Chương 33 : Chuyện cũ năm xưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng hậu tiếp nhận hòm nói: “Ta nhớ rõ hòm này là ta tự tay làm, đưa cho nàng dùng để đựng Phù Dung cao. Nàng nói trừ khi nàng đã chết, bằng không sẽ luôn mang theo bên người.Nhưng là hiện tại……”

“Nhiều lời vô ích, ái phi vẫn là mở ra trước xem, nhìn xem quỷ gây sự kia để lại cái gì” hoàng đế cũng bắt đầu bi thương

Hoàng hậu gật gật đầu, lấy xuống ngọc như ý nhiều năm qua luôn cắm trên đầu, để vào chỗ chạm khắc trên hòm, hòm liền mở ra . Phạm Tư Vực và ba người còn lại đều hóng dài cả cổ, trông mòn con mắt muốn biết trong hòm rốt cuộc là có cái gì, hoàng đế ra vẻ trấn định, nhưng là ánh mắt tà tà tìm tòi đến cùng.

Kỳ thật, trong hòm chỉ có một phong thơ cùng một cái quyển trục. Hoàng hậu thong dong mở ra thư tín, đọc nội dung, cảm khái ngàn vạn.

“Ái phi? Vì sao lại vui mừng như thế?” Hoàng Thượng nhìn hoàng biểu tình an ủi hỏi.

“A! Hoàng Thượng a! Linh Nhi cả đời viết cái gì cũng tùy tiện, Chỉ có thư ly biệt trước khi chết này là thật sự nghiêm túc a” hoàng hậu nói.

“Ha ha…… Ha ha” hoàng đế nghe xong cười khổ.“Nàng định là nhắc tới phương pháp giải Phi Tiên” hoàng đế hỏi.

“Hoàng Thượng vì sao khẳng định như thế?” Hoàng hậu thu thư tín nói.

“Ha ha! Muội muội ngươi tính tình quật cường, như thế nào cam tâm giải không được ‘Phi tiên’? Nàng nhất định là tìm ra phương pháp, chính là chưa thể làm được thôi” hoàng đế nói.

“Mẫu hậu! Di nương thật sự đem phương pháp giải viết trong thư sao?” Phạm Tư Vực vội la lên.

“Vực nhi đừng vội, di nương của ngươi khẳng định là tìm ra phương pháp, trong thư cũng có nhắc tới.” Hoàng hậu bình tĩnh nói.

“Kia thỉnh mẫu hậu nói rõ, mặc kệ phương pháp này có bao nhiêu gian nguy, Vực Nhi nhất định sẽ vì mẫu hậu tìm được” Phạm Tư Vực nói.

“Vực Nhi không cần nóng vội, phương pháp đơn giản lại không nguy hiểm, chính là thời điểm chưa tới thôi, di nương của ngươi chính là không thể đợi được tới thời điểm này, cũng là thiên mệnh” hoàng hậu tiếc hận nói.

“Này…… Mẫu hậu……” Phạm Tư Vực còn muốn hỏi cái đến tột cùng.

“Con a! Vì nương biết ngươi hiếu thuận, ngươi yên tâm, mẫu hậu nhất định sẽ cứu được, chính là thời điểm chưa tới.” Hoàng hậu an ủi Phạm Tư Vực, có đối Hoàng Thượng nói,“Hoàng Thượng, thần thiếp có cái yêu cầu quá đáng, Hoàng Thượng năng đáp ứng chứ?”

“Ái phi cứ nói đừng ngại.” Hoàng đế nói.

“Đản Đản là đồ đệ duy nhất của Linh Nhi, nhất định là chân truyền, hiện tại không ai nương tựa, thần thiếp khẩn cầu Hoàng Thượng, thỉnh Hoàng Thượng chấp thuận hắn sau này sống trong hoàng cung. Nếu hắn muốn dạo chơi tứ hải, cũng thỉnh Hoàng Thượng cho hắn đi.” Hoàng hậu nói

.“Trẫm biết ý tứ ái phi.” Hoàng đế dứt lời liền gọi tới tiểu thái giám hạ chỉ,“Hạ chỉ! Từ hôm nay trở đi, phong…… Đản Đản……”

Mới nói cái mở đầu, hoàng đế liền thấy Phạm Tư Vực ánh mắt chờ đợi gắt gao nhìn chằm chằm chính mình, nhìn thấy bảo bối nữ nhi của mình ánh mắt khẩn cầu, làm phụ thân tự nhiên cũng biết ý tứ của nàng, cho nên cũng liền làm cái thuận nước giong thuyền.“Khụ…… Trẫm thấy y thuật của Đản Đản rất cao siêu, lại vì công chủ có ân, ngay hôm nay đặc phong làm Thái Y cho công chúa, vào ở Thanh Phong cư! Ban thưởng kim bài miễn tử, đặc chuẩn tự do xuất nhập cung, khâm thử” nhìn sắc mặt vui mừng của nữ nhi, hoàng đế cảm giác được cảm giác thành tựu.

“Tạ Hoàng Thượng” Đản Đản quỳ xuống hô to.

Thánh chỉ đã hạ, ân cũng cảm tạ, ba cái oa nhi cũng cáo lui, ngự thư phòng liền còn lại hoàng đế cùng hoàng hậu khe khẽ nói nhỏ.

“Ái phi? trên thư viết cái gì?” Hoàng đế làm nũng hỏi.

“Hừ! Cũng muốn biết sao” hoàng hậu cười xấu xa nói, làm bộ nghiêm túc.

“Ha ha! Trẫm…… Chính là quan tâm ‘Phi Tiên” giải dược thôi” hoàng đế nói,“Ái phi nhưng đừng loạn tưởng”

“Nga? Loạn tưởng? Hoàng Thượng nói thử xem, thần thiếp như thế nào loạn tưỡng?” Hoàng hậu cố ý làm khó dễ nói.

“Ách…… Ha ha, trẫm tùy tiện nói , tùy tiện nó” hoàng đế bồi cười nói.

“Tùy tiện nói ?! Hoàng Thượng thân là nhất quốc chi quân, sao có thể tùy tiện nói lung tung? Nếu truyền đi ra ngoài chẳng phải bị người ta chê cười?” Hoàng hậu nói.

“Phải, phải! Ái phi giáo huấn phải” hoàng đế nói,“Ha ha! Kia ái phi có thể hay không nói cho trẫm biết trong thư viết cái gì?”

“Đây” hoàng hậu nở nụ cười, đem tín cho Hoàng Thượng chính mình đọc đi.

Hoàng đế xem xong thư tín, liên tục thở dài “Thiên mệnh trêu người”, oán giận trên đời này bất công

.“Nên làm sao mới tốt cho nàng đây! Thật là” hoàng đế nói,“Nàng luôn gặp may mắn! Tại sao có thể như vậy”

“ Linh Nhi kì thật rất may mắn, lại nói tiếp, lại nói tiếp đều là nô tì tạo nghiệt a! Năm đó nếu phải không ta, Linh Nhi cũng sẽ không rời nhà trốn đi, có lẽ hiện tại, nàng mới là hoàng hậu của ngươi a” hoàng hậu nói xong chảy lệ.

“Ái phi” Hoàng Thượng thấy thế chạy nhanh đem hoàng hậu kéo vào trong lòng an ủi nói,“Kỳ thật, sự thật không phải như ngươi tưởng đâu”

Hoàng hậu nghe xong, ngẩng đầu nhìn hoàng đế, nghĩ đến chuyện khi tuổi trẻ, nghe hoàng đế nói chân tướng chưa từng nói ra.

Khi hoàng đế còn là thái tử, từng phạm hồ đồ dạo chơi tứ hải, coi như là thể nghiệm và quan sát dân tình. Ngay lúc dò hỏi danh y Huyễn Linh, nhận thức Huyễn Linh Thiên, với Huyễn Linh là tỷ muội, đồng thời cũng nhận thức các nàng đệ đệ của các nàng là Huyễn Linh Nhân. Phụ thân của ba tỷ đệ Huyễn Linh là Huyễn Linh Thanh, là thế ngoại cao nhân, hắn truyền tất cả học thuật của mình đều truyền thụ cho ba đứa nhỏ. Huyễn Linh Thiên am hiểu quân sự chính trị, Huyễn Linh thông hiểu y học, Huyễn Linh Nhân tinh thông võ học.

Huyễn Linh một cách tinh quái, bướng bỉnh khả ái, Huyễn Linh Thiên ôn nhu thành thạo, thông minh quyết đoán. Hai tỷ muội cảm tình tốt lắm, nhất động nhất tĩnh, bởi vì là tỷ muội song sinh, tự nhiên cũng có tiên thiên cảm ứng, nhưng lại cùng nhau cùng thích một cái nam nhân, tức hoàng đế. Mọi người ở chung lâu, cũng sẽ biết cho nhau thân phận. Thời gian từng ngày từng ngày đi qua, ba người cảm tình lại càng đến càng khúc mắc, cho đến đường cùng mới làm rõ

Huyễn Linh trời sinh tính tình tùy tiện, căn bản chịu không nổi cuộc sống hoàng cung quý tộc, hơn nữa Huyễn Linh Thiên tinh thông quân sự chính trị, đối hoàng đế có rất trợ giúp lớn, nhưng đây không phải là lí do mà nàng rời đi, kỳ thật lí do cũng rất đơn giản, hoàng đế thích là Huyễn Linh nhưng là trong lòng yêu lại vĩnh viễn chỉ có Huyễn Linh Thiên, cho nên hắn tự động rời khỏi. Nhưng mặt khác Huyễn Linh Thiên lại tưởng rằng hoàng đế thích muội muội nàng hơn, muội muội là vì tỷ tỷ nàng mới rời đi hoàng đế. Bởi vậy vẫn ảm thấy áy nấy

Hiện tại cao cao tại thượng hoàng hậu Huyễn Linh Thiên, vẫn đều có một mong muốn, nàng rất muốn rất muốn gặp lại muội muội, cũng rất rất muốn hướng nàng giải thích, càng muốn còn chính nàng không nên có được người yêu. Nhưng thẳng đến hôm nay thấy di thư của muội muội, Nàng mới chính thức biết nguyên nhân muội muội rời đi.

“Thiên Nhi a! Ngươi còn nhớ rõ ngày đó lần đầu tiên trẫm nhìn thấy tỷ muội các ngươi không?” Hoàng đế nói.

“Nhớ rõ! Đương nhiên nhớ rõ” hoàng hậu nói.

“Tuy nói tỷ muội các ngươi bộ dạng giống nhau như đúc, nhưng ở trong lòng trẫm lại vĩnh viễn bất đồng, khi đó, trẫm vẫn thích ngươi, ngươi là như vậy cao quý đoan trang, làm cho trẫm không dám trèo cao a! Cho nên trẫm mới tổng cùng Linh Nhi cùng một chỗ, cũng là chính vì muốn nhìn ngươi nhiều hơn một chút. Muốn nói thực xin lỗi Linh Nhi, kỳ thật không phải ngươi, mà là trẫm a! Trẫm vẫn chỉ biết suy nghĩ cho chính mình, không biết cảm nghĩ của Linh Nhi, thẳng đến lúc nàng trốn đi, trẫm mới biết được nàng cũng thích trẫm a” hoàng đế chảy xuống lệ.

“Hoàng Thượng” hoàng hậu an ủi, sau đó hai người khóc thành một đoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro