìm thấy hạt đậu hồng hào sưng cứng, cô lè lưỡi điểm nhẹ lên nó đã khiến Omega nằm trên rùng mình run rẩy một chập.

Cuối cùng cô cũng phát hiện điểm yếu chí mạng trên cơ thể nàng, Lạc Tịch Ngôn bóp mông nàng kéo hoa viên mơn mởn ướt át kia đến gần miệng mình hơn. Cô dùng chiếc lưỡi linh hoạt của mình âu yếm bao bọc toàn bộ vùng kín, sau đó tăng dần biên độ đá, mút hạt đậu nhỏ liên tục.

Hơi thở nặng nề gấp gáp lại nóng hổi từ mũi cô phun phì phì lên phần thịt nộn non mềm mẫn cảm của cửa huyệt, Bạch Dao Băng đang nhả nuốt dương vật nhịn không được rên rỉ.

Hai người cứ thế ân ái lấy lòng lẫn nhau, người nằm trên thì đút quy đầu tận sâu vào cuống họng, người nằm dưới thì nút lưỡi vào huyệt thịt càn quét. Cả hai tiến vào trạng trái hoan lạc cực độ, lúc này 'cô bé' của Bạch Dao Băng đã nước chảy lênh láng. Lạc Tịch Ngôn không bỏ sót, húp hết tất cả.

Nàng lên đỉnh lần hai nhưng cô thì nhịn không xuất ra. Nàng chờ mãi không thấy dòng suối nóng ấm phun vào miệng như trong tưởng tượng, bèn ngồi dậy quay người lại nhìn cô:

"Cậu nhịn được à? hay nhỉ"

Lạc Tịch Ngôn nhướng mày trêu tức: "Chẳng phải cậu chê nó ngấy sao?".

Cái đồ con người thù dai này, hừm để xem cậu nhịn được bao lâu.

Nàng dịch mông ngồi xuống hông cô, dùng hai ngón tay mở hai mép môi âm hộ kẹp lấy chuôi thân cự vật vào giữa khe thịt phấn nộn. Bờ mông đẫy đà đong đưa tới trước rồi trượt về phía sau, lớp thịt tươi non trong âm hộ mài cọ ma sát lên thân dương vật gân guốc. Dâm thuỷ càng chảy nhiều càng thuận lợi trơn trượt, tốc độ càng dồn dập.

Lạc Tịch Ngôn nắm hai đầu gối nàng, ngửa đầu thở hổn hển, khoái cảm xâm chiếm đại não khiến cô sướng tê người, nhưng cô vẫn kiên quyết giữ vững lý trí, tuyệt đối không chịu tiết tinh.

Qua khe rèm cửa lờ mờ nhìn thấy hình ảnh dâm mỹ trần tục của hai cỗ thân thể lõa lồ trên giường, đến cả mặt trăng treo ngoài cửa sổ cũng phải xấu hổ trốn sau đám mây đen. Trong phòng ngủ ngập tràn tiếng rên rỉ kiều diễm của cả hai, khí tức Alpha và Omega hòa quyện hợp nhất, cho ra một loại mùi hương kích tình cực mạnh.

"Ah~"

Sau thời gian rất lâu đưa đẩy vòng eo, cơ thể Bạch Dao Băng căng tràn thẳng tắp, nàng lên cao trào lần thứ ba, mật dịch từ miệng tử cung phun ra bắn ướt bụng và phần đùi trong của Lạc Tịch Ngôn, bắn tung tóe lên cả vùng lông đen nhánh dưới hông, nhìn như những giọt sương mai tỏa sáng lấp lánh trên cánh đồng cỏ.

Đáng ghét, vẫn chưa chịu ra.

Nàng không tin người này có thể chịu đựng lâu như thế, phải sử dụng đòn kết liễu thôi. Bạch Dao Băng cảm thấy chuẩn thời cơ, liền nằm ngửa xuống giường, kéo tấm vải lụa trắng lót bên dưới mông mình, dang rộng hai chân mình ra thành hình chữ M, chủ động lấy hai ngón tay kéo căng hai bên mép môi âm hộ, phơi bày đóa hoa thịt đỏ ướt át tỏa hương thơm quyến rũ câu dẫn, mời gọi người tới thưởng thức.

"A Ngôn, mau tới đây ăn mình đi này~"

Đến lúc này Lạc Tịch Ngôn đã không còn vướng bận bất cứ điều gì nữa, trong đầu cô chỉ hiện hữu một ý niệm duy nhất chính là chiếm hữu người phụ nữ này làm của riêng, bắt nhốt trái tim nàng để nàng chỉ yêu một mình mình.

Cô cởi nốt áo choàng tắm trên người mình, tiến người tới gần, đưa hông mình chen vào giữa hai chân nàng. Nắm cán thịt chọc quy đầu đang phình to cực đại lên thịt mềm âm hộ, cảm giác sướng rơn người như điện giật truyền khắp toàn thân. Quy đầu ngoáy mạnh trong khe thịt khuấy động dâm thuỷ *nhóp nhép*, đem nước nhờn thấm ướt trơn nhẵn bóng nửa chuôi thân.

Nắm bắt cơ hội chuẩn xác, Lạc Tịch Ngôn rà soát lỗ âm đạo rồi từ từ nhấn quy đầu đi vào. Nhưng giống như lúc trong nhà tắm, quy đầu chỉ vừa mới đút vào đã bị cửa huyệt của nàng siết lấy.

"Ah. . . ư. . . đau. . . to quá. . . A Ngôn" Hai tay nàng chống lên vùng bụng săn chắc của cô, vầng trán rịn mồ hôi. Tuy hai lần trước đã bị cự vật này cắm vào nhưng vẫn rất khó chịu.

Lỗ âm đạo của nàng quá bé cô cũng không dám tự tiện đi vào, đành phải giữ im rồi cúi đầu xuống ngậm hôn môi nàng, cẩn thận liếm láp cánh môi nhằm xoa dịu an ủi:

"Băng Băng đừng căng thẳng, cứ thoải mái giống như trong nhà tắm vậy"

Hơi thở nàng dần bình ổn, huyệt thịt thả lỏng. Một bên cô vẫn không ngừng hôn nàng, một bên thì đẩy côn thịt tiến vào, nhờ mấy màn dạo đầu mà bên trong âm đạo trơn tuột thông thuận vô cùng, quy đầu lại chạm đến tấm màng mỏng kia.

Ở giữa hai người hôn môi, Lạc Tịch Ngôn tách ra gặm cắn tai nàng thủ thỉ lời đường mật: "Băng Băng, bên trong cậu thật ấm áp"

Giọng nói cô như ma chú thôi miên lý trí nàng, Bạch Dao Băng vòng hai tay hai chân ôm lấy cổ và quấn hông người phía trên như gấu túi. Nàng vùi mặt vào cổ cô thở dốc động tình:

"A Ngôn nhanh lên, phá nó đi"

Hai cánh tay Lạc Tịch Ngôn chống đỡ hai bên người nàng, mười ngón tay siết chặt ga giường, trên mu bàn tay dùng lực nổi gân xanh, mắm môi mắm lợi mạnh mẽ đẩy hông về phía trước, quy đầu no đủ cứng rắn dễ dàng đâm rách tấm màng xử nữ.

"Ah. . ." Nàng ghì chặt cổ cô hét lên đau đớn.

Biểu tượng trong trắng của Bạch Dao Băng rách toạc, máu trinh đỏ thẫm theo mép môi âm hộ lượn lờ chảy dọc xuống khe mông, nhuộm đỏ tấm vải lụa trắng lót bên dưới một mảng lớn.

Hạ thân đau thốn, nàng kiềm không được phải há miệng ngoạm cắn lên đầu vai của Lạc Tịch Ngôn, nước mắt lưng tròng.

Lạc Tịch Ngôn không dám lộn xộn để mặc nàng phát tiết, dương vật bên trong cũng để yên không dám động đậy. Một tay cô luồn qua kẽ tóc nàng xoa bóp mát xa phần da đầu, tay kia mò xuống bên dưới vuốt ve vỗ về đùi và mông thịt, cố gắng dùng chút hành động nhỏ để làm dịu bớt cơn đau mình gây ra cho nàng.

Ban nãy còn toan tính lên kế hoạch phục thù, định bụng vào trận cho nàng nếm sự lợi hại và khiến nàng khóc thét xin tha, nhưng đến khi nàng khóc thật rồi, cô lại đau lòng muốn dừng chuyện này không làm nữa.

Trong lúc đang phân vân lựa chọn phương án giải quyết, thì Bạch Dao Băng đã lên tiếng cắt ngang:

"A Ngôn, mình ổn rồi, cậu tiếp tục đi"

Nghe giọng nàng run run, cô lo lắng hỏi han: "Thật sự ổn chứ? dù sao cậu cũng vừa phá thân, hay để lần tới. . ."

"Ăn nói linh tinh" Nàng bực mình muốn đập chết cái con người ngu ngốc này, nghĩ là làm nâng tay đấm lên ngực cô: "Cậu phóng hỏa xong rồi định bỏ chạy hả?".

"Thực sự không sao?" Cô vẫn không thể tin tưởng, hỏi lại cho chắc ăn.

"Không sao, cậu lắm chuyện quá nếu như cậu không muốn làm thì nằm dưới đi, để mình tự xử" Bạch Dao Băng mất kiên nhẫn cắn môi đẩy ngực cô ra, định lật người lại.

"Được rồi, tôi biết lỗi rồi, cậu đừng dỗi"

Cô vỗ về âu yếm nàng, hôn hôn lên cái trán mướt mồ hôi. Phần hông bắt đầu không nhanh không chậm đẩy nhè nhẹ lên trước rồi từ từ rút ra, dương vật di chuyển rất từ tốn không hề mạnh bạo.

"Ah~. . . ah~. . ." Mười đầu ngón tay nàng bấu lên vai cô, cảm nhận huyệt thịt bên trong đã không còn đau như trước, thay thế bằng cảm giác tê tê nhồn nhột như có hàng ngàn con kiến đang cắn.

Lạc Tịch Ngôn vẫn giữ tốc độ chậm rãi không vào quá sâu. Vách thịt mẫn cảm co cụm lại quấn chặt lấy quy đầu, cô đong đưa vòng eo có chút khó khăn ra vào.

Khi Bạch Dao Băng đã quen với cự vật trong cơ thể mình rồi, thì mấy cái đưa đẩy nhè nhẹ của cô không khác gì chiếc lông vũ cọ quét trên lòng bàn chân người ta vậy. Nàng khó chịu vặn vẹo thân dưới, đòi hỏi:

"A Ngôn. . . bên trong ngứa. . . muốn nhanh hơn"

Lạc Tịch Ngôn xác định nàng không còn đau nữa, mới nhổm người dậy nắm eo nàng, hông đưa đẩy tăng tốc. Ở tư thế từ trên nhìn xuống này, cô có thể thấy rõ dương vật của mình đang bị cửa huyệt của nàng nuốt vào phun ra, đặc biệt trên chuôi thân còn dính tơ máu, thứ đại diện cho trinh tiết kia kích thích mạnh đến cảm quan thị giác của cô, khiến dương vật trong cơ thể Bạch Dao Băng càng trướng to hơn.

"Hư. . . ưm. . . to. . . to quá. . . A Ngôn. . . A Ngôn" Nàng mê loạn rên rỉ, ánh mắt tan rã dần rơi vào trạng thái mơ hồ.

Côn thịt bành trướng căng đầy trong âm đạo, huyệt thịt gắt gao muốn nuốt chửng chuôi thân khiến cô đè nén dữ lắm mới không xuất tinh. Quy đầu chống lại lực hút mãnh liệt của tầng tầng lớp lớp nếp uốn thịt mềm để gắng gượng thọc vào rút ra.

"Băng Băng. . . cậu thít chặt quá" Linh hồn cô sắp bị huyệt thịt của nàng hút sạch rồi.

Cô đỡ lấy bên dưới đầu gối nàng, nâng hai chân nàng lên cao dang rộng ra, nhằm giúp cho dương vật của mình thúc vào sâu hơn. Quy đầu cứng như chuỳ nện liên tục lên miệng tử cung, mỗi lần đâm vào rút ra đều mang theo dâm dịch ướt át. Nơi giữa hai người giao hợp phun ào ạt chất lỏng động tình, dính nhớp kết thành nhiều sợi chỉ.

Bạch Dao Băng quờ quạng ngắt nhéo ga giường, cự vật trong cơ thể nàng quá to lớn, mỗi lần ma sát mài cọ, nàng đều cảm nhận được rõ rệt từng đường gân gồ ghề trên chuôi thân. Bỗng nhiên Lạc Tịch Ngôn nhấn một khúc dư dương vật còn bên ngoài đâm vào lút cán, đỉnh quy đầu lên miệng tử cung xoay tròn nghiền nát.

"A Ngôn sâu quá. . ." Lực đạo xuyên vào quá mạnh, khiến mười đầu ngón chân nàng co quắp lại.

Miệng tử cung bị tập kích chấn động phun ra càng nhiều nước, Lạc Tịch Ngôn giữ dương vật bên trong âm đạo không di chuyển, cô mê muội ngắm nhìn chỗ kết hợp khắng khít chặt chẽ không một kẽ hở của cả hai. Phần lông mao ướt đẫm dưới hông của cô và nàng đan xen trộn lẫn thành một nhúm đen bóng mượt, không thể phân biệt của ai với ai,

Tự dưng lại dừng, Bạch Dao Băng khó hiểu cúi đầu, chợt thấy cô đang nhìn chằm chằm nơi đó của hai người, nàng thoáng xấu hổ đưa tay xuống ngăn trở tầm mắt cô, ai ngờ bị cô chụp lấy cổ tay. Lạc Tịch Ngôn nắm tay nàng kéo đến vị trí nơi thịt âm hộ non mềm bị cự vật chèn ép mở rộng.

Ngón tay mình bị ép sờ đến chỗ bị người này cắm vào, Bạch Dao Băng hận không thể đào hố chui xuống đất, nàng nghiến răng mắng:

"Xấu xa. . . Ah~. . ."

Còn chưa kịp mắng xong câu, người nọ đã nhấc hai chân nàng gác lên vai, eo đưa đẩy nhấp kịch liệt như vũ bão, tần suất mất khống chế nhanh đến điên cuồng, phần hông đập nện *Bạch bạch bạch* lên mông thịt vểnh cao của nàng. Quy đầu thô cứng đâm vào rút ra mấy lần suýt đâm rách tử cung, khiến nàng hãi hùng hét toáng.

Nhưng không thể không thừa nhận, nàng rất thích sự thúc đẩy mang theo khoái cảm thô bạo này.

Tiếng thở dốc nặng nề của Lạc Tịch Ngôn sắp lấn át cả tiếng rên rỉ kiều mị của Bạch Dao Băng luôn rồi.

"Băng Băng, tôi sắp ra"

Bạch Dao Băng khẩn trương dang hai tay, giống như đứa trẻ làm nũng: "A Ngôn. . . ôm. . . ôm"

Lạc Tịch Ngôn buông hai chân nàng xuống, cong lưng đè lên người nàng, ôm trọn cơ thể bé nhỏ mềm mại của nàng vào lòng bảo bọc. Cô bắt đầu chạy nước rút, nửa thân trên bất động chỉ có eo và mông là đưa đẩy không ngừng nghỉ.

Côn thịt sau nhiều lần va chạm ra vào liên tục thân mật với thịt mềm âm đạo, rốt cuộc quy đầu ma sát trúng điểm mẫn cảm nằm sâu bên trong đường hầm nóng ướt. Khoái cảm mãnh liệt trong cơ thể Bạch Dao Băng ùn ùn kéo đến, lan tràn tới tận não, kích thích lông tơ khắp toàn thân dựng ngược.

"Hức. . . A Ngôn. . . cho mình"

"Băng Băng. . . thật chặt"

Hai người rên rỉ gọi tên nhau, vách tường thịt bất ngờ co rút kẹp chặt chuôi thân không cho cô di chuyển, miệng tử cung mở rộng phun trào chất lỏng bắn lên quy đầu. Cô và nàng gần như cao trào cùng lúc, nàng vừa ra, Lạc Tịch Ngôn đã ấn đỉnh quy đầu lên miệng tử cung, mã mắt chấn động tiết một lượng lớn tinh dịch đặc sệt nóng hổi, bắn vào nơi sâu thẩm nhất trong cơ thể nàng.

Sau hai lần nhịn tiết tinh, thì đến đợt này lượng tinh hoa Lạc Tịch Ngôn xuất ra vừa nhiều lại vừa lâu, lấp đầy toàn bộ bụng dưới của Bạch Dao Băng. Cơ thể nàng kịch liệt run rẩy, hai tay ôm chặt lấy Alpha bên trên, cảm nhận tử cung đang căng tràn tinh dịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro